Ðường Emmaus


Annunciation
Ao ước ngây thơ
Bài học cầu nguyện qua kinh nghiệm của Môisen
Cầu Nguyện
Câu chuyện xứ Chùa Tháp
Chết
Chúa nhìn tận đáy lòng
Công bằng xã hội
Cura Personalis: Món qùa Giáng Sinh tuyệt diệu nhất
Ðau khổ, niềm vui vinh quang
Ðến với đời bằng trái tim rộng mở
Ðôi điều suy nghĩ
Giao Hòa
Giêsu - chính lộ ngàn đời
Giọt nắng
Gương phục vụ của Môisen
Hai đời sống riêng biệt?
Hành Hương
Linh Thao, một lần gặp gỡ
Lời Kinh từ cuộc sống
Màu Trăng Úa
Mẹ hiền: biển tình thương
Mùa Thu như đã phiêu du trở về
Như một sự tình cờ
Nước mắt
Phép rửa bằng nước mắt
Quay về
Sống Trong Tình Chúa
Sống với giây phút thánh
Sợ hãi Thiên Chúa
Tâm tình gặp Chúa
Tấm áo lễ với những đường may dang dở
Tha nhân: con đường dẫn tới Chúa
Thập Giá của đời thường
Thiên Nhiên
Tôi đã gặp
Tuổi Già và sự chết
Wings of a Beautiful Dream


 


 

 
Trang chính Ðường Emmaus

 
   

Phép rửa bằng nước mắt
 

 



 

   

Happy Easter!

Cảm tạ Chúa đã cho chúng ta một lễ Phục Sinh tràn đầy ân sủng của Ngài. 
     Hôm thứ Bảy trong lễ Vọng Phục Sinh, khi nhìn các tân tòng lên nhận phép Rửa, lòng tôi chợt hướng về một nhân vật - mà tôi không ngờ, người mà tôi cảm thấy bị lôi cuốn đến một cách đặc biệt suốt cả Tuần Thánh này: môn đệ Phêrô.  
     Tôi lan man suy nghĩ về Phêrô, con người đầy nghị lực và hăng say mà Ðức Kitô đã đem lòng yêu mến, đã chọn làm thủ lãnh tương lai của Giáo Hội; một con người dám nói mạnh dạn: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời" (Gioan 6:68).  Phêrô thương Thầy nhiều lắm, muốn bảo vệ Thầy, muốn xả thân cho sứ mệnh của Thầy, muốn cùng sống chết với Thầy. Một con người thật gương mẫu và xứng đáng! Chắc chắn Ðức Kitô không lầm khi quyết định chọn Phêrô.
     Vậy trong lúc này, chiều thứ Bảy, lúc người ta đã chôn Thầy qua ngày thứ hai rồi, Phêrô đang ở đâu??  
     Hình ảnh sau cùng mà Phúc Âm Luca nói đến là: "Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông: "Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần". Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết. (Lc 22:61) 

 

     Có lẽ Phêrô đang tan nát cõi lòng ở một xó xỉnh nào đó. Một cảm nhận nhục nhã cùng cực, một cắn rứt như điên dại - một thứ cắn rứt vô cùng khó chịu có khả năng chấm dứt cuộc đời Giuđa!  Ai có thể hiểu được lòng dạ của Phêrô lúc đó?  Chắc hẳn Phêrô đã khóc hết nước mắt.  
     Nhìn những tân tòng lên nhận phép Rửa, bất chợt tôi nghĩ đến Phêrô và thương ông vì lúc này đây, chính Phêrô cũng đang nhận một phép Rửa: phép rửa trong nước mắt!! Ôi cái nhìn khoan dung tha thứ của Thầy!! Cái nhìn khoan dung có sức hoán cải người phụ nữ ngoại tình, cái nhìn khoan dung khiến con người chí khí như Phêrô mà phải òa khóc một cách thảm thiết! 
     Tôi có cảm nhận rằng Phêrô đang ở tận cùng của sự tủi nhục, một sự tủi nhục có khả năng đem lại một sự biến đổi toàn diện. Còn có sự thay đổi nào trọn vẹn bằng sự thay đổi của Phêrô ?? 
     Có sự hoán cải qua ý chí và lý trí (will & reasoning): Tôi muốn thay đổi để trở nên tốt hơn. Tôi muốn thay đổi để yêu mến nhiều hơn. Nhưng cái "muốn thay đổi" này yếu ớt và mau tàn. Chỉ cần một thất bại nhỏ đủ làm tôi bỏ cuộc, đủ làm cho ý chí tôi tiêu tan ...  
     Chỉ có sự hoán cải nơi trái tim, sâu trong đáy lòng mới có thể toàn diện. Tôi tin nơi đáy lòng Phêrô là một sự hoán cải toàn diện, giống như sự hoán cải của người phụ nữ ngoại tình được tha thứ. Sau sự hoán cải này Phêrô đã thực sự dám chết cho Thầy.
     Cái nhìn khoan dung của Thầy có khả năng làm chảy tan những tâm hồn khô cứng. "Tảng Ðá" của Thầy đã rung rinh, nhưng sự khoan dung, tình thương và sự trung thành của Thầy giúp "Tảng Ðá" không đổ vỡ. Phêrô đã yếu lòng, nhưng ngược lại, chính từ nơi miệng Phêrô, loài người đã lần đầu tiên tuyên xưng Ðức Giêsu là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa. (Mt 16:16)
     Sáng nay, Thầy đã phục sinh. Nhưng các bạn có để ý không? Phêrô là một trong những người sau cùng biết tin đó. Các phụ nữ đi theo Thầy thương Thầy với tấm lòng mộc mạc. Thương vì thương, chỉ thế thôi. Thương rồi thì không còn sợ hãi gì nữa, các bà xông xáo ra mộ Thầy và đã gặp Thầy. Nơi gương các phụ nữ, rồi ra Phêrô sẽ hiểu không phải là chức vụ, không phải là ngồi bên phải hay bên trái Thầy, không phải là kế hoạch này hay chương trình kia nữa ... nhưng là "anh có yêu mến Thầy không?", anh có can đảm nhận - và đừng chối nữa - là môn đệ Thầy không?  
     Sau này Phêrô đã thực sự chết cho Thầy. Chết đóng đinh nhưng quay ngược xuống đất vì thấy mình bất xứng với Thầy. 
     Qua cái hối cải của Phêrô, cũng như qua cái hối cải của I-Nhã, chúng ta xin được ơn biến đổi sâu xa trong mùa Phục Sinh này.

Peace & happy Easter


- Vũ Tiến

• • •
 

 

 

 
    Đồng Hành là ai? Tổ Chức | Tài Liệu | Lịch Trinh LT | Báo ÐH | Tập San ComigoNối Kết | Mục Lục | Photo Album