Tạp bút chia
sẻ riêng với cộng đòan Đồng Hành
• • •
Thứ năm Tuần Thánh, 11 giờ 25 khuya mới từ nhà Xứ
về đến nhà Dòng. Rã mệt!
Đúng 24 giờ trước, nhận được e-mail của Hòang
Dung gửi “youth Trung Tây”, cho biết chị Diễm báo tin cha Tuấn đang nguy
kịch. Bàng hòang. Chuyện cứ như đùa. Chưa tin được. Cứ ngỡ mấy dòng nhạc
Passio và Exsultet đang làm hoen mắt. Thong thả đã.
Ở dưới sân, cả nhóm sinh viên còn đang nô đùa.
Trăng đã khuất một góc xa. Có mấy đôi đang ngồi ở băng ghế cạnh bờ hồ; mặt
nước lặng, êm như tờ. Khói thuốc phà ra, bay bổng lên che tầm mắt nhìn cứ
ngỡ cảnh hồ là chốn đào nguyên: có tung tăng nô đùa, có dồn dập âu yếm, có
trăng tỏ mờ khuất, có khói tỏa mông lung. Vẫn cứ mong chuyện cha Tuấn gặp
nguy là không có thực.
Trở
lại bàn, đọc lại e-mail lần nữa. Đã quá nửa đêm. Đã chớm đầu ngày. Thứ năm
Tuần Thánh bắt đầu.
Chuyện của cha Tuấn vẫn cứ bay bổng trước mặt, có
tâm tư len lỏi vào đầu. E-mail nhận được cho biết cha chỉ nhớ những chuyện
mới đây. Lạ thật! Phải hỏi han xem sao!
Gửi
e-mail thứ nhất báo tin cho anh em DT người Việt ở hải ngọai để xem thử
thực hư thế nào, nhờ xem có anh em nào ở Denver liên lạc giúp. Gửi e-mail
thứ hai cho anh chị trong BPV. Để xem hồi báo ra sao!
Người hồi âm đầu tiên là anh Liêm. Cảm ơn anh
Liêm. Chắc chắn là cha Tuấn gặp chuyện, biết thế nhưng cứ chờ thông tin
tiếp xem sao. Mình nghĩ nhiều về cha Tuấn. Gặp cha lần đầu vào cuối tháng
6 năm 2001. Lúc đó ở Denver, dự khóa Sử Dòng. Nếu nhớ không lầm thì hôm đó
cha Tuấn dẫn đi Villa của cộng đòan; có thầy Quân, thầy Đạt, thầy Paul Vũ.
Chỉ nhớ rõ hôm đó mấy anh em cử hành Thánh Lễ với nhau bằng tiếng Việt. Có
thế thôi! Mãi về sau này, khi đã “bén duyên” với Đồng Hành rồi mới rõ cha
Tuấn hơn. Dễ thương, nói gì cũng cười. Nói chậm dễ hiểu. Lắng nghe xong
chưa chắc ăn, hỏi lại xem ý như thế có đúng không?! Cẩn thận. Hiền lành.
Cả buổi sáng sớm cứ loanh quanh bấy nhiêu suy
nghĩ. Hôm nay có hai lớp vào cuối buổi sáng, óai oăm không được nghỉ học
vì mãi đến 4 giờ chiều trường mới nghỉ lễ. Lo ra quá. Việc Tuần Thánh
chiều nay bắt đầu còn lăn tăn chưa ổn định, lại ngổn ngang bấy nhiêu kỷ
niệm dồn về. Giá mà giờ này có kẻ rủ rê, ông sẽ đi ngay.
Đầu giờ chiều, thầy Bảo bắn tin trả lời để cho
biết chị Diễm đã viết thêm e-mail cập nhật tình hình của cha Tuấn đã lạc
quan hơn. Đúng 10 phút sau, cha Quốc Anh bắn thêm e-mail nữa thông báo
thêm. Hai cha vừa nói chuyện với nhau, đầu máy ở Cali cuối máy ở Denver.
Tạm ổn!
