2. Môi trường của sứ mệnh CLC
91. Phù hợp với tiêu chuẩn hướng dẫn của Công Đồng Vatican II,
sứ mệnh của
người giáo dân trong CLC không nên hiểu theo nghĩa chặt. Môi
trường của sứ mệnh
CLC không bị giới hạn. Môi trường đó là toàn thể Giáo Hội và thế
giới, trong việc
phục vụ cá nhân cũng như xă hội, trong nỗ lực đến với tâm hồn
mỗi người và biến đổi
những cơ cấu áp bức bằng cách đem Tin Mừng đến cho mọi người ở
mọi nơi và trong
mọi hoàn cảnh (83).
92. Tuy nhiên, v́ là những người giáo dân với ơn gọi CLC đứng
trước t́nh trạng
thế giới hôm nay, một t́nh trạng đầy dẫy bất công và phần lớn
thuộc gia đ́nh nhân
loại đang bị xă hội ruồng bỏ, sống trong nghèo nàn khốn khổ, nên
việc phục vụ mà
CLC được mời gọi phải ưu tiên dành cho người nghèo, đó là phải
cổ vơ công lư.
93. Lư do là v́ chúng ta yêu mến Chúa, Đấng muốn chúng ta hăy
biến đổi thế
giới, để các con cái Chúa được sống có nhân phẩm. Chúng ta phải
cố gắng t́m gặp
Chúa Giê-su nơi mỗi người anh chị em, bởi v́ chính Chúa Giê-su
đă đồng hóa ḿnh
với họ, đặc biệt với những kẻ cùng khốn nhất (84). Dấn thân cho
chính nghĩa tự do và
công lư chỉ có ư nghĩa đối với chúng ta bao lâu sự dấn thân ấy
được thúc đẩy do Thần
Khí của Chúa Ki-tô mà nói lên niềm tin và đức ái.
94. Hành động cho công lư mang nhiều h́nh thức, tùy theo hoàn
cảnh từng miền
và từng văn hóa cũng như những t́nh trạng chính trị xă hội khác
biệt. Nhưng muốn
thực hiện điều ưu tiên này, người ta phải thực hiện qua phương
cách và tiêu chuâån đời
sống của ḿnh. Trong Linh Thao chúng ta xin ơn được theo Chúa
Ki-tô là Đấng
nghèo hèn và khiêm nhượng, và chúng ta hy vọng được Chúa ban cho
ơn đó. Vậy tin
vào Chúa Giê-su Ki-tô nghĩa là bước theo Người gần gũi hơn, chia
sẻ sự nghèo hèn
của Người nghĩa là sống đời sống đức tin để đề cao công lư và
đứng về phía người
nghèo. Lối sống giản dị sẽ ǵn giữ tinh thần tự do tông đồ của
chúng ta, biểu lộ t́nh
liên đới với người nghèo và giúp cho đức tin chúng ta vững vàng.
Lựa chọn lối sống
này không chỉ là lư thuyết suông. Thánh I-nhă khi nói về sự khó
nghèo đă xin các tu
sĩ ḍng Tên rằng tất cả anh em khi có cơ hội?đều phải cảm nhận
những hiệu quả
của lối sống ấy(85).
95. Vậy việc cổ vơ công lư được tháp nhập với việc rao giảng Tin
Mừng, loan báo
Chúa Giê-su Ki-tô và Vương quốc Ngài.
3. Phát triển sứ mệnh như thế nào
96. Là một cộng đồng, CLC lănh nhận đoàn sủng I-nhă để phục vụ
cho sứ mệnh
của Giáo Hội. CLC sai các thành viên lên đường thi hành sứ mệnh
trong những h́nh
thức khác nhau, và đó là kết quả do nhận định việc tông đồ của
cộng đồng. Điều ấy
không dễ dàng đâu, nhưng có một điểm chắc chắn là: những ai đi
theo đoàn sủng Inhă
th́ trước tiên phải là tông đồ của sứ mệnh Giáo Hội, bởi đó, họ
được sai đi do một
cộng đồng đang chia sẻ với ơn gọi đặc biệt của họ. Cũng thật
tiện lợi khi cộng đồng
rơ ràng sai họ đi đồng thời lại cùng với họ tiếp tục nhận định
việc tông đồ và khám
phá thêm về sứ mệnh ấy.
|
2. The CLC mission field
91. Conforming to the direction given by Vatican II, the mission
of the laity within CLC is not to be understood in a restrictive
sense or by establishing dichotomies. The CLC field of mission
is unlimited. It extends to the Church and to the world, in the
service of individuals and of society, in an effort to reach the
heart of each individual and to change unjust structures by
bringing the Gospel to everyone and every situation and
circumstance. (83)
92. Given the lay character of the CLC vocation and given
today's world situation, marked by serious structural injustice
and by the marginalization of a large part of the human family
which lives in poverty and misery, the service to which CLC is
called to give priority, in the light of its preferential option
for the poor, is the promotion of justice.
93. It is the love of God, which prompts us, as members of CLC,
to transform the world so that all God's children can live with
dignity. We should try to see Jesus in every man and woman,
because Jesus identified Himself with each, especially with
those most in need. (84) Commitment to the cause of freedom and
justice makes sense for us only so long as the Spirit of Christ
motivates it, as an expression of faith and love.
94. Work for justice takes different forms according to regional
and cultural circumstances, and different socio-political
situations. However, this priority must show itself in our style
and standard of living. In the Spiritual Exercises, we ask for
the grace to follow Jesus, poor and humble, and our hope is to
obtain this grace from the Lord. To believe in Jesus, therefore,
means to follow Him more closely; to share His poverty means to
live a life of faith, which promotes justice and takes an option
for the poor. A simple lifestyle safeguards our apostolic
freedom, expresses our solidarity with the poor and makes our
faith credible. This option cannot remain theoretical. Ignatius,
speaking of poverty, asks of Jesuits that "?all should when
occasions arise, feel some effects of it".(85)
95. The promotion of justice is, therefore, integral to the
larger context of evangelisation, the proclaiming of Jesus
Christ and His Reign.
3. Development of Mission in CLC
96. As community, CLC receives a specific charism (Ignatian) at
the service of the Church's mission. It is expressed by the
sending of its members on mission, the fruit of communal
apostolic discernment, on specific forms of apostolate. It will
not always be easy to do so, but one thing is certain: those who
have opted for the Ignatian charism are, above all, apostles on
the Church's mission and therefore they are sent by the
community which shares their specific vocation. It is their
right to know that the community explicitly sends them and at
the same time accompanies both the apostolic discernment and the
mission as it unfolds. |