II. LỜI CHÚA
1.
Lời "nói về"
Lời người là khả năng
trí tuệ con người thâu bắt ngoại vật và nội tâm vào một h́nh thức riêng để
giữ lấy và có thể diễn đạt, truyền thông cho người khác mà vẫn giữ được
tính "vô h́nh" của trí tuệ. Chính v́ thế mà ư niệm lời đă được dùng để
diễn tả cách hành động của Thiên Chúa đối với ngoại vật: lời tạo dựng.
Ngoài Thiên Chúa không có ǵ hết, cái ǵ có đều là do quyền năng tạo dựng
của Thiên Chúa. Thiên Chúa hành động bằng lời tạo dựng, nghĩa là Thiên
Chúa phát biểu ư tưởng và ư muốn của Ngài khiến cho những ǵ Ngài muốn trở
thành thực tại. Chúng ta nh́n sự vật đang có mà gọi tên nó, c̣n Thiên Chúa
gọi tên mà làm cho có nó: "Chúa gọi tên các v́ sao, chúng liền thưa 'có
mặt'". Chương đầu sách Khởi Nguyên đă vận dụng ư niệm lời tạo dựng này để
nói về hành động quyền năng của Thiên Chúa làm cho muôn loài xuất hiện,
theo công thức: Chúa phán: hăy có... tức th́... xuất hiện.
Trong Phúc Âm, lời
tạo dựng cũng được dùng để diễn tả quyền năng của Chúa Giêsu trong câu
chuyện đại đội trưởng đến xin Chúa chữa bệnh cho người đầy tớ. Ông đi từ
quyền năng giới hạn của ông khi ra lệnh cho tôi tớ, lính tráng dưới quyền:
"Tôi bảo người này đi, th́ nó đi, bảo người kia lại, th́ nó lại". Và ông
thưa với Chúa Giêsu: "Ngài chỉ cần phán một lời th́ đầy tớ của tôi lành
bệnh ngay". Đó cũng là một h́nh thức của Lời Tạo Dựng: tái tạo sức khỏe.
Nhưng Thiên Chúa cũng
nói về chính ḿnh nữa. Lời Tạo Dựng làm cho vạn vật xuất hiện ngoài Thiên
Chúa, c̣n Lời Thiên Chúa nói về chính ḿnh là "h́nh ảnh hoàn hảo của Thiên
Chúa". Thánh Gioan đă vận dụng ư niệm Lời để nói về Con Thiên Chúa như
thế. Lời tự diễn tả của Thiên Chúa chính là Con Thiên Chúa. "Từ nguyên
thủy đă có Lời. Lời vẫn ở nơi Thiên Chúa và Lời là Thiên Chúa". V́ thế ta
quen gọi là Ngôi Lời, tức là Ngôi thứ hai, Ngôi Con trong mầu nhiệm Thiên
Chúa Ba Ngôi: Cha, Con, và Thánh Thần. Lời chúng ta nói về ḿnh không bao
giờ diễn tả hết chính ḿnh. C̣n Lời Thiên Chúa nói với ḿnh th́ diễn tả
trọn vẹn Thiên Chúa, nên thánh Phaolô nói Con Thiên Chúa là "h́nh ảnh hoàn
hảo của Thiên Chúa". Lời chúng ta nói về ḿnh chỉ tồn tại trong trí nhớ
chúng ta, c̣n Lời Thiên Chúa nói về chính ḿnh th́ tồn tại như một Ngôi
Vị, một chủ thể đối thoại với Cha. Câu "Lời vẫn ở nơi Thiên Chúa" trong
lời mở đầu Phúc Âm theo thánh Gioan cũng có nghĩa là "Lời vẫn hướng về
Thiên Chúa". Đồng thời Lời này cũng "đồng bản tính với Cha": "Lời là Thiên
Chúa". Khi Chúa Giêsu tuyên bố: "Ta và Cha là một" chính là nói về tư cách
của Ngài là Thiên Chúa, đồng bản tính với Đức Chúa Cha; c̣n với tư cách là
Con, hằng ở trong ḷng Cha và hướng về Cha th́ Ngài nói: "Cha lớn hơn Ta".
