|
Ơn Xin:
Tôi xin Đức Giêsu Kitô cho tôi biết và thấu hiểu
những việc Ngài đă làm giữa chúng ta, để tôi có thể biết Ngài cứu tôi
như thế nào.
• • •
Gioan 13:1-17
Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người
đă đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương
những kẻ thuộc về ḿnh c̣n ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.
Ma quỷ đă gieo vào ḷng Giu-đa, con ông Si-môn
Ít-ca-ri-ốt, ư định nộp Đức Giê-su. Đức Giê-su biết rằng: Chúa Cha đă giao
phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về
cùng Thiên Chúa, nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo
ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt
đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.
Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền
thưa với Người: "Thưa Thầy! Thầy mà lại rửa chân cho con sao? " Đức Giê-su
trả lời: "Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ
hiểu." Ông Phê-rô lại thưa: "Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con
chịu đâu! " Đức Giê-su đáp: "Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được
chung phần với Thầy." Ông Si-môn Phê-rô liền thưa: "Vậy, thưa Thầy, xin cứ
rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa." Đức Giê-su bảo ông: "Ai
đă tắm rồi, th́ không cần phải rửa nữa; toàn thân người ấy đă sạch. Về
phần anh em, anh em đă sạch, nhưng không phải tất cả đâu! " Thật vậy,
Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói: "Không phải tất cả anh em đều
sạch."
Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc
áo vào, về chỗ và nói: "Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không?
Anh em gọi Thầy là "Thầy", là "Chúa", điều đó phải lắm, v́ quả thật, Thầy
là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà c̣n rửa chân cho anh
em, th́ anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đă nêu gương cho anh em,
để anh em cũng làm như Thầy đă làm cho anh em. Thật, Thầy bảo thật anh em:
tôi tớ không lớn hơn chủ nhà, kẻ được sai đi không lớn hơn người sai đi.
Anh em đă biết những điều đó, nếu anh em thực hành, th́ thật phúc cho anh
em!
• • • |
Mattheu
27:32-50
Đang đi ra, th́ chúng gặp một người Ky-rê-nê, tên
là Si-môn; chúng bắt ông vác thập giá của Người. Khi đến nơi gọi là
Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ, chúng cho Người uống rượu pha mật đắng, nhưng
Người chỉ nếm một chút mà không chịu uống. Đóng đinh Người vào thập giá
xong, chúng đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau. Rồi chúng ngồi đó mà
canh giữ Người.
Phía trên đầu Người, chúng đặt bản án xử tội viết
rằng: "Người này là Giê-su, vua dân Do-thái." Cùng bị đóng đinh với Người,
có hai tên cướp, một tên bên phải, một tên bên trái.
Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu
vừa nói: "Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được,
hăy cứu lấy ḿnh đi! Nếu mi là Con Thiên Chúa, th́ xuống khỏi thập giá xem
nào! " Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói: "Hắn
cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi ḿnh. Hắn là Vua Ít-ra-en! Hắn cứ
xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, chúng ta tin hắn liền! Hắn cậy vào
Thiên Chúa, th́ bây giờ Người cứu hắn đi, nếu quả thật Người thương hắn!
V́ hắn đă nói: "Ta là Con Thiên Chúa! " Cả những tên cướp cùng bị đóng
đinh với Người cũng sỉ vả Người như thế.
Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, măi
đến giờ thứ chín. Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng: "Ê-li, Ê-li,
lê-ma xa-bác-tha-ni", nghĩa là "Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con,
sao Ngài bỏ rơi con? " Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: "Hắn ta
gọi ông Ê-li-a! " Lập tức, một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển,
thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy và đưa lên cho Người uống. C̣n những
người khác lại bảo: "Khoan đă, để xem ông Ê-li-a có đến cứu hắn không! "
Đức Giê-su lại kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn.
• • • |
Gioan
19:38-42
Sau đó, ông Giô-xếp, người A-ri-ma-thê, xin ông
Phi-la-tô cho phép hạ thi hài Đức Giê-su xuống. Ông Giô-xếp này là một môn
đệ theo Đức Giê-su, nhưng cách kín đáo, v́ sợ người Do-thái. Ông Phi-la-tô
chấp thuận. Vậy, ông Giô-xếp đến hạ thi hài Người xuống. Ông Ni-cô-đê-mô
cũng đến. Ông này trước kia đă tới gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông mang theo
chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. Các ông lănh thi hài Đức
Giê-su, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của
người Do-thái. Nơi Đức Giê-su bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong
vườn, có một ngôi mộ c̣n mới, chưa chôn cất ai. V́ hôm ấy là ngày áp lễ
của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giê-su
ở đó.
|
|
Hiện diện
Trong thinh lặng, Chúa đang chờ đợi tôi. Ánh mắt của Ngài chan chứa t́nh
thương. Ngài ban cho tôi sự sống và những phút giây này.
Tôi xin Ngài giúp tôi tạm quên đi những bận tâm của cuộc sống, để biết
mở ḷng đón nhận Ngài.
Lời Chúa
Tôi đọc đoạn Kinh Thánh với ư thức rằng đây là lời Chúa muốn nói với
tôi. Tôi để ư đến những chữ, những câu đang mang một ư nghĩa, đang gợi
lên trong tôi một cảm nhận hay tâm t́nh nào đó ...
Tâm sự
Tôi
tin rằng Chúa đang cùng nghe với tôi những ǵ đang xảy ra trong ḷng tôi
... do đó tôi tâm sự trực tiếp với Ngài.
Thái độ
Nếu trong
lúc cầu nguyện có những ư nghĩ làm tôi chia trí lo ra tôi sẽ quay trở
lại và ư thức rằng Chúa vẫn đang hiện diện ở đây với tôi.
Tôi kiên nhẫn và trung thành với khoảng thời gian mà tôi đă dự định cho
buổi cầu nguyện này.
Kết Thúc
Tôi
kết thúc giờ cầu nguyện bằng một kinh Lạy Cha ...
Sau đó tôi nh́n lại xem những ǵ đă cảm nhận trong giờ cầu nguyện vừa
qua và vắn tắt ghi lại trong nhật kư.
Tôi sẽ tiếp tục mở ḷng trong suốt ngày hôm nay để tiếp tục lắng nghe
Chúa.
|
|