179. Việc nhận định ơn gọi này không có nghĩa là tự nhiên sẽ dứt
khoát có ơn gọi
CLC, nhưng là phải tiếp tục mở ḷng đón nhận ư Chúa để chọn bất
cứ bậc sống nào
ḿnh được kêu gọi. Tiến tŕnh nhận định theo cách của CLC ngầm
hiểu là các ứng
viên đă thuộc về một cộng đồng rồi, ngay cả khi ơn gọi cá nhân
chưa được nhận định
rơ ràng.
180. Một khía cạnh quan trọng của nhận định ấy là câu hỏi người
ta có muốn và
ước ao t́m kiếm thánh ư Chúa trong cuộc sống và theo tiếng gọi
của Người không.
Câu hỏi này gián tiếp cho thấy là người ấy đă có cảm nghiệm về
Chúa nhờ sống Linh
Thao của thánh I-nhă và đă được nhóm nâng đỡ rồi. Họ chỉ đang
nhận định xem lối
sống CLC có phải là điều Chúa muốn họ theo hay không, và họ có
mở ḷng, tự do và
sẵn sàng hành tŕnh với quyết tâm sau khi đă suy nghĩ kỹ càng
(152) hướng về lối
sống tông đồ hay không.
181. Giai đoạn t́m hiểu ơn gọi có nhiều chọn lựa. Thí dụ những
người đă lập gia
đ́nh sẽ xét ơn gọi CLC như một cách để sống những bổn phận gia
đ́nh của họ. C̣n
những người trẻ thuộc CLC lại đi t́m ơn gọi sống đời tu sĩ hoặc
một lối sống gắn bó
với Giáo Hội. Có những người thấy ḿnh muốn sống theo lối sống
CLC. Một số khác
lại nhận ra động lực khiến họ gia nhập CLC là v́ xă giao hoặc vị
nể, cho nên thấy
ḿnh không c̣n muốn tiếp tục nữa.
182. Tuy nhiên, lại có những người kết luận rằng cộng đồng đang
đáp lại những ước
vọng của họ, nên họ dấn thân theo CLC với một sức mạnh mới mẻ.
183. Như thế, việc cam kết tạm thời được làm trong cộng đồng và
được chấp nhận
do cộng đồng, nói lên quyết tâm của cá nhân muốn t́m kiếm thánh
ư Chúa nhờ áp
dụng phương pháp của thánh I-nhă. Cộng đồng nào tiếp nhận thành
viên mới sẽ cống
hiến cho họ việc huấn luyện theo thánh I-nhă của CLC.
184. Cam kết tạm thời không phải là đặt ra một mớ luật lệ cần
tuân theo, nhưng là
việc chúng ta lấy ḷng yêu mến đáp lại Chúa là Đấng yêu mến
chúng ta trước, theo
tinh thần Tin Mừng và quy luật của t́nh yêu (153).
185. Linh Thao của thánh I-nhă giữ vai tṛ quan trọng trong việc
nhận định ơn gọi.
Mối ưu tư chính của việc huấn luyện trong giai đoạn cam kết tạm
thời này là làm sao
nuôi dưỡng nơi họ thái độ sẵn sàng để làm Linh Thao cho tốt và ư
định theo ơn gọi
làm việc tông đồ.
3. Những phương thức làm Cam kết tạm thời 186. Điều quan trọng là những ai làm cam kếtth́ phải nói lên
ḷng ước ao muốn
t́m gặp thánh ư Chúa trong khi cử hành một bí tích (tức là một
dấu chỉ thi hành những
ǵ theo ư nghĩa của bí tích ấy), sử dụng những phương tiện của
thánh I-nhă và mời
cộng đồng tham dự với họ. Cùng lúc ấy, cộng đồng CLC địa phương
phải cam kết
đồng hành và khích lệ họ, cống hiến họ những phương thức thánh
I-nhă đă sử dụng.
Điều quan trọng nữa là cần phải công khai cho người ta biết rằng
việc cam kết này
ràng buộc họ với Cộng đồng CLC Thế giới, một đoàn thể hoạt động
tông đồ trong
Giáo Hội.
187. Cam kết Tạm thời được hoàn tất bằng nhiều cách. Có thể một
tờ liên lạc hoặc
phương thức thông tin nào khác để cho biết những ǵ sẽ được thực
hiện. Cũng có thể
tổ chức một buổi họp dành cho những ai đă tham gia CLC được ít
năm và mời họ đến
để học hỏi về ư nghĩa việc Cam kết Tạm thời. Sau khi đă nhận
định, những ai muốn
làm Cam kết tạm sẽ nói lên sự ưng thuận của họ qua phương thức
nào tốt nhất cho họ.
