Ðường Emmaus


Annunciation
Ao ước ngây thơ
Bài học cầu nguyện qua kinh nghiệm của Môisen
Cầu Nguyện
Câu chuyện xứ Chùa Tháp
Chết
Chúa nhìn tận đáy lòng
Công bằng xã hội
Cura Personalis: Món qùa Giáng Sinh tuyệt diệu nhất
Ðau khổ, niềm vui vinh quang
Ðến với đời bằng trái tim rộng mở
Ðôi điều suy nghĩ
Giao Hòa
Giêsu - chính lộ ngàn đời
Giọt nắng
Gương phục vụ của Môisen
Hai đời sống riêng biệt?
Hành Hương
Linh Thao, một lần gặp gỡ
Lời Kinh từ cuộc sống
Màu Trăng Úa
Mẹ hiền: biển tình thương
Mùa Thu như đã phiêu du trở về
Như một sự tình cờ
Nước mắt
Phép rửa bằng nước mắt
Quay về
Sống Trong Tình Chúa
Sống với giây phút thánh
Sợ hãi Thiên Chúa
Tâm tình gặp Chúa
Tấm áo lễ với những đường may dang dở
Tha nhân: con đường dẫn tới Chúa
Thập Giá của đời thường
Thiên Nhiên
Tôi đã gặp
Tuổi Già và sự chết
Wings of a Beautiful Dream


 


 

 
Trang chính Ðường Emmaus
   
 


Ðau khổ và Ý Nghiã của Cuộc Ðời

Mc 13:24-32 / CN 33TN-B
 

   
 


 

   

Lê Xuân Hy

Những đau khổ của cuộc đời 

Một đêm kia, tôi làm trong phòng cấp cứu của nhà thương. Quãng 2 gìơ sáng, xe cứu thương đưa một em gái 19 tuổi vào. Khi cha mẹ em tới thì em đã tắt thở. Cha mẹ em lớn tiếng kêu gào em thức dậy, rồi hứa sẽ mang em về Việt Nam, không ở lại trên đất Mỹ nữa. Gia đình qua đây chỉ vì em, và bố mẹ chỉ có em, chỉ sống vì em. Nay em chết như vậy, cuộc sống của bố mẹ không còn ý nghĩa gì nữa.  

Đối với hai ông bà, “Mặt trời đã ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,” như đã viết trong Phúc Âm hôm nay.  

Mỗi người chúng ta đều sẽ có những lúc khó khăn như vậy, như Chúa đã nói, “thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.” Có khi vì tai nạn như em gái kia. Có khi vì hoàn cảnh xã hội hay chiến tranh như trong bài đọc thứ nhất. Sách tiên tri Daniel, chương 11, kể chuyện các vua chúa mạnh mẽ nhưng lại tồi bại, đánh nhau để tranh dành danh lợi, gây ra bao cảnh chết chóc lầm than cho người dân.  

 Có khi chúng ta đau khổ vì bất công, hay vì bị người khác hại. Có khi vì những ham muốn không tốt của chính mình, hại cả mình lẫn người. Có khi vì thiên nhiên, như bão lụt. Và ai cũng phải đi qua sinh lão bệnh tử.  

Cả đời cố gắng vất vả, mà tới cuối cùng đau khổ như ông bà đã mất cô con gái, thì cuộc đời quả là đau khổ, tăm tối. Nhiều triết gia hiện sinh đã hỏi là có nên sống hay tự tử cho rồi. Tuần này là Chúa Nhật áp cuối của năm phụng vụ, Giáo Hội giúp ta nghĩ tới ý nghĩa tối hậu của cuộc đời, mà mỗi người chúng ta đều phải luôn sẵn sang để đối phó, vì “ngày hay giờ đó thì không ai biết được.”  

Không tránh né, Chúa nói rõ, “Mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng.” Đây là bài giảng cuối cùng của Chúa trước khi chính Ngài chịu thương khó và chịu chết. 

Chúa cứu chúng ta  

Ai không thấy cái đau khổ của cuộc đời thì chắc là khó mà cứu được người đó.

Ai thấy đau khổ mà tự cố vươn lên, cũng khó làm gì được, vì ai tự vượt nổi sự chết?

Ai thấy khổ mà mất hy vọng thì càng khổ thêm.

Ai thấy khổ, nhận ra mình không tự cứu được chính mình, và đến với Chúa, thì Ngài sẽ cứu, như Chúa đã nói, “…khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.” 

Có phải tới lúc đó Chúa mới cứu chúng ta chăng? Không phải vậy, Chúa đã bắt đầu tuyển chọn và cứu chúng ta từ bây giờ. Tới ngày phán xét, Chúa chỉ thu thập những kẻ Chúa đã chọn, như trong câu 27, “Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về.” 

Làm sao chúng ta được chọn? Chúa đã nói rõ trong suốt cả Phúc Âm, đó là tình thương. Không phải chỉ thương mình Chúa, mà thương cả cộng đoàn. Có thánh giá và có đau khổ ngay chính trong tình thương. Nhưng nếu chúng ta nhờ ơn Chúa để kiên trì trong tình thương, thì chúng ta chọn Chúa và là những kẻ Chúa chọn. Chúng ta sẽ chiến thắng và hạnh phúc vĩnh cửu.  

Chúng ta được gì trong chiến thắng này? Chúng ta được sản nghiệp to lớn hơn bất cứ cái gì khác, vì “Chúa là gia nghiệp đời con,” như trong thánh vịnh 16 mà chúng ta hát trong Chúa Nhật này. 

Chiến thắng và hạnh phúc này sẽ toàn hảo trong ngày sau hết, nhưng ngay trong những giây phút của mỗi ngày hôm nay, khi chúng ta yêu thương, dù là trong nghịch cảnh, thì chúng ta đã bắt đầu kết hợp với Chúa rồi. Thật ra, tình yêu trong nghịch cảnh, trong hy sinh, mới rõ là tình yêu chân thật, không phải vì thoả mãn cá nhân mà vì người khác, vì Chúa. Chính Chúa là gương mẫu của tình yêu thập tự này. 

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta một tâm hồn bình an và yêu thương anh chị em chung quanh, cho dù có nhiều lúc khó thương. Qua tình thương bằng ý chí và hành động này, chúng con được làm dân Chúa, sống trong hạnh phúc bất toàn của tình thương bây giờ, và tin tưởng vào sự cứu rỗi của ngày sau hết.   

 • • •

Máccô 13:24-32

24 "Nhưng trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,
25 Các ngôi sao từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển.
26 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.
27 Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời.
28 "Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà tìm hiểu. Khi cành nó mềm ra và trổ lá, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần.
29 Cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.
30 Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.
31 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.
32 "Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi.

 

 

 



 

 

 

Đồng Hành | Trang Chính | Tu Ðức | Tổ Chức | Lịch Trinh LT | Báo ÐH | Tài LiệuNối Kết | Mục Lục |