Thánh Phaolô viết trong thư gửi
tín hữu Philiphê:
“Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy tŕ địa vị
ngang hàng với Thiên Chúa,
nhưng đă hoàn toàn trút bỏ vinh quang,
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế.
Người lại c̣n hạ ḿnh, vâng lời cho đến nỗi
bằng ḷng chịu chết, chết trên cây thập tự.”
(2:6-8)
Khi giờ của Ngài đến
Đức Giêsu nhận lấy hoàn toàn thân phận của một nô lệ.
Bước xuống tận cùng của sự yếu đuối và nhỏ bé.
Con chiên hiền lành và vô tội
nay để cho sức mạnh của sự dữ vây bắt,
trói buộc và hành hung.
Được sai đến với dân của Ngài,
nhưng họ không chấp nhận.
Lời mời gọi sống như trẻ thơ,
hiền lành và khiêm nhường
bị chế diễu, chà đạp.
Lời khuyên hăy chọn chỗ thấp nhất trong bàn tiệc
bị gạt bỏ, khích bác.
Ánh sáng đă đến chiếu soi đêm
tối
nhưng đêm tối đă xua đuổi ánh sáng.
T́nh yêu tinh tuyền của Ngài
đă phô bày những tâm địa độc đoán của họ.
Sự trong sạch ngay thẳng của Ngài
đă phô bày những tội lỗi, giả h́nh xấu xa của họ,
những con người có trái tim bằng đá.
Đâu rồi?
Những người bạn thiết nghĩa,
ḍng dă 3 năm trời cùng chia cơm sẻ áo,
nay hoang mang, hốt hoảng
bỏ trốn không chút t́nh nghiă.
Phêrô tảng đá kiên cường nay đổ vỡ,
la lối, thề độc, chối bỏ không chút ngượng ngùng:
“Tôi thề không hề biết ông ấy là ai”
Đâu rồi?
Những con người hôm trước c̣n tung hô
“Hosanna, hosanna,
vạn tuế con vua Đavít,
Đấng nhân danh Chúa mà đến.”
Hôm nay đă trở mặt gào to:
“Đóng đinh nó, đóng đinh nó vào thập giá”
Mọi sự như đang đổ vỡ.
Giêsu bị khuất phục,
thất bại,
bị tiêu diệt,
khác nào một con chiên bị đem đi làm thịt,
chẳng mở miệng kêu ca (Isaia 53)
Sự yếu đuối của Giêsu không
những trong thể xác,
nhưng c̣n trong tinh thần,
khi mồ hôi lẫn máu chan hoà trong lo sợ.
“Cha ơi xin cất chén đắng này
cho con …”
“Các bạn ơi,
các bạn không thể thức với thầy được một giờ sao?”
Bị bỏ rơi, trong cô đơn tận
cùng,
Giêsu nài xin t́nh thương.
Nhưng chính ḿnh quy phục trong yêu thương và vâng lời.
Binh lính khinh bỉ, đánh đập
như đánh một tên nô lệ,
không nhân quyền, không một người bênh đỡ.
Họ khạc nhổ vào mặt,
chế diễu cho đội măo gai nhọn, nhận chặt trên đầu.
Những gai sắc đâm sâu vào da thịt,
những ḍng máu chảy dài trên mặt.
Ở tột điểm của cực h́nh,
Giêsu bị sô đẩy sóng soài trên đất,
thân h́nh máu me bầm dập.
trần truồng loă lồ
không c̣n một chút danh dự.
C̣n họ?
Cuối cùng họ đă chiến thắng.
Những hận thù chất chứa bấy lâu nay
được đổ dồn vào những nhát búa chát chúa.
Những đinh nhọn đâm thủng, xé tan da thịt,
xuyên qua những cổ tay ră rời.
Người chiến thắng luôn luôn là
người nói được những lời sau cùng:
“Nó cứu được người ta
nhưng không tự cứu được chính ḿnh”
“Nếu mi là Con Thiên Chúa
th́ xuống khỏi thập giá đi
để cho chúng ta tin”
Như một người đă thất bại,
Giêsu chỉ lặng thinh
chỉ khóc thương
và âm thầm tha thứ:
“Lạy Cha, xin tha cho họ
v́ họ không biết việc họ làm” (Lk 23)
Đau đớn đến tột cùng,
sức nặng thân xác tŕ kéo xuống
nơi các lỗ đinh ở hai cổ tay.
