"Con chúc tụng và cảm tạ Ngài tất cả
những gì chúng con đang có và hiện hữu."
Lời Nguyện Tuần 1/1
• • •
Tôi ngồi sau sân nhà, trời mùa Đông năm nay tại
California thật lạnh, những ngày nắng ấm hiếm hoi. Tôi tận hưởng những tia
nắng ấm bao phủ lấy mình. Cảm tạ thật nhiều những tia nắng ấm nầy. Tại sao
mình không có những tri ân như vậy trong những ngày mùa Hạ? Phải chăng chỉ
khi mình "co mình" lại trong những làn gió buốt lạnh mới cảm nhận được "ơn"
của những tia nắng nồng ấm? Có những món quà mình chưa xin đã được nên "take
it for granted", quên đi những lời cảm tạ biết ơn.
• • •
Trong dịp cuối năm vừa qua, tôi có đi xem cuốn phim
"The Nativity Story", đưa đến cho tôi một vài cảm nghĩ về những món quà mình
nhận. Có những món quà mình nhận được không phải chỉ làm bớt đi những cơn
gía lạnh mùa Đông, không phải chỉ tạo nên nụ cười trên đôi môi. Món quà Chúa
gởi đến cho Đức Mẹ khởi đầu bằng những dị nghị chê bai của những người chung
quanh, bằng những hình phạt có thể xảy đến như ném đá cho chết, như thả bè
trôi sông. Món quà nầy thoạt đến với Thánh Giuse bằng đau khổ, bằng ý nghĩ
người yêu phản bội, mang một mầm sống không phải do mình tạo ra. Nhưng khi
đã nhận thức được sự cao vời tột cùng của món quà mình được nhận, thì việc 9
tháng cưu mang, những lời đàm tiếu đã trở thành như một hạt cát trong sa mạc
hạnh phúc "magnificat" mà mình nhận được. Khi nhận chân được đích thực món
quà tuyệt vời mà mình được chia sẻ với người mình thương thì những đau khổ,
tuyệt vọng đã trở thành hạnh phúc vô vàn. Những nứt nẻ, sước máu của đôi
chân cố gắng vượt qua đá nhọn, gai góc, những giòng nước lũ, cố dẫn dắt
người mình thương đến nơi an toàn. Đây cũng chỉ là nỗi đau của một giọt nước
trong đại dương hạnh phúc với người mình thương.
• • •
Tôi tận hưởng những tia nắng ấm mùa Đông. Tôi cảm tạ
món quà mà tôi đã nhận được hôm nay cũng như muôn vàn món quà mà tôi đã nhận
được trong cuộc sống. Tôi nhận thức được rằng một tia nắng ấm , một làn gió
mát, mỗi hơi thở, một nhịp đập của tim đều là những món quà không phải tự
nhiên mà có ..... tôi đã có dịp cám ơn những món quà nầy chưa? Tôi phải nhận
thức rằng với khả năng hạn hẹp, tôi không thể nào "níu kéo thêm một giờ của
cuộc sống, tôi không thể nào làm cho thân thể thêm một tấc chiều cao "....
mọi việc tôi có là do những món quà mà tôi nhận, là tình thương của Chúa ban
cho.
• • •
Tôi trở vào nhà mang lồng chim yến ra ngoài sân "hơ
nắng". Đã mấy tuần rồi, đôi chim "ủ rũ" trong nhà vì không được hưởng không
khí trong lành, không được tắm nắng ngoài sân. Vừa đặt lồng chim xuống là
cô, cậu đã bắt đầu hót líu lo, đã bắt đầy chân chim hạnh phúc. Tôi biết rằng
tôi không phải là người đem hạnh phúc đến cho đôi chim, mà chỉ là người đưa
đôi chim đến nơi hạnh phúc. Nếu mình thương chúng thì cũng nên xách chúng đi
nhận quà với chứ. Nếu mình ấm mà chúng lạnh thì làm sao mà nói mình thương
được. Cảm tạ Chúa cho tôi cảm nhân được những món quà yêu thương mà Chúa đã
ban tặng. Những ngày gía lạnh đã làm cho tia nắng ấm lòng hơn. Những giọt
nước mắt đã làm cho nụ cười đong đầy hạnh phúc. Những đàm tiếu, những nặng
nề của "9 tháng cưu mang" đã trở thành ngất ngây hạnh phúc khi ẵm lấy hài
nhi trong tay. Những bước chân rướm máu trải qua khoảng đường dài từ Galilê
đến Jerusalem đã trở thành nồng ấm, êm dịu của tình yêu khi dìu dắt dẫn đưa
người mình thương đến nơi an toàn.
• • •
Những món quà mà Chúa trao ban chỉ đòi hỏi nơi mỗi
người một điều thật đơn giản khi đón nhận là "Tin tưởng nơi Tình Yêu Của
Chúa." Nếu đặt trọn vẹn niềm tin vào "món quà" nầy thì một làn gió lạnh,
một tia nắng ấm, một giọt nước mắt buồn, một nụ cười vui đều đem đến bình an
hạnh phúc vì chúng ta tin tưởng nơi tình yêu của Chúa, bởi vì: "CHÚA LÀ TÌNH
YÊU VÀ NGÀI MUỐN CHIA SẺ VỚI NHỮNG AI YÊU MẾN NGÀI."
k.g.