Có thể theo một cách nữa là cứ mỗi năm theo truyền thống CLC
quốc gia hoặc miền,
ấn định một chương tŕnh, một thể thức và một ngày (thí dụ Ngày CLC Thế giới, lễ
Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, lễ Hiện Xuống) để hôm ấy những ai
muốn th́ có thể
làm Cam kết Tạm thời.
188. Muốn cho chương tŕnh huấn luyện CLC được hữu hiệu, cần
phải có thời gian
để làm việc nhận định ơn gọi và Cam kết Tạm thời. Nếu không,
thất bại có thể là v́
một trong ba lư do sau:
• tiến tŕnh đă dừng lại ở một giai đoạn nào đó và cần phải lập
lại;
• việc cam kết đă không được hiểu đúng, mang ư nghĩa hoặc ư hướng
sai;
• đă gặp khó khăn do cách thức biểu lộ và cử hành cam kết.
189. Ngày nay khó khăn của chúng ta là làm sao nhận ra những dấu
chỉ nói lên
những ǵ chúng ta đang cố gắng sống và thi hành, giúp cho những
dấu chỉ này mang ư
nghĩa thiêng xét theo quan điểm thần học, tu đức và đào tạo. |
179. This discernment of vocation does not take for granted a
definitive CLC vocation, but tries to remain open to whatever
state of life we are being called by the will of God. The
process, lived in the CLC way, implies that the person already
belongs to a community to which he/she has made a temporal
commitment, even if the individual vocation has not yet been
clearly defined.
180. An important aspect of such discernment is the question "do
they want and desire" to seek and find the will of God in their
lives and to follow His call? This presupposes an ever-deepening
experience of God fostered by the Spiritual Exercises of St
Ignatius, with the support of the community, for greater
service. They discern whether or not the CLC way is what God
wants for them and if they are "open, free and ready" to go on
this journey with a "deliberate determination" (152) toward an
apostolic way of life.
181. This vocational stage as such is open to different options.
For a married adult, for instance, the question will be whether
he/she is called to live a CLC lifestyle in married life. Young
people will ask themselves, what style of life (lay, religious
or clerical) they are called to. A good number of adults and
young people will feel called to live according to the CLC style
of life. Others find that their motivation for joining was
rather social or affective and, acknowledging that they have no
desire to continue further, seek other ways of belonging to the
Church.
182. For those young people or adults who come to the conclusion
that the community answers their deepest aspirations, this stage
brings a renewed commitment to the CLC way.
183. Thus, "Temporary Commitment", made within the community and
accepted by it, is the expression of the individual's
determination to seek God's will by employing Ignatian methods
and the community's offer of its own Ignatian process of
formation.
184. It is important that "Temporary Commitment" should not be
reduced to a set of obligations but should be our loving answer,
in the spirit of the Gospel and the interior law of love (153), to
God who loved us first.
185. The Spiritual Exercises of St. Ignatius play a key role in
the discernment of vocation. At this stage of formation,
Temporary Commitment fosters in them the dispositions needed for
making the Spiritual Exercises well, bearing in mind their
apostolic vocation.
3. Ways of approaching Temporary Commitment
186. It is important that those who make a commitment find a
sacramental expression (a sign that does what it signifies) of
their desire to seek and find God's will, through the use of
Ignatian methods and in the company of the community. At the
same time, the local community commits itself to accompany and
encourage them, offering them the Ignatian methods. It is also
important to make an explicit reference to their commitment to
the World Community, an apostolic body in the Church.
187. Temporary Commitment can be implemented in different ways.
One way is to have a yearly meeting for those who have been
taking part in CLC for some years at which they could be invited
to reflect on the significance of Temporary Commitment.
Discernment is thus provoked and those who wish to make their
Temporary Commitment can agree on the best way to express it
(occasion, form and formula). Another way might be to have each
year, as a National or Regional tradition, a procedure, a
formula and a fixed date (e.g. World CLC Day, the Feast of the
Immaculate Conception, Pentecost), when those, who wish, express
their Temporary Commitment.
188 In a well-guided CLC process, this time of discernment of an
explicit Temporary Commitments is inevitable. If this is not the
case, it could be for one of the following three reasons:
• the process stops at some stage and becomes repetitive;
• commitment is not properly understood, has the wrong meaning
or connotation;
• difficulties arise from the way in which commitment is
expressed and celebrated.
189. Our challenge today is to find visible ecclesial signs for
what we are trying to live and believe that express a
theological and spiritual point of view in keeping with our
formation.
|