V́ thế, Ngài là Đấng thừa kế mọi sự của Thiên Chúa: "Mọi sự của Cha là của
Con".
Lời Thiên Chúa nói về
chính ḿnh diễn tả hết Thiên Chúa và mọi tư tưởng của Thiên Chúa, nên tất
cả mọi vật được tạo thành th́ trước hết đă được chất chứa trong lời Thiên
Chúa nói về ḿnh. V́ thế thánh Gioan viết: "Nhờ Người muôn vật đă được tạo
thành, và không có Người th́ chẳng có ǵ được tạo thành" (Ga 1,3). Thư
Hípri cũng nói tương tự: "Vào những ngày này là những ngày sau hết, Thiên
Chúa đă nói với chúng ta nơi một người Con mà Ngài đă đặt làm Đấng thừa kế
mọi sự và nhờ người Con ấy, Ngài đă tạo thành vũ trụ. Người là phản ánh
vinh quang Thiên Chúa và là h́nh ảnh chân thật của Thiên Chúa, Người nâng
đỡ vũ hoàn bằng Lời quyền năng của Người" (1,2-3). Như thế th́ Con Thiên
Chúa vừa là Lời Thiên Chúa nói về ḿnh, vừa là Lời tạo dựng và cũng là Lời
Thiên Chúa nói với chúng ta. Điều này cũng cho ta hiểu tại sao kế hoạch
của Thiên Chúa là "thâu gồm mọi sự về một đầu mối là Đức Giêsu Kitô" (Ep
1,10), và sứ mạng của Đức Kitô là đem mọi sự đặt dưới chân Cha "để Thiên
Chúa nên tất cả trong vạn sự" (1 Cr 15,28): cũng như Con do Cha sinh ra
hằng hướng về Cha; th́ mọi sự đă được trao cho Con cũng phải hướng về Cha;
cũng như "Con ở trong Cha và Cha ở trong Con" th́ mọi sự đă được trao cho
Con cũng phải ở trong Cha và Cha ở trong tất cả. Cái làm cho thọ tạo xa
Thiên Chúa là tội lỗi và sự chết, nên Chúa Giêsu Con Thiên Chúa đến tiêu
diệt tội lỗi và sự chết. "Kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt là cái chết"
(x. 1 Cr 15,26).
2.
Lời Thiên Chúa nói với chúng ta
Lời tạo dựng cũng là
Lời Thiên Chúa nói với chúng ta, v́ vạn vật phơi bày trước mắt chúng ta là
thành quả của Lời Tạo Dựng, là phản ánh sự phong phú vô cùng của Thiên
Chúa. Nhưng Thiên Chúa muốn gần chúng ta hơn nữa, Ngài nói với chúng ta
bằng Lời Người: "Xưa kia Thiên Chúa đă nói với cha ông chúng ta nhiều lần
nhiều cách qua các ngôn sứ, nhưng vào những ngày này là những ngày sau
hết, Thiên Chúa đă nói với chúng ta nơi một Người Con..." (Hipri 1,1-2).
Sự kỳ diệu của Thiên Chúa là ở chỗ đó: Ngài dùng những con người để nói
với con người và lời những con người trung gian ấy là Lời của Thiên Chúa.
Và cuối cùng, Ngài cho Con Một Yêu Dấu của Ngài, Lời Tuyệt Hảo Ngài tự
phát biểu chính ḿnh, đến làm người ở giữa chúng ta để nói với chúng ta:
"Lời các anh em nghe không phải là lời của Ta, nhưng là của Cha, Đấng đă
sai Ta" (Ga 14,24). Lời Thiên Chúa nói qua các ngôn sứ là công tŕnh của
Thánh Thần: "Người đă dùng các tiên tri mà phán dạy", và Lời Thiên Chúa
nói trong Người Con của Ngài cũng là công tŕnh của Thánh Thần, do đó chỉ
có Thánh Thần mới làm cho các môn đệ nhớ lại và hiểu thấu những lời ấy.
|
|
... đón nhận
và tuân giữ Lời Chúa là đi vào cuộc đối thoại của t́nh yêu ...
