|
|
Trang chính
Huấn Đức
|
|
|
|
Mẹ Maria Phúc Âm Hóa Chính Ngài
|
|
SHINE THROUGH ME
Dear Lord, help me to spread
your fragrance wherever I go. Flood my soul with your spirit and life.
Penetrate and possess my whole being so utterly that all my life may only
be a radiance of yours.
Shine through me, and be so in me that every soul I come in contact with
may feel your presence in my soul. Let them look up and see no longer me,
but only you, O Lord! Stay with me, then I shall begin to shine as you do;
so to shine as to be a light to others. The light, O Lord, will be all
from you; none of it will be mine; it will be you shining on others
through me. Let me thus praise you in the way you love best, by shining on
those around me.
Let me preach you without preaching, not by words but by my example, by
the catching force, the synpathetic influence of what I do, the evident
fullness of the love my heart bears to you.
Amen.
John Henry Newman
• • • |
|
|
|
Trích Lá Thư Tuyên Úy
|
|
|
Đề tài số báo này là: Mẹ Maria phúc âm hóa chính Ngài. Có
lẽ một số người trong các bạn sẽ ngạc nhiên v́ Mẹ Maria thánh thiện từ lúc
sinh ra, Ngài vô nhiễm nguyên tội và “đầy ơn sủng”, thế th́ cần ǵ phúc âm
hóa chính Ngài? Nhưng Phúc Âm nói rơ
điều này: Mẹ Maria
đă phải chiến
đấu, nỗ lực, tập
học sống theo tinh thần Phúc Âm, theo gương sáng của Con Bà là
Đức Giêsu. Nhiều khi
điều này
đâu có dễ; Mẹ cũng
đă biết sự mệt
nhọc của việc đổi
mới chính ḿnh, sự mệt mỏi của sự lớn lên trong
đời sống nội tâm. Ví dụ
lúc 12 tuổi, Đức
Giêsu ở lại Giêrusalem; Mẹ Maria cùng với Giuse
đi t́m Ngài cực ḷng
suốt ba ngày. Hăy tưởng tượng sự khổ tâm của Maria lúc
đó như thế nào. “Imagine
a woman walking alone in the woods, searching for her lost child.
Suddenly, in the distance, she hears what sounds like a faint cry for
help. Just as suddenly she stops, for now the noise of the dry leaves
beneath her feet is an intolerable interference. So is a listening
presence. And in the silence a faint cry is heard that makes her heart
leap.” (James Finley)
Bây giờ hăy tưởng tượng thêm một điều
nữa: sau khi t́m ra được
con, bà nghe con ḿnh nói: “Sao cha mẹ
đi t́m con? Cha mẹ không biết là con phải ở nhà Cha
Con sao?” (Lc 2,49). Tức là: Con thuộcc về Gia
Đ́nh khác, Gia
Đ́nh Chúa Ba Ngôi. Xin
cha mẹ tránh qua một bên (step aside), nhường chỗ cho Cha ở trên trời!
Nghe những lời đó,
chắc Giuse và Maria bị “shocked”. Chúng ta thấy một
điều: sau khi sống chung
12 năm, hai mẹ
con chưa hiểu nhau hoàn toàn, tâm hồn Mẹ và tâm hồn
Đức Giêsu khác hẳn. Có
vẻ Mẹ Maria có khuynh hướng coi Đức
Giêsu là con của Bà trưóc đă,
tức là trên b́nh diện tự nhiên. Bằng những lời trên,
Đức Giêsu
đem Mẹ Maria vào lại sự
thật: Đức Giêsu
trước tiên là con của Chúa Cha. Xin Mẹ
đừng quên có một mầu nhiệm siêu nhiên, xin Mẹ nh́n
vào Con với đôi
mắt đức tin. Như
thế Mẹ Maria đă
phải đổi cái nh́n
của Ngài trên Đức
Giêsu. Đây là một
ví dụ, chắc c̣n nhiều lần Mẹ Maria đă
phải tiến bộ trong việc thấm nhuần tinh thần Phúc Âm như vậy.
