|
Lời bạt:
Paul và tôi dùng nốt thời gian c̣n lại của
đợt thực tập sống tại Giáo Xứ Thánh Alphonsus và dọn dẹp nghĩa trang của
tỉnh ḍng. Sau khi làm mọi thứ trở nên khang trang hơn, chúng tôi tiếp tục
dọn dẹp những lưu tích cũ: sân banh, nhà trại và hồ tắm.
Vài ngày sau, tôi rút ḿnh trong thinh lặng
để tĩnh tâm. Một chút depressed len lỏi trong tim. Bởi về thể xác, tôi không
tiếc nuối việc đi bộ đó, nhưng về tinh thần tự dưng tôi nhớ giai đoạn được
cùng Ngài lang thang trên khắp nẻo đường. Phải đến cả tháng sau tôi mới thực
sự hồi phục. Tôi giận với sức khỏe yếu kém của ḿnh và giận luôn cả đôi giày
chết tiệt.
Vài hàng cuối cho nhật kư hành hương được
viết xuống khi chúng tôi chuẩn bị về nhà tập và cùng nhau đúc kết. Kinh
nghiệm nhớ đời và thật đẹp (theo nghĩa thiêng liêng).
"Getting ready for faith sharing." Tôi vừa
đọc lại cả cuốn nhật kư dài. Làm sao đúc kết được đây khi mà ḷng tôi vẫn
c̣n lâng lâng với ân phúc? Well, trước hết, đây là đợt thực tập có giá trị
nhất trong đời tu của riêng tôi. Tất cả những ǵ tôi xin và nhận lănh là
được nh́n thấy Chúa trong những con người mà tôi gặp gỡ, để rồi cả họ cùng
tôi đều hoan hỷ trong ánh sáng của Ngài. Đồng thời, một bài học quư giá cho
việc nhận định Ư Chúa. Như đă viết từ đầu, nào tôi có làm việc ấy trong thời
gian chuẩn bị đâu. Trái lại chỉ chờ cho đến giờ phút chót. Tôi học hỏi thật
nhiều: phó thác và tin tưởng, điều mà tôi vẫn c̣n làm hôm nay, dù lắm khi
tin tưởng trong sự bực bội và phẫn uất. Ngoài ra, tôi cảm nghiệm được rằng
mọi ân sủng tôi cần đều được ban cho cách vừa đủ. "Ơn ta đă đủ cho ngươi
rồi" là vậy. Chúa sẽ không ban cho tôi thêm ân phúc, nhưng Ngài sẽ chỉ cho
tôi ân sủng tiềm ẩn mà Ngài đă cấy từ lâu trong tôi. Bởi thế, đừng lo âu, dù
cuộc đời ta có phũ phàng chua cay đến mấy. Và trên hết, tôi cảm thấy ấm ḷng
khi nhận ra Chúa vẫn măi thương tôi, lo lắng và muốn tôi thuộc về Ngài. Đấy
là những điều tôi cần giữ trong tim.
|
Thomas Flanagan,
s.j.
Hồi kư
|