|
NĂM CỘT TRỤ CỦA ĐỜI
SỐNG THIÊNG LIÊNG 1
Julian Elizaldé, SJ
Theo
ơn gọi
mà Thiên Chúa dành cho mỗi
Giêsu hữu, chúng ta có thể vừa
dấn thân phục vụ vừa
nh́n ngắm t́nh yêu bao la
và vô điều kiện
của Thiên Chúa. Thực sự,
khi nh́n ngắm
t́nh yêu Thiên Chúa, chúng ta mới
hăng hái dấn
thân và hết ḷng vâng phục Ngài. Như vậy,
muốn vun trồng
cái "nh́n
ngắm đầy
hứa hẹn"
và xây dựng một
đời sống
thiêng liêng đầy
tràn sức sống,
chúng ta nên làm ǵ? Con người
thiêng liêng theo linh đạo
I-nhă có năm cột
trụ chính:
1. Phép Thánhh Thể
2. Đời sống cầu cguyện
3. Các mối phúc thật
4. Mở ḷng cho Thần Khí đích thực, và
5. Duy tŕ ḷng nghiền ngẫm liên ĺ
Ngu ồn gốc
và cùng đích cuộc
sống loài người là t́nh yêu bao
la và vô điều kiện
mà Thiên Chúa dành cho mỗi
người. Đức
Giêsu dạy chúng ta kêu
Thiên Chúa một cách thân mật:
"Abba",
"Bố". Đối
với môn đệ
của Thầy
Giêsu, cách xưng
hô này quá thân mật!
Ai dám tự xưng
là con cưng của
Thiên Chúa như
vậy? Đức
Giêsu là người
đầu tiên dám kêu
Thiên Chúa là "bố".
Đối với
Ngài "bố thân yêu"
là tâm điểm giáo lư loan báo
và là nền tảng
cuộc sống
làm "con
yêu dấu"
của
Thiên Chúa.
Trong d ụ ngôn người
cha nhân hậu
(Lc 15, 11-32), chúng ta thấy
người 'bố'
này là ai và đối
xử với
loài người như
thế nào. Trong bài "Ngu
để yêu"
một
ứng sinh nhận thấy:
"Con
nghĩ là người
con thứ là một
cậu nhóc mới
tốt nghiệp
12 xong. Cậu
háo thắng, ngông nghênh,
ta đây, nhưng thực
chất th́ thiếu kinh nghiệm và kém suy tư quá trời
luôn?
Đáng ra, biết
gia đ́nh ḿnh khá giả
th́ phải tính chuyện du học
hoặc ít là học hành cho có nghề có nghiệp
chứ. Chẳng
có tài cán ǵ như
cậu, khi thất thế
đi chăn heo là đúng rồi.
Ngu thật! Đằng
sau sự ngông nghênh, coi
trời bằng
vung kia là cả
một lỗ
hổng to lớn
về nhân cách. Cậu cứ
đơn sơ
sống theo con người tự
nhiên của ḿnh. Sẵn tiền,
thừa cơ
hội, cậu
'lăn xả' vào chốn
phong lưu đầy
phồn hoa, hào nhoáng,
sắc màu. Dại
hết sức!
Một đấng
nam nhi mà vừa
kém tài, vừa
kém chí như
thế th́ làm ăn ǵ được. Thất
bại của
cậu là lẽ
dĩ nhiên. Con thấy
tội nghiệp
cho cậu.
Nh ưng càng thương cảm
cho cậu bao nhiêu, con lại càng giận người
cha bấy nhiêu. Sao ông chẳng dạy
dỗ, trang bị ǵ cho người con nhỏ
dại của
ông, trong suốt
mười mấy
năm qua, để
đến giờ
này nó sụp đổ
dễ dành như
vậy? Rồi
thêm nữa, chắc
ông chẳng quan tâm ǵ đến con cái, đến độ
chia tài sản
cho con mà không cần
toan tính chi cả,
mặc dầu
con ông c̣n ngu khờ
lắm. Đă vậy,
trước khi nó ra đi cũng
chẳng một
lời nhắn
nhủ. Ông cũng không có
một phương
thế nào để
liên lạc với
nó. Sống chết
mặc bay. T́nh cha con
chỉ có vậy
thôi sao? Buồn!
M ột người
cha vô tâm và thiếu
tính toán như
vậy mất
con là đúng?
Nếu dụ
ngôn chỉ dừng
lại
ở
câu 16 này thôi th́ con hụt
hẫng quá. May thay,
c̣n đoạn trở
về từ
câu 20 đến câu 24 đă giúp
con hiểu được
tất cả.
Thầy hay quá!
Chiêm
ng ắm thái độ
trông ngóng, mỏi
ṃn chờ mong rồi
̣a mừng rỡ,
khi đứa con trở
về của
người cha, con không
c̣n dám trách ông nữa. Ông sâu sắc hơn
trí hiểu của
con nhiều. Té ra, ông biết rơ tính t́nh
ngang ngược,
ương
bướng của
đứa con thơ
trẻ. Chắc
ông đă từng nhiều
đêm trăn trở
không biết nói sao, dạy dỗ
cách nào cho nó nhận
nhiều được
t́nh trạng của
nó. Nó c̣n quá mu muội
và ngu dốt. Chuyện
nó bỏ nhà đi hoang chắc ông cũng lường trước
rồi, nên mới
hành xử nhanh như vậy.
Ông chấp nhận
ngu như thằng
con để cứu
nó. Ông chấp
nhận mu muội
như nó để
hy vọng nó quay về với
ông khi nó nhận
hiểu. Gỉa
như ông không chia tiền cho nó, gỉa như
ông cấm đoán nó, gỉa như
ông "tù"
thằng con vô đạo?
th́ nó vẫn
cứ đi. Nó đi mà không
có ngày về. Nó đi luôn v́
cách hành xử của
ông cho nó biết
ông cần danh dự,
tiền tài hơn
là nó. V́ yêu nên ông ngu. V́ yêu nên ông hóa ngu muội".
2
N ếu Thiên Chúa là người cha trong dụ ngôn, chúng ta phải công nhận rằng
t́nh thương Ngài dành cho
con người là t́nh yêu vô điều kiện.
T́nh yêu của
Đức Kitô khi chịu nạn
chịu chết
và ban Phép Thánh Thể
là bằng chứng
t́nh yêu Thiên Chúa dành cho mỗi
người.
Thiên Chúa quan pḥng mỗi người với một t́nh yêu vô điều kiện, là nền tảng
và là cùng đích cuộc sống loài người. Những biến đổi trong đời sống thiêng
liêng cũng chỉ là những biến cố, những cố gắng, những tiến triển hay rút
lui trên đường t́m hiểu, tin tưởng và đáp lại t́nh yêu vô điều kiện đó.
Ngày càng biết và tin chắc vào t́nh thương Ngài là hoa quả đời sống thiêng
liêng. Chẳng có ǵ quan trọng hơn là nh́n ngắm, hấp thụ và đáp lại t́nh
yêu đó.
• • •
1. Bắt hứng từ
Robert Spitzer, SJ. - Five Pillars of the Spiritual Life,
Ignatius 20008
2. Bảo Ân, "Ngu để yêu", tr. 18-20 Ánh Dương, Nội San Bạn Đường, 2008
|
|