Đâ y cũng là công việc chính mà tất
cả mọi người chúng ta phải làm, kể cả cha. Chúng ta phải phúc âm hóa chính
ḿnh: phải bỏ lối nghĩ, lối yêu, lối sống của ḿnh và mặc lấy lối sống của
Chúa Giêsu trong Phúc Âm. Chúng ta phải phúc âm hóa cách liên hệ với kẻ
khác. Sống chung với nhau trong gia đ́nh,
trong sở làm, trong cộng đoàn...
đem lại nhiều ích
lợi và niềm vui, nhưng cũng gây ra nhiều khó khăn
và phiền toái. Thường thường chúng ta vượt lên những bực bội do người khác
gây ra như thế nào?
Qua hai nguyên tắc c ăn
cứ trên lư lẽ tự nhiên của loài người:
-
Chúng ta muốn sống vui, hạnh phúc và quan niệm hạnh phúc
ở trong t́nh trạng không có khó khă n
nào, không bị kẻ khác làm phiền, quấy rầy, sống b́nh thản (without any
trouble, any disturbance). V́ thế ta coi mọi khó khăn,
mọi phiền phức là cái ǵ tiêu cựu cần phải loại trừ.
Làm sao loại trừ
được? Bằng cách bắt người khác chấm dứt quấy nhiễu
ḿnh! Bắt như thế nào? Bằng bạo lực (đánh
đập...), hoặc
đàn áp, có khi
dùng quyền thế, đưa
ra ṭa, bắt im lặng hay bất cứ phương tiện nào có thể làm chấm dứt sự
phiền hà đó.
Nhưng nếu theo lư lẽ của Chúa th́ ta phải thay
đổi hoàn toàn cách xử sự
đó: phải
đảo ngược tư tưởng ḿnh
trước, sau đó mới
đến cách
đối xử với kẻ khác
- Mục
đích
cuộc sống cũng là hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc không có nghĩa sống b́nh
thản; nhưng hạnh phúc từ Chúa mà có trong việc lớn lên, trở nên con
người hoàn hảo, xây dựng chính ḿnh theo gương sáng
Đức Giêsu, là con
người mới và lư tưởng
Phương tiện để
trở nên giống Chúa Giêsu là t́nh yêu bác ái và
đau khổ,
hai khuôn mặt của một thực tế. Sự đau
khổ lớn nhất của Chúa Giêsu là chết trên thập giá, nhưng
đó cũng là t́nh yêu
lớn nhất Ngài dành cho chúng ta. Theo lư lẽ này, tất cả mọi khó khăn,
mọi buồn phiền, mọi quấy nhiễu do người khác gây cho ḿnh là cái ǵ rất
tích cực, rất quư v́ đó
là dịp để tôi
tập yêu thương anh em vô vị lợi, như thế tôi mới lớn lên trong khả năng
yêu mến, xây dựng chính ḿnh
Trong cộng đoàn
cha ở, có rất nhiều người làm phiền cha: người th́ ngáp lớn tiếng suốt
buổi chiều, người th́ mở radio lúc cha muốn
đọc sách hay cầu nguyện,
có người nhờ cha đi
ngân hàng mặc dù chỉ cách xa 300 thước và phải
đợi một tiếng rưỡi, có
người từ chối giúp cha thâu phim cho các khoá linh thao... Lúc bị phiền,
cha tự nói với ḿnh: “Gildo ơi, nhớ rằng ḿnh
đă vào ḍng không
để sống một cuộc
đời vô tư lự,
đầy
đủ mọi tiện nghi và
comfort... Không! trái lại, ḿnh đi
tu để bị phiền
càng nhiều càng tốt, để
chịu đau khổ như
Đức Giêsu,
để gặp mọi sự buồn rầu,
để tâm hồn ḿnh
bị anh em “nghiền” thành mềm mỏng, tế nhị và biết yêu thương... Với thái
độ nội tâm như
thế, cha ít khi bị người nào làm thất vọng, ít khi bực ḿnh và lúc nào
cũng sẵn sàng đối
diện với bất cứ hoàn cảnh nào. T́nh yêu bác ái có thể vượt lên mọi nghịch
cảnh
Muốn thành công trong việc yêu thương kẻ khác mặc dầu gặp tất cả mọi
trở ngại, xin các bạn tập đối
xử với kẻ khác (vợ, chồng, con cái, nhóm viên, bạn
đồng nghiệp...) trong
thái độ nội tâm
này: mọi buồn phiền, mọi sự bất lợi, mọi khó chịu là của tôi c̣n mọi niềm
vui, mối lợi sẽ dành cho kẻ khác! Xin các bạn nói với chính ḿnh: tôi
đă lập gia
đ́nh không phải
để
đi t́m niềm vui nơi
người vợ, người chồng, con cái, nhưng
để đem
lại niềm vui cho vợ, cho chồng, cho con cái bằng cách sẵn sàng chịu mọi
bất tiện, mọi khó khăn
trong đời sống
gia đ́nh.