|
|
|
|
Lời Thiên Chúa nói
với chúng ta qua các ngôn sứ và trong Người Con là lời bộc lộ kế hoạch và
tâm t́nh của Thiên Chúa đối với chúng ta, là Lời Thiên Chúa giăi bày T́nh
Thương của Ngài đối vói chúng ta và mời gọi chúng ta đón nhận Ngài. Lời
Chúa bộc lộ cho ta cơi sâu thẳm nhất của Thiên Chúa và đưa chúng ta vào
tận đáy ḷng Thiên Chúa, cho ta được thông phần vào chính cuộc sống mật
thiết giữa Cha, Con và Thánh Thần (x 1 Ga 1,1-3). Chính Thánh Thần xuất
phát từ Cha và Con đưa ta vào trong ḷng Cha cùng với Con để chúng ta cũng
được làm con Thiên Chúa. Lời cuối cùng Thiên Chúa nói với chúng ta là
chính Lời Thiên Chúa tự phát biểu, là phản ánh vinh quang và là h́nh ảnh
chân thật của Ngài! V́ thế mà Chúa Giêsu tuyên bố: "Ta là Đường Đi, là Sự
Thật và là Sự Sống" và "Ai thấy Ta là thấy Chúa Cha rồi" (Ga 14, 5-10).
Ngài vừa là Đường Đi vừa là Sự Thật, nên không phải đi hết con đường mới
gặp được Cha, mà đến với Ngài là đến với Cha, gặp Ngài là gặp được Cha
rồi, v́ "Ta ở trong Cha Ta và Cha Ta ở trong Ta", và như thế là đă được sự
sống đời đời rồi, v́ "sự sống đời đời là biết Cha là Thiên Chúa thật, duy
nhất và Đức Giêsu Kitô mà Cha đă sai đến" (17,3).
Trong Ga 14-17, ta
thấy vai tṛ của Lời Chúa là đưa ta vào sự thông hiệp cuối cùng với Cha và
Con. Ta hăy đọc lại 4 chương này và để ư tới hai từ "Lời" và "lệnh
truyền", nếu ta dịch lệnh truyền là "Lời Cha truyền" hoặc "Lời Thầy
truyền" th́ dễ theo hơn: v́ lệnh truyền cũng là lời vậy.
Sau khi khẳng định
"Lời Thầy trao cho các con, Thầy không tự ḿnh mà nói, nhưng Cha ở trong
Thầy thực hiện các việc của Ngài" (14,10). Chúa Giêsu nói: "Nếu các con
yêu mến Thầy th́ hăy tuân giữ Lời Thầy truyền", và "Thầy sẽ xin Cha và
Ngài sẽ ban cho các con Đấng phù trợ khác để ở với các con măi măi, là
Thánh Thần của Sự Thật... Ngài ở với các con và ở trong các con"
(14,15-17). Kết quả đầu tiên của việc đón nhận Lời Chúa Giêsu là được
Thánh Thần. "Thánh Thần sẽ dạy chúng con tất cả" (14,26), "sẽ đưa chúng
con vào tất cả sự thật" (16,13). Chính v́ thế mà "ngày ấy các con sẽ biết
rằng Thầy ở trong Cha Thầy và các con ở trong Thầy và Thầy ở trong các
con. Ai có Lời Thầy truyền và tuân giữ Lời ấy là người yêu mến Thầy, và ai
yêu mến Thầy th́ sẽ được Cha Thầy yêu mến. Cả Thầy cũng yêu mến người ấy
và sẽ tỏ ḿnh cho người ấy" (14, 20-21). Đón nhận và tuân giữ Lời Chúa là
đi vào cuộc đối thoại của t́nh yêu, và trong cuộc đối thoại t́nh yêu th́
ngày càng được vào sâu hơn trong ḷng Thiên Chúa. Bởi vậy Chúa Giêsu nói
thêm: "Bất cứ ai yêu mến Thầy th́ hăy giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến
người ấy và chúng ta sẽ đến thăm và ở lại trong người ấy" (14,23). Thế là
Lời Chúa không chỉ cho ta biết về Thiên Chúa, mà cho ta biết Thiên Chúa,
nghĩa là đưa ta vào sự hiệp thông mật thiết với Thiên Chúa, nhờ tác động
của Thánh Thần. Chính Chúa Giêsu đă chứng thực t́nh yêu của Ngài đối với
Cha bằng cách làm theo Lời Cha truyền: "Thầy hành động như thế để cho thế
gian nhận biết rằng Thầy yêu mến Cha và làm theo đúng Lời Cha truyền"
(14,31). Chúa Giêsu vẫn lấy quan hệ giữa Ngài với Cha làm kiểu mẫu cho
chúng ta về quan hệ giữa ta với Ngài và với Cha, v́ chúng ta chỉ được ở
trong Cha theo mức độ chúng ta ở trong Chúa Giêsu. Điểm này sẽ được triển
khai nhiều hơn ở chương 15.
