Các bạn thân mến!
Trên đường từ
Montréal đi Washington D.C. cha ghé thăm đền thờ các thánh tử đạo Dòng
Tên đã bị giết tại Auriesville gần Albany, N.Y. State. Cha qùy xuống cầu
nguyện bằng cách đặt một câu hỏi với Chúa: "Sao Chúa cho ít người chịu
đau khổ nhiều hoặc chết vì Chúa, còn đa số người khác thì chỉ chịu những
khó khăn bình thường thôi? Sao con lại thuộc về nhóm người thứ hai này?
So sánh với các
tử đạo cùng Dòng, con thấy rằng, cho đến ngày nay, chưa một đau khổ nào
đáng kể con đã chịu vì Chúa. Ở Việt Nam, mấy anh em cùng Dòng đã bị tù
nhiều năm; bên Trung Quốc, cha Shu De của Dòng cũng đã bị tù 30 năm và
chết trong tù ... Còn con thì chưa đau khổ gì cả. Con sợ nếu tiếp tục có
một cuộc sống dễ dàng, con sẽ không bao giờ biết yêu thương, vì "thập
giá và tình yêu là một ..."
Cha đã hỏi Chúa
điều này nhiều lần ... Dần dần, trong sự thinh lặng của cầu nguyện, có
vẻ Chúa đã trả lời như sau:
"Con ơi! Ai cũng
phải chịu đau khổ cả, vì sau khi Thầy chết trên thập giá, sự đau khổ đã
trở nên đường lối duy nhất để yêu, để được cứu rỗi, 'ngoài Ðức Giêsu ra,
không ai đem lại ơn cứu độ.' (TÐCV 4,12). Còn cách chịu đựng của mỗi
người thì khác nhau."
Có hai gương mẫu
căn bản trong đau khổ: Chúa Giêsu và Mẹ Maria. Ðức Giêsu đã chịu mọi
đau khổ về thể xác lẫn tâm hồn. Trong cuộc thương khó, thân xác Ngài bị
phá hủy hoàn toàn, còn tâm hồn Ngài bị chìm trong tối tăm và cô đơn.
Ngài đã bị xã hội Do Thái từ chối, bị các môn đệ từ bỏ, nhất là lúc cảm
nhận như đã bị Chúa Cha bỏ rơi. Ngài chết trong sự cô đơn vô hạn, Ngài
đã đổ hết máu ra, đã phải mất bản tính của mình là làm một với Chúa Cha.
Còn Mẹ Maria đã
không đổ máu ra, nhưng Ngài đã chịu đựng với một tình yêu thật to lớn
những đau khổ tầm thường, những nghịch cảnh trong cuộc sống của một
người vợ và môt người mẹ, nhất là cái chết của Con Bà.
Con ơi! Chỉ có Ðức
Chúa Cha mới biết tại sao Ngài chọn một ít người đổ máu như Thầy, còn đa
số người khác thì được kêu mời chịu đựng mọi đau khổ như Mẹ Sầu Bi. Mẹ
Maria lúc nào cũng "xin vâng", lúc nào cũng bỏ ý mình để làm theo ý
Chúa. Ví dụ: Mẹ đã có kế hoạch cho cuộc sống của mình, không muốn sinh
con. Nhưng lúc thiên thần Gabriel đến truyền tin, Mẹ đã bỏ kế hoạch của
mình và chấp nhận kế hoạch của Chúa. Rồi khi mang thai, chắc Mẹ mong
muốn sinh con ở nhà cho tiện, nhưng ý Chúa lại khác. Cho nên mặc dù khó
khăn, Mẹ phải lên đường đi xa để làm theo ý Chúa. Sau khi khai tên tại
Bêlem, Mẹ hy vọng về Nazareth ngay; nhưng lại phải tỵ nạn sang Ai Cập. Ở
dưới chân thập giá, Mẹ muốn gần gũi con mình, nhưng lại được xin thay
thế Con Mẹ với Gioan, là đại diện của tất cả mọi người. Mẹ Sầu Bi là
gương mẫu của việc từ bỏ mình để làm theo ý Chúa. Ngài là môn đệ lý
tưởng của Thầy: Ngài đã hy sinh mọi sự, kể cả con của mình vì Chúa và vì
nhân loại. Lòng Mẹ Maria đã trống rỗng hóa mọi sự, vì thế mới có chỗ cho
lửa yêu thương của Chúa bừng cháy.
Xin con đừng tiếc
đã được kêu mời theo đường lối của Mẹ Sầu Bi, vì trên đường này, dù
không bị đòi hỏi phải đổ máu thân xác, con cần phải đổ máu tâm hồn cho
đến giọt máu cuối cùng, tức là phải nên hoàn toàn trống rỗng. Ðiều này
mới quan trọng."
Các bạn thân mến!
Sau khi đã được hiểu điều này, ngày nào cha cũng xin mẹ Maria ban cho ơn
trở nên "tử đạo như Mẹ": tử đạo của tình yêu! In order to learn how to
love, we have to empty ourselves of everything: this is the martyrdom of
heart. Như thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu cầu xin: "Jesus, I ask you for
nothing but peace and love, infinite love without any limits other than
yourself, love which is no longer I but You, my Jesus. May I die a
martyr for You. Give me martyrdom of heart or of body or rather give me
both."
Bằng cách nào?
Bằng thập giá! Cha dùng nhiều nhất ba loại thập giá sau đây:
1. Làm theo ý Chúa
kể cả từng chi tiết nhỏ của cuộc sống mình.
Làm theo ý Chúa
thì đòi hỏi phải bỏ ý mình, như thế lòng mình trở nên trống rỗng và có
thể được lấp đầy bởi tình yêu bác ái. Khi đang viết lá thư này, cha bị
cám dỗ mấy lần bỏ đi coi tivi hoặc gọi điện thoại cho người khác. Cha đã
từ chối, vì làm theo ý mình thì chỉ thoả mãn chính mình (= ích kỷ), còn
nếu từ chối ý mình thì sẽ làm đẹp lòng Chúa (= tình yêu). Có khi cha lái
xe cả 2000 miles để giúp một khóa linh thao chỉ có 10 người tham dự
(trong số này lại có người phải đi làm sáng thứ bảy), nhưng cha chấp
nhận vì không muốn nhìn vào kết qủa, mà chỉ để làm theo ý Chúa. Cũng như
nếu chỉ có một người muốn đi Linh Thao, cha sẵn sàng lái xe 5000 miles
nếu Chúa muốn!!!
2. Yêu anh em hết
lòng, yêu Chúa Giêsu trong mọi người.
Mỗi khi gặp bất cứ
một người nào, cha cố gắng có thái độ nội tâm sau đây: Chúa Giêsu trong
người này "chủ nhân", còn mình là "tôi tớ". Cho nên cha cố gắng làm một
với người đó, coi nhu cầu của người đó là nhu cầu của Chúa. Ví dụ cha đi
Mỹ về, cảm thấy mệt, muốn nghỉ hai tuần ... Nhưng lại có người cần sự
giúp đỡ của cha, cha phải chuẩn bị ... cha muốn từ chối vì không thích
chút nào cả. Nhưng Chúa Giêsu là chủ, mình là tôi tớ ... cha đã chấp
nhận. Nếu chúng ta cứ làm như thế, dần dần chúng ta sẽ trở nên "không",
và sẽ được Chúa Thánh Thần lấp đầy với tình yêu bác ái.