|
"Cứ
nghĩ tới Ngài, con cảm thấy Ngài đang nhìn con .."
Lời Nguyện Tuần 1/2
• • •
Hôm nay tôi ráng
dậy sớm hơn thường lệ để cố gắng giữ đúng hẹn với Chúa. Mỗi ngày dự định tâm
sự với Chúa khoảng nửa giờ thôi, nhưng lúc nào cũng bớt đầu bớt đuôi. Lúc
nào cũng có lý do bào chữa như trời lạnh qúa không muốn rời cái mền ấm. Tối
hôm qua thức khuya vì trận bóng rổ kéo dài đến 3 cái overtime ..v.v. và
v.v... Nhiều khi tôi cũng cảm phục cái tài bào chữa của tôi, vì lần nào Chúa
cũng "tin" tôi , Chúa chỉ cười và bảo: "Không sao đâu con, mình có dịp tâm
sự với nhau là qúy lắm rồi. Ít ra là con vẫn còn muốn đến tâm sự với Cha.
Con chỉ mới trễ hẹn chớ con chưa bỏ hẹn." Vừa bước ra sân đã thấy Chúa đang
thơ thẩn ngoài vườn, trên người chỉ phong phanh chiếc áo choàng trắng. Tôi
vội vàng xin lỗi và hỏi Chúa: "Tại sao Chúa không bấm chuông gọi con. Vì ở
ngoài trời lạnh lẽo qúa mà?" "Tại thấy con còn say ngủ, và nghĩ rằng tối qua
chắc con thức khuya nên để con ngủ thêm một tí. Với lại có dịp ngắm cảnh đẹp
thiên nhiên cũng thấy ấm lòng với kỳ công của Ðấng Tạo Hóa." Tôi cảm thấy
mình "bớt tội", vì lại trễ hẹn, vì Chúa tưởng tôi thức khuya để viết bài cho
báo ÐH chứ thực ra là chơi Texas Holdum với con cháu đến gần 2 giờ sáng. Tôi
mời Chúa dùng với tôi một tách cà phê ấm trước khi cha con tâm sự. Chúa nói
là không quen dùng cà phê, nếu có một tí rươu nho nhấm nháp cho ấm lòng thì
cũng đủ rồi. Tôi tâm sự với Chúa là tôi thích uống cà phê vào những lúc chỉ
có "mình với mình", để nhớ về dĩ vãng. Nhớ đến những ly cà phê với bạn bè
thời niên thiếu, nhớ lại những khuôn mặt không còn nữa, những ngụm cà phê
đắng đã khơi dậy những kỷ niệm dĩ vãng thật đẹp nơi quê hương VN. Chúa bảo
tôi: "Cha con mình thật là "ý hợp, tâm đầu", vì Cha mỗi lần nhắp một tí rượu
là khơi dậy trong lòng Cha những kỷ niệm mà Cha trân qúy. Cha nhớ đến Mẹ
trong tiệc cưới Cana. Cha nhớ đến sự lo lắng, ân cần của Mẹ khi biết tiệc
cưới thiếu rượ. Mẹ muốn Cha giúp giúp họ trong việc thiếu rượu nầy, nhưng Mẹ
cũng tinh tế, không muốn Cha làm việc mà Cha không muốn .. Câu nói của Mẹ
thật đơn sơ "Họ hết rượu rồi đó con .... " Gn 2-3. Cha thương Mẹ nhiều lắm,
Cha muốn dành tất cả thời gian Cha có nơi nầy cho Mẹ, nên Cha làm bộ như từ
chối nói với Mẹ "Giờ của con chưa đến, con còn muốn ở với Mẹ." Gn 2-4. Nhưng
rồi Cha vẫn làm theo ý muốn của Mẹ, nhắp đến một tí rượu là cảm thấy sự ngọt
ngào của tình Mẹ trong tiệc cưới Cana. Tôi tiếp chuyện: "Chúa biết không,
mỗi lần trò chuyện với Chúa, con có những xúc động thật vui trong tâm hồn.
