Khi nghĩ về khóa gặp gỡ
giữa các tu sĩ Ḍng Tên và CLC ở Rome, tôi nhớ đến 67 khuôn mặt nhập thể
của Thầy đến từ 26 quốc gia trên khắp thế giới. Và gần gũi hơn đó là những
khuôn mặt anh chị em Việt Nam như anh Hào từ Montreal, anh Hoàng từ
Boston, cha Vũ Thành, linh mục triều làm việc ở Rome, cha Thành Elizalde,
và cô Vân, thư kư của cha. Đă hơn hai tuần sau khi về từ Rome, tôi vẫn c̣n
hỏi chính tôi: Thầy đă nói ǵ với tôi trong chuyến đi Rome vừa qua?
Hôm nay ôn lại chủ đề của từng ngày: Con người Đồng Hành - The CLC
person; Ơn gọi và sứ mệnh trong linh đạo I-Nhă - Ignatian vocation and
mission; Đồng Hành: Cộng đoàn trên đường sứ mệnh - CLC: A Community on
mission; Lối sống Đồng Hành - Our way of proceeding; Hướng về tương lai -
Looking towards the future - tôi chợt dừng lại ở chủ đề của ngày thứ ba,
Đồng Hành - Cộng đoàn trên đường sứ mệnh. Tôi c̣n nhớ khi nghe anh
Jose-Maria Riera Mas, chủ tịch CLC thế giới, giải thích về chủ đề này, tôi
cảm thấy rất thích và hứng thú như đang đón nhận một món quà đặc biệt của
ai đó trao tặng. Chủ đề, ĐH: Cộng đoàn trên đường sứ mệnh, thật là
một món quà quư Thầy đă ban cho tôi, và tôi ước ao được chia sẻ với các
bạn Đồng Hành hôm nay.
Trước hết, tôi tự hỏi Phục Vụ là ǵ? Sứ Mệnh là
chi? Đối với tôi khi nói đến phục vụ là nói đến một công việc cụ
thể như giúp người nghèo, làm công tác xă hội, dạy giáo lư, dạy Việt ngữ,
v.v. Khi nói đến sứ mệnh là nói đến tiếng sai đi, lời mời gọi, một
lư tưởng, đến từ một người nào đó. Sứ mệnh luôn là tâm, là ruột của
phục vụ; và phục vụ là nhập thể, là cụ thể hóa sứ mệnh.
Phục vụ có tính cách ngắn hạn, lệ thuộc vào thời gian và nơi chốn;
sứ mệnh lâu bền và vĩnh cửu, không lệ thuộc thời gian và không
gian. Sứ mệnh mà không có phục vụ, sứ mệnh sẽ khô cằn
và không thực tế; ngược lại, phục vụ mà không có sứ mệnh,
phục vụ sẽ không bền đỗ và thiếu ư nghĩa. Nói tóm lại, trong đời sống
môn đệ Đồng Hành sứ mệnh và phục vụ hiện hữu như h́nh với
bóng.
Đâu là những giai đoạn tiến triển của đời sống phục vụ ĐH? Và đâu là
những đặc tính của sứ mệnh trong đời sống phục vụ?
Đời sống phục vụ và sứ mệnh của người Đồng Hành thường trải qua ba giai
đoạn:
- Phục vụ lúc ban đầu là đáp ứng những nhu cầu ngắn hạn trong giáo xứ,
cộng đoàn, nhóm, xă hội chung quanh như làm việc giúp người nghèo ở soup
kitchen, tham gia sinh hoạt thiếu nhi, hội sinh viên, ca đoàn, v.v. sau
các khóa Linh thao (short term ministry).
- Gia đ́nh là môi trường phục vụ ưu tiên ở giai đoạn này. Đáp trả t́nh
yêu hạnh phúc trong đời sống ơn gọi hôn nhân là chính yếu (vocation
ministry).
- Thầy là trọng tâm của đời sống phục vụ. Chấp nhận sứ mệnh của Thầy là
của tôi, tôi ao ước được làm đầy tớ trong sứ mệnh của Thầy
(Christ-centered ministry).
Làm sao biết được đời sống phục vụ tôi có nối liền với sứ mệnh hay
không? Sứ mệnh hiện hữu trong đời sống phục vụ với ba đặc tính sau đây:
- Sứ mệnh bắt nguồn từ cơi ḷng ao ước bên trong (a desire).
