|
Trước đây khoảng hai năm, tôi có hướng dẫn một lớp Giáo
Lư dành cho các bạn trẻ mới lớn từ 15-20, tại Việt Nam. Mặc dù bận rộn
nhiều việc và chuyện học hành nhưng tôi cảm thấy một niềm vui khi mỗi tuần
đến hướng dẫn và tham dự lớp Giáo Lư chung với các em. Chắc rằng mỗi người
khi đến tham dự lớp Giáo Lư đó đều có những động lực riêng thúc đẩy. Có
thể là t́m niềm vui nơi bạn bè, muốn hiểu biết thêm về Thiên Chúa, củng cố
niềm tin của ḿnh ... Nhưng những động lực đó không làm tôi thắc mắc cho
bằng một cô gái khoảng 19 tuổi, đă không một lần vắng mặt, mặc dù cô ta
thường thinh lặng trong những giờ Giáo Lư. Khoảng ba tháng sau, những mối
tương quan của chúng tôi đă nẩy sinh lên một nhóm chia sẻ Lời Chúa ngoài
những giờ Giáo Lư.
Lời Chúa là món ăn tinh thần nuôi dưỡng chúng tôi, nhưng chúng tôi cũng
thực tế nên chúng tôi c̣n nuôi t́nh bạn, t́nh anh chị em trong nhóm qua
những buổi đi chơi chung và đặc biệt là những lần đến thăm nhau, cùng nhau
chia sẻ về những vấn đề trong cuộc sống, những khó khăn, đụng chạm hằng
ngày ... để cùng giúp nhau và cùng thông cảm với nhau.
Một hôm cô gái mà tôi nói trên đến gặp tôi và nói: "Anh Thế, em có
chuyện riêng muốn nói với anh, nhưng chúng ta chỉ có thể nói chuyện đó
trong nhà thờ thôi. Em muốn những chuyện này không có người thứ ba biết
đến, nếu chưa có sự đồng ư của em." Linh tính báo cho tôi biết
rằng vấn đề này không đơn giản, tôi định từ chối v́ không biết rằng ḿnh
có giúp được ǵ cho Hương chăng ... Tuy nhiên tôi đă bằng ḷng và hẹn
Hương ngày mai nơi nhà thờ. Chiều về đến nhà, một chút lo âu nhưng tôi
dâng lên Chúa tất cả những lo âu đó trong lời nguyện: "Lạy Chúa, con
dâng lên Chúa những lo âu của con, con biết con chỉ là khí cụ của Chúa,
xin hăy dùng con theo ư Chúa và con cũng dâng lên Chúa cuộc gặp ngày mai
với Hương."
Điều đầu tiên tôi đề nghị cùng Hương là chúng ta
hăy thinh lặng cầu nguyện xin Chúa soi sáng cho chúng ta. Trải qua những
giây phút thinh lặng cầu nguyện, Hương bắt đầu chia sẻ về những đau khổ
trong cuộc đời của ḿnh ... và những giọt nước mắt, những tiếng nấc nghẹn
phải chăng là biểu chứng? Khi gặp những đau khổ đó, Hương cũng muốn chia
sẻ với bạn bè và những người thân của ḿnh ... nhưng sau những lần thăm ḍ
th́ Hương quyết định giữ thinh lặng. Hương tự nhốt ḿnh vào phạm vi của
ḥn đảo nhỏ với nhiều biến cố đau buồn mà chịu đựng một ḿnh, v́ niềm tin
của Hương nơi người khác không c̣n nữa. Đau khổ càng chồng chất, tuyệt
vọng càng dâng cao. Nhưng chính trong những giây phút tuyệt vọng đó, Chúa
Kitô đă ngỏ lời với Hương qua việc tham dự thánh lễ hằng ngày và lời cầu
nguyện. Hương cảm thấy ḿnh mở ḷng nhiều với Chúa và Hương tâm sự nhiều
với Chúa. Từ đó, Hương cảm thấy ḿnh được an ủi nhiều và không nói chắc
bạn cũng có thể biết Chúa đă trở thành một người bạn thân t́nh của Hương
...
