|
Lời giới thiệu của người dịch
Những bước đi đầu đời luôn luôn là những bước chập chững, nhiều chơi vơi.
Lắm khi rất thú vị nhưng cũng không kém hồi hộp, sợ hăi. Đời của một con
người là một cuộc lữ hành dài được nối kết bằng những bước âm thầm, nhỏ bé.
Lúc thăng, lúc trầm, lúc buồn, lúc vui, lúc ồn ào sôi động, lúc lặng lẽ
thanh vắng. Ai trong chúng ta cũng trải qua, cũng nếm thử, dù muốn, dù
không. Và đấy chính là sự huyền nhiệm của kiếp người.
Một bạn trẻ mang trong ḿnh ăm ắp những ưu
tư, những khao khát rất chân chính: t́m kiếm Người trong mọi sự và phục vụ
Người ở mọi nơi. Khởi đi từ khao khát ấy, anh băng ḿnh vào một cuộc lăng
du, với mạng sống là hành trang, với niềm tin là lương thực và Thập Giá Đức
Kitô là cùng đích. Anh muốn có một ngày được trở nên, được đồng hành với
Kitô trong vai tṛ mục tử. Bởi thế, tập viện Ḍng Tên tỉnh ḍng Maryland đă
được chọn làm trạm khởi hành.
Tôi muốn nói đến, muốn giới thiệu về Thomas
Flanagan. Là một thanh niên trẻ nhiều nghị lực và sung sức, trái tim anh đă
hun đúc một ước mơ: chọn Giêsu làm người yêu, làm bằng hữu. Anh gia nhập
tỉnh ḍng Maryland vào trung tuần tháng 8 năm 1990. Như bao bạn trẻ tập sinh
khác, hai năm ở tập viện là hai năm thử thách, nhận định cho ơn gọi của
ḿnh. Bởi v́ tầm quan trọng của nó nên các tỉnh ḍng thường cho tập sinh
trải qua những đợt thử (experiment) khác nhau nhằm khuyến khích họ t́m hiểu
cho kỹ đâu là ư Chúa muốn trên bản thể đời ḿnh. Một trong những đợt thực
tập ấy mang tên gọi: Pilgrimage (hành hương). Rời khỏi tập viện với vài bộ
quần áo đổi thay, vài chục bạc hộ thân, một thư chứng nhận là tập sinh và
một lời nhắn: "Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi c̣n thiếu thốn chi?" Anh sẽ
sống, sẽ ăn, sẽ ngủ, sẽ lang thang như một kẻ không nhà trong ṿng 1 tháng.
Ḷng tin tưởng phó thác tuyệt đối vào Thiên Chúa sẽ là năng lực giúp anh
vượt qua.
Thế nhưng liệu ḷng tin ấy có mạnh đủ để
giữ cho tâm hồn anh luôn ở đỉnh cao của cảm mến? Liệu rằng anh có nh́n thấy
Chúa trong những lúc tưởng chừng như khó khăn nhất? Mời bạn cùng anh trải
qua một đoạn đầu của đợt thực tập. Năm ngày thôi nhưng cứ như cả thế kỷ. Bài
viết của anh xem ra thật dài nhưng cũng rất ngắn. Bởi chỉ với vài chục
trang, làm sao anh có thể diễn tả cho hết những cảm giác rất người của ḿnh
khi niềm tin bảo rằng hăy phó thác nhưng thực tế phũ phàng trước mắt lại bảo
rằng: give it up. Kiên nhẫn với anh và đọc những chi anh viết, bạn sẽ nhận
ra có một cái ǵ đó đồng nhất giữa anh và chúng ta: sự chơi vơi của niềm
tin. Thế nhưng khi đă vượt qua, có dịp ngồi xuống và nh́n lại, ta sẽ cùng
nhau ồ lên trong kinh ngạc - v́ quả thật những lúc đời ta gặp nhiều sóng gió
nhất là lúc ta gần gũi Người nhiều nhất. Những lúc ta cảm thấy thất vọng, bế
tắc là lúc Thiên Chúa làm mọi sự hầu giúp ta vượt qua. Rồi từng bước một, ta
thấy ta lớn dần lên trong tin, cậy, mến. T́nh yêu giữa Chúa và ta sẽ trở nên
sâu đậm hơn bao giờ . . .
Trần Minh Quân, S.J.
|
1 |
|
|
Thomas Flanagan,
s.j.
Hồi kư
|