- Là tiếng mời gọi từ một người nào đó bên ngoài tôi (an invitation).
- Không đến một lần là đủ, nhưng là một sự lớn lên, trở về liên tục
giữa người gọi và kẻ được gọi (a conversion)
Kinh nghiệm sau đây được ghi lại từ chia sẻ của một người bạn Đồng
Hành. Sau các khóa Linh thao tôi dần dần biết Thầy, gần Thầy, và yêu mến
Thầy một cách đặc biệt. Hành tŕnh đức tin của tôi từ đó có ư nghĩa hơn.
Tôi hăng say dấn thân làm việc tông đồ, phục vụ cộng đoàn, giáo xứ, gia
đ́nh, sở làm, v.v. Hoặc tôi vẫn tiếp tục công việc phục vụ xưa nhưng với
một tinh thần mới. Thời gian này tôi chưa nghe tiếng Thầy rơ, nhưng tập
nghe Thầy mời gọi, tập nhận định những công việc theo ư Thầy ở mức độ của
tôi. Tôi thường t́m được niềm vui trong các công việc này v́ tôi cảm thấy
có Thầy hiện diện trong tôi và trong những người tôi phục vụ. Đôi lúc tôi
cảm thấy mệt mỏi, chán nản và muốn rút lui, bỏ nhà thờ, bỏ nhóm. Nhưng nhờ
ơn Chúa qua nhóm và qua t́nh thương nâng đỡ của các bạn trong nhóm, tôi
đứng vững năm này qua năm nọ.
Hằng năm tôi thường trở lại Linh thao cuối tuần và múc lấy sức sống bên
Thầy qua các giờ suy niệm, chiêm niệm và huấn đức. Đời sống tôi cứ thế
trôi đi, tôi cảm thấy vui, b́nh an với đời sống Kitô hữu của tôi qua nhóm
và phong trào. Rồi một ngày kia, do bàn tay Thầy sắp đặt, tôi gặp được
người bạn, người yêu mà tôi hằng ước mơ. Chúng tôi t́m hiểu nhau, t́m hiểu
Thánh ư Thầy, và cảm thấy ơn gọi hôn nhân là ơn gọi của chúng tôi. Chúng
tôi quyết định tiến tới và lập gia đ́nh. Nhóm và các anh chị đă đồng hành
với chúng tôi trong những năm tháng qua, giờ cùng chia vui và cùng chúc
mừng chúng tôi một cuộc sống mới hạnh phúc bên Thầy và bên nhau.
Ngày tháng trôi qua, vợ chồng chúng tôi vẫn tiếp tục đi Linh thao cuối
tuần, và thường xuyên đi họp nhóm với các anh chị em. Nhưng từ khi cháu
đầu ḷng chào đời, chúng tôi cảm thấy cần nhiều thời giờ cho cháu, cho
nhau và cho công việc chung trong nhà. Chúng tôi nhận rơ hơn ơn gọi hiện
tại của chúng tôi là xây dựng mái ấm gia đ́nh, là đáp trả nhu cầu t́nh yêu
và hạnh phúc trong đời sống ơn gọi hôn nhân của chúng tôi. Năm tháng trôi
đi. Chúng tôi cảm tạ Thầy luôn măi v́ đă cho chúng tôi có cuộc sống đầy đủ
về vật chất, t́nh thương vợ chồng và con cái. Tuy vậy, chúng tôi vẫn cảm
thấy thiếu thốn và trống vắng một cái ǵ đó trong tâm hồn. Nhớ lại những
ngày trước c̣n hăng say phục vụ Thầy trong nhóm, trong giáo xứ, trong cộng
đoàn, chúng tôi cảm thấy vui và đầy đủ hơn về đời sống tinh thần. Bây giờ
lại khác. Chúng tôi tự hỏi: Thầy đang muốn nói ǵ với chúng tôi? Hay là
chúng tôi cần thu xếp thời giờ trong gia đ́nh để vươn ra ngoài phục vụ hầu
đáp ứng phần nào sự thiếu thốn trong ḷng của chúng tôi? Chúng tôi
tiếp tục cầu nguyện, giữ phút hồi tâm hằng ngày, và thỉnh thoảng gặp cha
linh hướng.