T́nh bạn có sự hiệp thông, Chúa Kitô không những an ủi
và nâng đỡ cho Hương không thôi, nhưng Ngài c̣n cho Hương biết và cảm nhận
được những đau khổ của Ngài. Đối với Hương đây là một ân sủng đặc biệt và
qúy giá v́ từ đó, Hương không c̣n cảm thấy rằng chỉ có ḿnh mới đau khổ,
mà người bạn ḿnh, Chúa Kitô cũng vậy và c̣n hơn ḿnh nữa: "Anh biết
không, sau khi em cảm nhận được những đau khổ của Chúa, th́ em cảm thấy
những đau khổ của em không có đáng ǵ so với Chúa. Hơn thế nữa, Chúa Giêsu
chịu đau khổ v́ thương yêu nhân loại, và trong đó ... có cả em." Nhưng
Chúa Kitô không chỉ những để cho Hương nh́n và cảm nhận đau khổ của riêng
Ngài không thôi, mà Ngài c̣n cho Hương nh́n và cảm nhận được đau khổ của
những người chung quanh nữa. Hương nói tiếp lời: "Khi em nh́n vào thực
tế đời sống, em cảm thấy em c̣n sung sướng hơn những người khác nữa, họ
phải chịu mọi đau khổ từ thể xác, lẫn tinh thần. Chính v́ thế em muốn được
chia sẻ một phần nào sự đau khổ của họ. Sau mười năm ǵn giữ trong tâm
hồn, hôm nay em đă chia sẻ với anh, em cảm thấy rât thoải mái. Tuy nhiên,
em không muốn có ḷng thương hại của anh mà chỉ mong anh đón nhận những
chia sẻ này và cho em thêm kinh nghiệm để sống." Tôi trả lời: "Cám
ơn Hương rất nhiều, Hương nói đúng, anh không có quyền thương hại mà chỉ
là cùng hiệp thông với Hương mà thôi. Những ǵ em vừa chia sẻ cho anh thật
là món qùa mà Thiên Chúa qua em đă giúp anh hiểu về mầu nhiệm của sự đau
khổ. Anh chẳng có kinh nghiệm ǵ cho Hương cả, v́ chính em đă cho anh kinh
nghiệm của em ... "
Và khi tôi qua Đức, va chạm với nhiều thay đổi, cuộc
sống khó khăn, với nhiều đau khổ. Tôi nhớ đến Hương và những kinh nghiệm
qúy báu mà Hương đă chia sẻ cho tôi. Nhận được lá thư của Hương, Hương đă
tận hiến đời ḿnh cho tha nhân trong đời sống tu sĩ, Hương đă viết:
"Anh Thế, chúng ta đừng nghĩ lầm rằng ḿnh cô đơn trên đường Thánh Giá,
người bạn đường của chúng ta, Đức Kitô, vẫn luôn đi bên cạnh chúng ta và
c̣n nhiều người nữa cũng vẫn luôn đi bên cạnh chúng ta đó ..."
Cám ơn Hương về những chia sẻ, và nguyện chúc
Hương luôn t́m được niềm vui trên con đường Hương đang đi.
(trích ĐH tháng 7&8 1993)
|
|
Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
Xin ban cho con
sự sống của Chúa,
sự sống làm đời con
măi măi xanh tươi.
Xin ban cho con
b́nh an của Chúa,
b́nh an làm con
vững tâm giữa sóng gió cuộc đời.
Xin ban cho con
niềm vui của Chúa,
niềm vui làm khuôn mặt con luôn tươi tắn.
Xin ban cho con
hy vọng của Chúa,
hy vọng làm con lại hăng hái lên đường.
Xin ban cho con
Thánh Thần của Chúa,
Thánh Thần mỗi ngày làm mới lại đời con.
Rabbouni
• • •
As Jesus can no longer live his passion in his body, Mother
Church gives the opportunity to allow Jesus to live his passion
and death in our body, heart, and soul. Even so, there is no
comparison with his passion. Still we need so much grace just to
accept whatever he gives and give whatever he takes with joy,
love and a smile.
Mother Teresa of Calcutta
• • •
|
|
|