Ngày 27 tháng 4
tôi có dịp tham dự buổi họp nhóm trẻ tại Montréal. Các em chia sẻ
kinh nghiệm trong 4-5 năm sinh hoạt nhóm của họ. Một em nói: nhiều
khi chiều thứ bảy, lúc nhóm họp, em phải đi làm không tham dự được
buổi họp. Lúc đó em nhớ nhóm rất nhiều...
Nghe như thế,
tôi nghĩ bụng: đây có nguy hiểm, các nhóm trở nên một nhóm bạn (a
club of friends) thôi! Tức là họ sinh hoạt trên b́nh diện tự nhiên,
(on a pure human level). Nhưng sau khi nghe tiếp, tôi thay đổi ư
kiến. Một em khác nói: em rất thích sinh hoạt với nhóm, v́ ở đây em
có thể chia sẻ tâm hồn ḿnh, một điều mà không có thể làm được ở nhà
với cha mẹ! Mấy em khác cũng nói như thế. Có một em nói thêm: nếu
không có nhóm, chắc em đă bỏ đạo từ lâu rồi! Nghe thế tôi vui mừng
vô cùng. V́ qua lời các em, tôi thấy rơ các em đang sống một thực tế
siêu nhiên mặc dù không ư thức. Các em đang rút kinh nghiệm cụ thể
về đời sống Giáo Hội! Tại sao các em cảm thấy thích, cảm thấy vui
lúc đang ở với nhau? Cảm thấy vui hơn kể cả lúc ở với cha mẹ? Đi làm
th́ nhớ nhóm mà không nhớ nhà, lạ lùng thật!
V́ các em đang
hưởng sự hiện diện của Đức Kitô giữa họ, như thánh Matthêo 18, 20
nói: “nơi nào có 2-3 người hiệp nhất nhân danh Thầy, Thầy ở giữa
họ”. Đây là Giáo Hội, tức là gia đ́nh con cái Chúa mà Đức Giêsu đă
lập. Nơi nào, lúc nào một số người yêu thương nhau bằng t́nh yêu bác
ái mà có giữa Chúa Cha và Chúa Con, nhóm đó là Giáo Hội, tức là đang
hưởng kết quả sự hiện diện Đức Giêsu hiện diện giữa họ: họ cảm thấy
b́nh an, vui, tự do... vấn đề không phải họp lại một chỗ như thường
thường câu đó được dịch ra, mà là vấn đề phẩm chất mối liên lạc giữa
các nhóm viên: it is a question of the quality of their
relationship.
Tôi vui mừng v́
chắc chắn nhiều nhóm cảm thấy như các em Montréal. Đây là ánh sáng
của các nhóm! Có sự hiện diện Đức Giêsu trong các nhóm, chúng ta
không sợ ǵ cả, chúng ta có thể làm bất cứ cái ǵ cũng được. Tôi vui
mừng v́ lúc đó tôi hiểu được hai điều:
1) Chúa
muốn phong trào chúng ta sống để giúp giới trẻ Việt Nam. Nếu anh chị
em biết sự hiện diện Đức Giêsu giữa anh chị em, (v́ sự hiện diện của
Ngài là không phải đương nhiên!), tương lai phong trào sẽ được bảo
đảm. Các nhóm có những khả năng tiềm ẩn rất lớn để phát triển và
giúp đỡ các bạn trẻ; Phong trào có thể trở nên một nam châm lôi cuốn
và giúp nhiều giới trẻ Việt Nam.
2) Tôi
cũng bắt đầu hiểu phải làm ǵ để giúp phong trào khỏi chết và trở
nên vô hiệu (inecffective), để làm cho các nhóm có sức sống lớn (a
great spiritual vitality).
3) Tôi
hiểu phần nào làm sao cho những bóng tối của Phong trào thành vô
dụng (how to neutralize the shade in our movement).
V́ những bóng
tối vẫn có! Tôi xin phép đưa ra đây mấy sự kiện tôi thấy trong phong
trào, làm chất liệu để chúng ta cùng nhau suy nghĩ và khám phá ra ư
Chúa trong chúng ta.
I. Những sự
kiện chỉ về lối sống của chúng ta
Chúng ta sống
thế nào? Sống theo mẫu mực nào: văn hóa Việt Nam hay là Phúc Âm
Chúa? Chúa có bằng ḷng về chúng ta không?
a) Một
số người trẻ và nhiều nhóm chuẩn bị đi Linh Thao rất kỹ, hăng hái và
kết quả tốt đẹp. Nhưng có nhiều người có vẻ đánh giá Linh Thao không
bao nhiêu; cũng không đánh giá cuộc sống nội tâm với Chúa, cầu
nguyện và đời sống Phúc Âm bao nhiêu, những điều trên đối với họ có
vẻ là phụ thôi; something marginal in life. Họ quyết định đi Linh
Thao vào phút chót, cho nên tâm hồn họ không được chuẩn bị ǵ cả, v́
thế kết quả không có. Người khác cũng không chuẩn bị, cứ đi làm cho
đến phút chót, cho nên rất mệt. Kết quả là họ... ngủ ngon suốt ngày
thứ bảy!... Theo kinh nghiệm mấy năm trước của tôi, một nửa các khóa
Linh Thao trong 3 ngày là như thế. Điểm này mang lại nhiều bất măn
cho linh mục hướng dẫn; nhiều khi tôi tự hỏi: bỏ trại tỵ nạn làm ǵ?
Mất tiền, mất thời giờ đến Mỹ để... ru ngủ hoặc đưa vơng các bạn trẻ
có ích ǵ? Sao tôi phải đến đây để làm babysitter? Chúa có muốn
chúng ta thay đổi ǵ về điểm này hay không?
|
1 |
|
|
|
|
| _ |
2 |
3 |