Một hôm nọ, thật bất ngờ, Thầy đă mở mắt của chúng tôi và chúng tôi
nhận ra Thầy. Qua tâm t́nh trống vắng, khô khan và khao khát, Thầy đă tỏ
hiện Thầy trên thập giá cho chúng tôi, bằng chính Lời của Thầy, "Ta
khát!" (Jn 19:28). Hai chữ này là kim chỉ nam cho đời sống nội tâm của
chúng tôi lúc này. Dù chúng tôi không biết sẽ đi về đâu, sẽ làm ǵ, nhưng
có một điều chúng tôi biết chắc, là chúng tôi cảm được sự hiện diện của
Thầy qua ḷng khao khát Thầy. Niềm vui khi biết Thầy không bỏ rơi nhưng
vẫn hiện diện với chúng tôi kéo dài khá lâu. Qua nhiều ngày tháng cầu
nguyện, hồi tâm, linh hướng, chúng tôi tiếp tục được Thầy cho nhận biết
Thầy rơ hơn. Trên thập giá, Thầy đợi chờ và khao khát chúng tôi nồng nhiệt
thế nào, th́ ḷng khát khao và mong mỏi chúng tôi đang có cho Thầy cũng
nồng nhiệt thể ấy. Và để đáp lại ḷng khao khát đang bừng cháy trong ḷng,
chúng tôi quyết định làm Linh thao dài hạn chung với nhau.
Trong thời gian chín tháng làm Linh thao, chúng tôi như đắm ch́m trong
t́nh thương bao la của Chúa Cha, trong nỗi sung sướng được làm môn đệ của
Thầy, và trong sức lửa đốt cháy của Thánh Thần. Chín tháng trôi qua rất
nhanh, chúng tôi cảm thấy đầy đủ, một lần nữa, về t́nh thương vợ chồng con
cái, đời sống vật chất, công ăn việc làm và đời sống tâm linh. Nhưng chúng
tôi không thể dừng chân ở sự gặp gỡ Thầy trong chín tháng Linh thao. Chúng
tôi thay đổi nhiều qua lối suy tư trong cuộc sống và những giá trị của
cuộc sống. Trong những mối liên hệ gần gũi nhất trong cuộc sống, chúng tôi
cảm thấy có một sự tự do mới. Khi nh́n lại những ngày tháng chiêm niệm
Thầy trên thập giá với hai chữ "Ta Khát!" chúng tôi cảm thấy chúng
tôi đă đi qua một bước đường khá dài và khá xa. Chúng tôi không những c̣n
khao khát Thầy, nhưng hơn thế nữa, chúng tôi ao ước cảm được cái khao khát
của Thầy trên thập giá cho chúng tôi, cho nhân loại, cho nước Cha của
Thầy.
Gia đ́nh và công việc hằng ngày của chúng tôi vẫn c̣n đó, cộng đoàn
giáo xứ và nhóm vẫn c̣n đây. Ḷng ao ước phục vụ gia đ́nh, nhóm và cộng
đoàn vẫn dồi dào trong chúng tôi. Cuộc sống và công việc phục vụ bên ngoài
của chúng tôi không thay đổi nhiều, nhưng sứ mệnh bên trong chúng tôi thật
khác. Cuộc sống chúng tôi từ từ cắt giảm nhiều những chi phí không cần
thiết. Chúng tôi có cùng một ao ước chung là chúng tôi muốn sống một lối
sống đơn giản và tự do hơn. Vài năm sau đó, chúng tôi thay đổi căn nhà
chúng tôi ở. Chúng tôi dùng nhiều th́ giờ để tiếp xúc với người nghèo
trong xă hội, cộng đoàn. Chúng tôi chú ư đến thực trạng và vấn đề của thế
giới hơn. Ḷng ao ước sâu đậm trong chúng tôi vẫn là ao ước được làm môn
đệ mật thiết của Thầy và chấp nhận sứ mệnh của Thầy là sứ mệnh của chúng
tôi. Tiếp tục được cảm nếm ḷng khao khát của Thầy trên thập giá, chúng
tôi luôn tự hỏi ḿnh mỗi ngày:
Chúng tôi đă làm ǵ cho Thầy hôm qua?
Chúng tôi đang làm ǵ cho Thầy hôm nay?
Và chúng tôi sẽ làm ǵ cho Thầy ngày mai? (LT 53)
(Đồng Hành 1995, số 9 & 10, trang 31-32)