Tối nay mình đứng trên Cung thánh với mấy chú
giúp lễ, trong đó có một chú dự tu. Phía trước mặt mình là cha chủ tế.
Phóng mắt qua bờ vai cha chủ tế là thấy rõ 5 cha đang đứng đối diện, từ
Việt Nam sang. Từ lúc dự tu đến lúc đỗ Cụ, tạm gọi là thời gian. Cái nhìn
từ chỗ mình đứng đến chỗ các cha đồng tế, qua bờ vai cha chủ tế, tạm gọi
là khỏang cách. Thời gian và khỏang cách là 2 yếu tố trăn trở đêm nay.
Những sự việc diễn ra hôm nay, cộng với những
hình ảnh trên Cung thánh tối nay bơm lệ ứa ra.
Giọt nước mắt đầu tiên ứa ra khi khệ nệ thau chậu
đến chỗ ông tông đồ thứ nhất. Tuyến lệ rất dồi dào sung mãn và rất dễ bị
kích thích, như con gái! Khi đến tông đồ thứ 8 thì súyt té vì không trông
thấy bậc tam cấp nối lên Cung thánh. Tạ ơn Chúa không có ai phì cười; đã
cố gắng nghiêm chỉnh lắm rồi. Ngừơi nóng ran lên. Mồ hôi bắt đầu thấm đến
chiếc áo thứ ba đang mặc, ngứa không chịu nổi khi bắt đầu đi kiệu Thánh
Thể.
Khi lái xe về nhà, mình cứ miên man nghĩ đến thời
gian và khỏang cách. Mở cửa xe cho mưa lất phất vỗ nhẹ vào mặt. Rồi từ đâu
len lén mò mẫm vào tâm tư là những kỷ niệm và khái niệm về cộng đòan Đồng
Hành. Đã có lần mình nhen nhúm ý định cấy ĐH ở Chicago. Lần đó mất mùa.
Đất không hạp giống. Hay người trồng chẳng mát tay?!
Lại nghĩ về thời gian và khỏang cách. Đêm trước
ngày Chịu Nạn mà!
Thời gian và khỏang cách. Hình dung thời gian trở
ngược lại buối tối sau bữa Tiệc ly. Đêm hôm đó có lẽ thời gian và
khỏang cách cũng là hai yếu tố không thể thiếu trên đường thánh
giá. Thời gian mà Đức Giêsu đã đi và đã sống với các tông đồ cũng khá đậm
đà nhưng khỏang cách trong tư tưởng và lý tưởng về “thập giá” lại vô cùng
khác xa. Thời gian từ lúc Đức Giêsu vào thành Giêrusalem cho đến lễ Vượt
qua cũng rất ngắn, nhưng khỏang cách từ ngày được tung hô cho đến đêm bị
phản bội thì chênh lệch rất xa. Thời gian từ lúc Phêrô tuyên bố “con sẽ
thí mạng con vì Thầy” (x. Gioan 13:36-38) buối tối hôm đó cho đến lúc gà
gáy tảng sáng ngày hôm sau thì rất sát nhưng khỏang cách từ chỗ Phêrô lấp
ló thập thò ở ngòai cho đến chỗ Đức Giêsu đang đứng trong sân thì quá xa.
Ai
cũng có cảm nghiệm và kinh nghiệm về thời gian và khỏang cách.
Từ mỗi cảm nghiệm và kinh nghiệm của từng cá nhân mà ta thấy được bóng
dáng của mình trong hành trình của của Tam Nhật Thánh này. Mình đang ở
đâu? Bao lâu sẽ đến đó? Những câu hỏi đơn giản đó sẽ giúp mình khởi hành
dễ dàng hơn.
Nếu mình cùng nhau đi một Lộ Trình (Đừơng), tìm
một Chân Lý (Sự Thật), và mong gặp Giải Thóat (Sự Sống) thì có phải mình
đang đồng hành với nhau không nhỉ?!
Vũ, SJ
1giờ 30 sáng – Thứ
Sáu Tuần Thánh, 14.04.2006
|