Hai buồng phổi bị ép lại
không thể thở được
nếu không giướn người lên,
tựa lên trên hai chân cũng bị đóng chặt vào thập giá.
Giọng nói ngày nào c̣n mạnh mẽ
vang dội
cho cả ngàn người nghe rơ,
nay chỉ c̣n là một lời thều thào
ở điểm chấm dứt của sự sống.
Và đây,
Trong tột cùng của đau đớn thể xác,
bị bỏ rơi và phản bội,
th́ vẫn c̣n một an ủi
âm thầm, lặng lẽ
trung thành, bền vững:
Maria hiện diện bên con
như h́nh với bóng
như một lời khuyến khích con
“Xin vâng”.
Maria dâng hiến lên Thiên Chúa
chính con ḷng ḿnh,
đớn đau tan nát cơi ḷng.
Trái tim Maria hoà tan trong trái tim Giêsu.
Đây, lưỡi đ̣ng đâm thâu trái tim mẹ,
mẹ đồng công dâng trọn tấm ḷng.
Trong một nghĩa cử yêu thương
sau cùng,
Giêsu xin mẹ nhận lấy Gioan,
và trao phó mẹ Maria cho Gioan phụng dưỡng.
Rồi, trong cô đơn hoàn toàn,
Giêsu than lớn tiếng:
“Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con
sao Ngài bỏ rơi con.”
Và gục đầu xuống trút hơi thở.
Bị đóng đinh bên ngoài thành Giêrusalem,
thành thánh của Thiên Chúa,
bị các đại diện của Thiên Chúa kết án
là nói lộng ngôn phạm thượng đến Thiên Chúa,
Giêsu hy sinh mạng sống
để cho chúng ta sự sống,
đă mở cửa cho nước hằng sống tuôn tràn khắp mặt đất.
Từ trái tim Giêsu bị lưỡi đ̣ng đâm thủng,
máu và nước tuôn trào.
Giêsu đă đi đến tận cùng của
t́nh yêu
ngay cả trao tặng chính mạng sống ḿnh.
Là một người đầy ḷng thương xót
vậy mà cuối cùng đă trở nên bất lực hoàn toàn,
Giêsu đă khao khát được xót thương.
Là người đem tin mừng đến cho
người nghèo khó,
tự do cho người bị giam cầm áp bức,
vậy mà cuối cùng đă bị bắt trói, đánh đập,
Giêsu đă bị tước đoạt mọi sự.
Là người đă từng rao giảng lớn
tiếng
“Ai khát hăy đến với tôi, ai tin vào tôi, hăy đến mà uống”
vậy mà giờ đây trong cơn đau đớn cùng cực
Giêsu đă kêu lên “Ta khát !”
Là người chữa lành bệnh kẻ khác,
vậy mà giờ đây Giêsu đau đớn trong vết thương của ḿnh.
Là Đấng ban phát sự sống, sự
sống sung măn
nhưng giờ đây, Giêsu chết trong đau đớn trần truồng.
Họ đem xác Ngài xuống,
đặt trong ḷng mẹ.
Maria, ngày nào c̣n ôm ấp Hài Nhi ấu thơ trong ḷng,
âu yếm nuôi con bằng sữa của ḿnh.
Giờ đây mẹ ôm ấp thân thể đẫm máu của con,
hơi thở đă lịm tắt.
Mẹ ôm trong tay thân xác nhiệm
mầu,
món qùa mẹ dâng lên Thiên Chúa
và cũng là món qùa Thiên Chúa ban cho mẹ.
Và rồi mẹ chờ đợi,
tin tưởng và cậy trông
v́ mẹ hiểu chương tŕnh cứu chuộc của Thiên Chúa,
Ngài sẽ chịu cực h́nh, chịu chết,
nhưng ngày thứ ba sẽ phục sinh vinh hiển.
Giờ đây.
Người ta đă đem xác Ngài đi chôn.
Mọi sự đă hoàn tất.
• • •
Vũ Tiến
|