Taste and see the goodness of the Lord; blessed is he who hopes in God - Psalm 33:9

 
  Trang chính TLNN
 

 

 

“Xin Chúa dạy cho con biết yêu thương theo đường lối của Chúa”

TLNN/Tuần 1-4
Thơ gởi cho con


 

 
 

 Con yêu dấu,  

Căn nhà thật trống trải từ ngày con ra đi. Bố có cảm tưởng như mọi vật trong nhà lớn hẳn lên. Cái bàn ăn hai bố con thường ngồi ăn với nhau tự nhiên thấy sao dài quá v́ bố không nh́n thấy con ngồi đó nữa. 

Nhớ đến những ngày lúc con vừa xa nhà, mỗi lần đi qua pḥng ngủ của con bố đi thật nhanh, không muốn nh́n vào pḥng. Bởi v́ bố vẫn giữ y nguyên căn pḥng của con, bố không muốn thay đổi ǵ cả, bố muốn lừa dối chính ḿnh nghĩ rằng con đi chơi đâu đó một vài ngày rồi sẽ trở về. 

Bố nhớ con thật nhiều… Trong nỗi nhớ nhung có xen lẫn hối hận và trách móc. Hối hận v́ nghĩ rằng tại sao bố không bày tỏ t́nh thương với con nhiều hơn trong thời gian bố con c̣n bên nhau. Lúc đó bố chỉ nghĩ rằng, nuôi cho con ăn học khôn lớn nên người là đầy đủ rồi. Bố con không có nhiều th́ giờ tâm sự, lo lắng thương yêu nhau nhiều hơn v́ bố cũng ích kỷ dành rất nhiều th́ giờ để “tự thương ḿnh”. Và cũng v́ thương ḿnh mà bố có ư nghĩ trách con khi con quyết định rời nhà để tự lập. Nhiều lần bố tự hỏi tại sao bố vất vả đi làm khổ cực cho con được học hành nên người, mong có ngày được đền đáp khi tuổi già sức yếu, nhưng nay con lại quyết định ĺa xa. 

Bố nhớ lại lúc con vừa mới tốt nghiệp đại học, con ngỏ ư muốn đi kiếm việc làm ở tiểu bang khác. Bố bàng hoàng khi nghe ư định của con v́ bố nghĩ rằng bố chỉ có một ḿnh con, bố mong rằng bố con lúc nào cũng bên nhau, trong hiện tại, khi con có gia đ́nh, và đến khi bố về với Chúa. 

Con cám ơn bố mẹ đă nuôi dưỡng con, và con đă ví von là sự nuôi dưỡng này giống như gia tài mà người cha nhân hậu đă cho người con thứ của ḿnh khi anh quyết định ra đi. Con c̣n nói rằng bố c̣n nhân từ hơn v́ bố chỉ có một ḿnh con nên bố thương con nhiều hơn. Bố đâu muốn “chia” gia tài cho con, bố ao ước tất cả những ǵ bố có hoàn toàn thuộc về con, v́ bố chỉ có một ḿnh con mà thôi. 

Những lúc một ḿnh trong ngôi nhà yên lặng, bố nhớ nhiều đến những năm tháng bố con bên nhau. Tuy có khi cả tuần không chuyện tṛ tâm sự, nhưng bố biết con đang ở bên cạnh, trong tầm tay bao bọc của bố. Ḷng hiếu thảo của con đối với bố mẹ, việc học hành giỏi giắn của con, sự đối xử tốt lành của con với bạn bè, làm cho bố thật hănh diện v́ thấy mọi sự tốt đẹp nơi con. 

Nay con đă rời nhà, nay con như cánh chim đủ lông cánh bay đi phương xa. Nhiều lúc bố cảm thấy thấm thía sự cô đơn của một t́nh thương không có người nhận. “Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, là muốn nhận mà chẳng ai cho. Cô đơn là chờ đợi, mà cái ḿnh chờ đợi biết bao giờ xảy đến.” (trích “Cô Đơn” của Nguyễn Tầm Thường) 

Để vượt qua những giây phút cô đơn, bố t́m được một con đường dẫn đến nơi đích thực của t́nh thương. Mười bốn tuần lễ làm Thao Luyện Nhẹ Nhàng cho bố cơ hội tâm sự với Chúa, và giúp bố hiểu thêm ư nghĩa lời Chúa khuyên dạy “không có ǵ cao quư hơn là chết cho người ḿnh yêu.”  Phải chăng đây là đường lối yêu thương mà Chúa đă chỉ dạy, đă làm gương cho mọi người? Yêu thương chỉ có ư nghĩa khi ḿnh tự quên ḿnh đi, dành trọn vẹn t́nh thương cho người ḿnh yêu. 

Giờ đây ngồi viết những lời tâm sự với con, bố cảm thấy trong ḷng b́nh an với việc con ra đi. Bố vẫn yêu thương con, và có lẽ c̣n nhiều hơn khi con c̣n ở nhà với bố, v́ bố biết con cần t́nh thương này để đương đầu với những cạm bẫy, để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. 

Bố cảm tạ Chúa cho bố cảm nhận được “đường lối yêu thương của Chúa.” Bố muốn tâm sự với con rằng bố không phải là người cha nhân từ muốn con trở về như lời ví von của con, nhưng bố là người cha b́nh an hằng luôn yêu thương con, v́ bố đang tập yêu con theo đường lối yêu thương mà Chúa đă dạy.  

Xin Chúa cho bố yêu thương con như Chúa đă yêu thương bố vậy. 

 k.g.

 

 



    1  |   2   |  3  |   4 

 

 

Đồng Hành | Trang Chính | Tu Đức | Tổ Chức | Lịch Trinh LT | Báo ĐH | Tài LiệuNối Kết | Mục Lục |