Con không hiểu tại sao Chúa và con "hợp rơ" như vậy. Nhiều khi con có cảm
tưởng như Chúa đã "dọn nhà" vào trong trái tim con rồi đó. Vì những suy nghĩ
của con và Chúa sao mà giống nhau vậy. Giống như Chúa có "ảo thuật" lẻn vào
trong trái tim con, trong ý nghĩ của con, cho nên mỗi hành động, mỗi suy
nghĩ con chưa tâm sự mà Chúa đã biết "tuốt luốt" hết rồi. "Con hơi sợ hãi,
khi thấy Ngài thấu hiểu từ trong ra ngoài và từng giây từng phút."Lời Nguyên
TLNN I - Tuần 2
• • •
Tôi tiếp tục tâm
sự: "Chúa biết không, trong những ngày gía lạnh của Mùa Ðông, và nhất là
trong những dịp gần Tết, con nhớ đến mẹ con nhiều lắm, con thấm thía nỗi cô
đơn mất mẹ. Nhắp một ngụm cà phê, nhắm mắt lại hình ảnh của những ngày Tết
xa xưa khi con còn bé thơ, khi con còn có mẹ hiển hiện thật rõ ràng trong
trí nhớ của con. Nhớ những ngày gần Tết mẹ cắm cúi may cho chiếc áo mới. Nhớ
đến sự chiều chuộng yêu thương của mẹ trong thời gian nầy, để cho cả năm
tình mẹ yêu con luôn luôn đong đầy. Nhiều khi con tự hỏi tình mẹ yêu con có
bao giờ cạn vơi không? Chắc là không bao giờ đâu, vì "Tình mẹ bao la như
biển Thái Bình dạt dào mà .." Tôi nhớ mẹ tôi thật nhiều, nhất là khi nghĩ
đến thời gian ngắn ngủi mà tôi có mẹ. "Chúa biết không, con nghĩ là Chúa là
người có phúc hơn con nhiều lắm đó. Chúa luôn luôn có Mẹ bên cạnh yêu thương
Chúa. Từ lúc Chúa còn là bào thai trong bụng Mẹ tại Nazaret cho tơí hơi thỏ
cuối cùng ở đồi Golgotha ... 33 năm tại trần gian, Chúa được phủ đầy tình
yêu của Mẹ. Tại sao mẹ của con không ở với con cho đến hết cuộc đời của con?
Tôi ngẩng mặt lên thấy Chúa đang nhìn tôi, nét nhìn thật là yêu thương, trìu
mến. Chúa cầm lấy tay tôi an ủi: "Con nên hiểu rằng tình mẹ yêu con là đại
dương, còn tình con thương mẹ nhiều khi thật là giới hạn, vị kỷ. Con thương
mẹ, nhớ mẹ vì con nhớ đến chiếc áo mới mẹ may trong dịp Tết, vì món tiền lì
xì mẹ tặng cho con. Còn mẹ yêu con là vì mẹ nhớ đến thời gian cưu mang con,
vì nhớ đến những lúc con đau yếu, bệnh tật ..." Chúa tiếp: "Cha biết chắc
một điều là sự đau khổ vì mất mẹ, không thể nào so sánh với sự đau khổ của
người mẹ mất con. Cha biết rõ là sự đau đớn của Cha trong những giây phút
cuối cùng trên cây thập gía không thể nào bằng sự đau đớn của người Mẹ đứng
nhìn bất lực người con yêu mến đang sắp lià xa mình vĩnh viễn. Khi Cha chết
đi sự đau khổ trần gian của Cha chấm dứt, nhưng những tháng năm còn lại của
Mẹ làm sao mà Mẹ nguôi ngoai nổi niềm đau xót mất con.
• • •
Tôi đang để cho
những lời Chúa thấm vào lòng, thì Chúa đứng dậy kiếu từ. Nhìn lại đồng hồ
thì mới đấy mà đã nửa giờ rồi. "Thôi Cha về để con sửa soạn đi làm không lại
trễ giờ, mình lại tâm sự với nhau trong dịp khác." Thời gian trôi nhanh
qúa, vì tôi cảm thấy tôi tâm sự với Chúa chưa "đã" gì cả. Tôi vội nói: "Ngày
mai con tâm sự thêm với Chúa được không?" "Ðó là tùy ý con, Cha lúc nào cũng
sẵn sàng và thời giờ thì con khỏi phải bận tâm. Con muốn gặp Cha lúc nào
cũng được, sáng, trưa, chiều, tối, khuya .... Con cứ "ới " là Cha đến ngay.
... Cha lúc nầy đã retired rồi, dù retired early lúc 33 tuổi, nhưng gia đình
Cha "dư dả" nên cũng thong dong, nay Cha chỉ muốn gặp "tri kỷ" để tâm sự vậy
thôi." Tôi nhìn theo Chúa, Ngài quay lại nhìn tôi:
"CÁI NHÌN CỦA
CHÚA, ÔI CHAO LÀ ÂU YẾM
TỪ ÐÁY LÒNG CON BIẾT LÀ CHÚA VUI SƯỚNG
VÀ LÒNG CON
TRÀN ÐẦY CẢM MẾN."
Lời Nguyện TLNN I - Tuần 2
k.g.
|
|