Đừng bao giờ bắt kẻ khác
chịu nhiều khó khăn
để cho ḿnh hưỏng
sự dễ dàng.
Thánh Têrêsa Hài Đồng
Giêsu đă áp dụng
nguyên tắc trên đây.
Thánh nữ đă kể
lại rằng một ngày Têrêsa đang
đứng giặt quần áo
trước một sơ khác đang
giặt khăn tay.
Mỗi khi đem khăn
tay lên trên bàn giặt, chị làm bắn nưóc dơ vào người Têrêsa. Lúc
đầu, Têrêsa muốn lùi
ngay và lau mặt cho chị ấy biết đang
làm phiền ḿnh. Nhưng Têrêsa tự nhủ: “Làm thết th́ ngu dại v́ ḿnh bỏ
đi nhưng viên
ngọc trai thiêng liêng người ta tặng cho ḿnh một cách rộng lượng!”
Để sơ ấy khỏi cảm thấy
xấu hổ, Têrêsa chọn không tỏ ra sự khó chịu của ḿnh. Thánh nữ
đă chọn chịu bị dơ bẩn,
tức là đă chọn sự
bất tiện cho ḿnh để
khỏi làm người khác buồn: sự bất tiện th́ cho ḿnh,
điều dễ dàng th́ cho kẻ
khác.
Các bạn thân mến,
Sống như thế có phải là “lư tưởng” quá không? Bao nhiêu lần có anh chị
nói với cha: “Cha nói lư tưởng quá!” Cha không biết “thực tế” ra sao, cha
đâu có vợ,
đâu
đi làm, không có kinh
nghiệm đời sống
thế gian. Cha ở trên mây! Thực tế “th́ khác”. Thường thường cha bắt
đâu trả lời bằng cách
nhấn mạnh một điều:
“Anh chị sống trong một gia đ́nh
năm hay sáu
người, c̣n cha sống trong một “gia đ́nh”
có 48 người, đa
số già và thuộc về nhiều quốc gia khác nhau
“Thực tế” là ǵ? Khi lên núi cao tám ngàn thước và
đă lên tới ba ngàn thuớc
và đă lên tới ba
ngàn thước rồi, tôi cảm thấy mệt, nếu nh́n lên và thấy
đỉnh núi c̣n xa, tôi ngă
ḷng và nói: “Không có ai có thể lên núi này!” Lúc
đó tôi coi “thực tế” của
núi đó là ba ngàn
thước, nhưng tôi quên đó
chỉ là một phần “thực tế” thôi, núi đó
c̣n năm ngàn
thước nữa, đó
cũng là “thực tế”.
Các bạn ơi! xin đừng
lẫn lộn thực tế với nhát gan, với ḷng ích kỷ, với sự yếu
đuối của các bạn. Thực
tế là Chúa và t́nh yêu của Ngài. Lúc ḿnh chết, tất cả những ǵ ḿnh coi
là “thực tế” sẽ biến mất hết. Đó
có nghĩa là nó không phải là thực tế. Thực tế là sống theo Phúc Âm, càng
sống theo tinh thần Phúc Âm chúng ta càng “thật”, nhưng không có ai có thể
“thật” như Mẹ Maria được.
Mong các bạn lấy Phúc Âm làm nền tảng “thực tế” của các bạn.
Đây là cách tốt nhất
để sùng kính Mẹ
Maria trong tháng năm
này
Thân ái,
Gildo Dominici, SJ
Trích Lá Thư Tuyên Úy
báo Đồng Hành - tháng 5 và 6/1992 |
|
|
|
|
|
|
|