Chương 15 nói nhiều
hơn về vai tṛ của Lời Chúa Giêsu trong quá tŕnh đưa chúng ta vào trong
Chúa Giêsu và làm cho chúng ta được thông hiệp trọn vẹn với Ngài, tiếp
nhận sức sống của Ngài. Chúa Giêsu lấy ví dụ cây nho và cành nho để nói về
quan hệ giữa Ngài với môn đệ. Cành nho sinh trái th́ được tỉa sạch để sinh
trái nhiều hơn. Các môn đệ là những cành đă được tỉa sạch nhờ Lời Chúa
Giêsu đă nói với họ (15,2-3). Vấn đề quan trọng là cành phải ở liền với
cây th́ mới sinh trái được. Làm sao môn đệ ở liền với Chúa Giêsu như cành
liền cây? Chúa Giêsu cho biết bí quyết: "Nếu các con ở lại trong Thầy và
Lời Thầy ở lại trong các con..." (15,7). "Các con sẽ ở lại trong t́nh yêu
của Thầy nếu các con tuân giữ Lời Thầy truyền cũng như Thầy đă giữ Lời Cha
Thầy truyền và ở lại trong T́nh yêu của Ngài" (15,10). Tuân giữ Lời Chúa
th́ được hiệp thông với Chúa và được ở lại trong Chúa, được trở nên bạn
hữu của Chúa: "Các con là bạn hữu của Thầy nếu các con làm theo Lời Thầy
truyền... Thầy gọi các con là bạn hữu v́ Thầy đă cho các con biết mọi điều
Thầy đă nghe được ở Cha Thầy" (15,10-15).
Ở chương 17, Chúa
Giêsu xác nhận các môn đệ là những người đă đón nhận Lời của Cha do Ngài
nói lại (17,6-8). Và chính v́ thế mà thế gian ghét môn đệ của Chúa
(17,14). Ngay ở chương 14, Chúa Giêsu đă nói: "Ai yêu mến Thầy th́ tuân
giữ Lời Thầy" (14,23-24). Thế là Lời Chúa trở thành mốc phân chia loài
người và là tiêu chuẩn xác định ai thuộc về Chúa. Điều này đưa ta trở lại
điều Chúa Giêsu phán: "Không phải cứ gọi Ta "lạy Chúa, lạy Chúa", là được
vào Nước Trời, mà chỉ có ai làm theo ư Cha Ta, Đấng ngự trên trời mới được
vào", và "sao các người gọi Ta "lạy Chúa, lạy Chúa" mà không làm theo Lời
Ta" (Lc 6,46). Cũng v́ thế mà Chúa Giêsu phán: "Mẹ Ta, anh em Ta là những
ai nghe và tuân giữ Lời Thiên Chúa", và khi có người phụ nữ ca ngợi hạnh
phúc của người được cưu mang và nuôi dưỡng Chúa Giêsu, th́ Ngài bảo: "Ai
nghe và giữ Lời Thiên Chúa th́ có phước hơn" (Lc 11,27-28). Bởi v́ nghe và
giữ Lời Thiên Chúa th́ được cả Ba Ngôi Thiên Chúa ngự trong ḷng ḿnh và
được sống đời đời.
• • •
Phần 1