|
Francesco Albani |
|
Linh hồn tôi
ngợi khen Ðức Chúa,
thần trí tôi
hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa,
Ðấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương
nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
Ðấng Toàn Năng
đã làm cho tôi biết bao điều cao cả,
Danh Người thật chí thánh chí tôn !
Ðời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ítraen,
tôi tớ của Người,
như đã hứa
cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Ápraham
và cho con cháu
đến muôn đời.
(Lc 1:46-55) |
|
Lời báo tin của sứ thần Gabriel đã làm cho Maria hết sức sợ hãi và bối
rối. Làm sao có thể chấp nhận mang thai trong khi còn đang là một thiếu nữ
chưa lập gia đình?
Tuy thế sau khi đã hiểu Thánh Ý Chúa qua
lời giải thích của sứ thần Gabriel, Maria khiêm nhường nhận mình là nữ tỳ
của Thiên Chúa và xin vâng.
Mẹ Maria chính là gương mẫu cho chúng ta
trong Mùa Vọng. Khi Gioan Tẩy Giả kêu gọi mọi người "dọn sẵn đường cho Ðức
Chúa" (Lc 3:4), thì Maria đã làm đúng như thế. Mẹ đã mở lòng đón nhận
Thiên Chúa và đem Ngài đến cho nhân loại.
Hôm nay, chính chúng ta cũng được mời gọi
noi gương Ðức Mẹ đón nhận Thiên Chúa, "cưu mang" Ngài trong lòng và đem
Ngài vào môi trường chúng ta sinh sống.
Ðó chính là ý nghiã của Mùa Vọng
• • •
LG
|
|
|