33. Vào một dịp
khác, đang đi tàu biển từ Valencia tới Italia, một cơn băo nổi lên, bánh
lái tàu bị găy. Theo I-Nhă cũng như nhiều người khác trên tàu, nếu không
có phép lạ th́ không thể nào thoát chết được. Trong khi đang xét ḿnh ăn
năn tội và dọn ḿnh chết, tuy không quá sợ sệt tội lỗi của ḿnh hay sợ mất
linh hồn, I-Nhă cảm thấy vô cùng xấu hổ và đau buồn v́ đă không xử dụng
đúng cách những ân huệ mà Thiên Chúa ban tặng cho
(32).
Một lần khác,
khoảng năm 1550, I-Nhă trải qua một cơn bệnh thập tử nhất sinh mà theo ư
ông cũng như nhiều người khác th́ khó ḷng thoát khỏi. Lần đó nghĩ ḿnh
sắp chết, I-Nhă vui mừng đến độ chảy nước mắt ḍng ḍng và ông phải cố
không dám nghĩ đến sự chết nữa, để bớt phần hứng khởi quá mức.
34. Lập đông năm
1522, I-Nhă bị bệnh nặng. Nhà chức trách địa phương chở ông vào nhà thân
phụ của một ông tên là Ferrere. Họ săn sóc ông rất chu đáo. Nhiều bà quư
phái đă đến gác đêm v́ kính phục ông. Mùa đông năm ấy, trời lạnh cắt da
nên người ta đă tặng ông áo ấm, giầy và nón. Hơn nữa, dù khỏi bệnh, ông
vẫn c̣n rất yếu và hay đau dạ dày. V́ thế, I-nhă phải mặc hai cái áo ấm,
một tấm vải thô và một cái nón trùm đầu làm bằng vải gai. Cũng trong thời
gian đó, ông hay gặp những người đạo đức để trao đổi về những vấn đề
thiêng liêng. Tuy nhiên ông chẳng gặp được nhiều người v́ ngày lên đường
đi Giêrusalem đă điểm.
35.
Đầu năm 1523, ông lên
đường đi tới Barcelôna để lên tàu. Mặc dù một số người đă t́nh nguyện đi
với ông cho có bạn, nhưng ông quyết định đi một ḿnh. Nại cớ là ông không
biết tiếng Ư và cũng không biết tiếng La-Tinh, vài người khác nài ép ông
nhận họ làm bạn đi đường. Họ cố thuyết phục để ông thấy cho họ đi cùng có
lợi như thế nào và họ có thể giúp đỡ ông ra sao. Ông trả lời, dù con của
công tước Carđôna xin đi theo, ông cũng không chấp nhận v́ ông muốn thử
tập ba nhân đức tin, cậy và mến. Nếu đem theo một người bạn, khi đói sẽ
nhờ người đó giúp đỡ, lúc ngă sẽ nhờ người đó nâng lên, và như thế, ông sẽ
tin cậy và thương mến người đó. Trong khi ông chỉ muốn tin cậy và yêu mến
vào một ḿnh Chúa mà thôi. Những điều này, I-Nhă không chỉ nói ra miệng,
nhưng c̣n xác tín trong ḷng nữa.
Với những tư tưởng
đó, ông không những có ư định đi một ḿnh mà c̣n muốn không đem theo lương
thực nữa. Ông điều đ́nh với một chủ thuyền và được cho lên tàu không mất
tiền (v́ I-Nhă không có tiền). Nhưng vị này ra điều kiện là I-Nhă phải
mang theo một số lượng bánh khô đủ sống, nếu không th́ cứ ở măi trên bờ.
36. Lúc đi xin
bánh, I-Nhă chợt thấy bối rối và tự trách ḿnh: “Thế mà gọi là tin Chúa ư?
Thế là trông cậy rằng Chúa không bỏ rơi anh sao?” Câu tự trách đó thấm sâu
vào ḷng khiến I-Nhă cảm thấy rất khổ sở. Không biết phải quyết định ra
sao v́ thấy bên nào cũng hợp lư, ông bèn đến xin ư kiến của Cha linh
hướng. Ông tŕnh bày ḷng ao ước sống trọn lành bằng cách làm mọi việc hầu
danh Chúa được cả
sáng
(33),
những lư lẽ khiến ông
phải do dự, và xin Cha cho biết có nên đem theo lương thực hay không. Cha
linh hướng khuyên cứ đem theo lương thực.
Khi đang xin một
người phụ nữ, th́ bà này hỏi ông sắp sửa lên tàu đi đâu. Ông do dự một lúc
trước khi trả lời rồi không dám nói sự thật, ông chỉ nói sắp đi Italia và
Roma. Nghe vậy, với vẻ mặt ái ngại bà nói: “Ông định đi Roma sao? Bao
nhiêu người đă đi Roma về mà cũng không biết ra làm sao nữa.” I-Nhă không
dám nói đi hành hương tới Giêrusalem v́ sợ bị hư danh
(34). Đó cũng là lư do tại sao ông không bao giờ
dám nói với ai quê ḿnh ở đâu và thuộc gia đ́nh nào.
Kiếm được đủ bánh rồi ông lên tàu. Tới bên băi biển,
thấy trong túi c̣n năm, sáu đồng, ông móc ra bỏ trên một ghế đá gần bờ
biển
(35).
37. Trước khi tàu
nhổ neo, I-Nhă lưu lại Barcelôna trên hai mươi ngày. Trong thời gian đó
theo thói quen, ông t́m cách liên lạc với các người đạo đức, dù họ sống ẩn
dật xa thành phố để trao đổi với họ. Tuy nhiên, tại Barcelôna cũng như tại
Manrêsa lúc trước, ông không t́m được người nào có thể giúp đỡ ông như
ḷng mong ước, trừ một người đàn bà tại Manrêsa, người đă nói với ông rằng
bà sẽ cầu xin Thiên Chúa cho Chúa Giêsu hiện ra cho ông như đă nhắc ở
trên. Theo ư ông, bà đó đă tiến xa trong đời sống thiêng liêng. Sau khi
rời khỏi Barcelôna, ông không c̣n khao khát t́m kiếm những người đạo đức
nữa.
. . .