|
Để
t́nh yêu Chúa lớn hơn nỗi sợ
Em đến với khóa
huấn luyện điều hợp viên thao luyện nhẹ nhàng được tổ chức ở San Jose vừa
qua với những lư do rất ngộ. Đầu tiên là khóa được tổ chức ngay tại nơi em
sống. Kế đến là đi thế cho ông xă vào giờ phút chót khi anh không thể xong
bài vở ở trường. Với tâm t́nh của một kẻ dạo chơi, em hứng khởi lên đường.
Cá nhân em chưa
từng có ư nghĩ sẽ tự một ḿnh hướng dẫn một khóa thao luyện nhẹ nhàng. Nói
đúng hơn, em không dám nghĩ tới, bởi em hiểu rơ hơn ai hết cái ngu, cái vụng
về trong ứng xử, cái nhút nhát, và cả cái mít ướt hay khóc khi chia sẻ của
ḿnh. Hơn nữa em vừa sanh cháu bé được bốn tháng. Giờ đâu mà làm. Thế mà,
như câu nói quen quen sứ thần đă nói với Mẹ Maria : “Không có ǵ là Thiên
Chúa không làm được.” Qua ba ngày học, qua cái nh́n trông đợi của bố Kiên,
sự nhiệt huyết của các anh chị giúp khóa, những giờ cầu nguyện, em thấy ḿnh
đă biết mở ḷng, chững chạc hơn, nghiêm túc hơn và ít sợ hăi hơn trước mơ
ước mà Chúa đặt để nơi em. Có lẽ nỗi sợ v́ biết ḿnh ngu, ḿnh sẽ thất bại,
sẽ phải tốn thời gian, sẽ có thể đụng cham với những quan hệ mới…vẫn c̣n đó,
nhưng em cảm nhận t́nh yêu Chúa lớn hơn những sợ hăi đó. Em không muốn ḿnh
là anh thanh niên giàu có trong Phúc âm, thất bại và đánh mất Nước Trời v́
nỗi sợ phải bán hết của cải để cho người nghèo. Nỗi sợ cái nghèo trong anh
quá lớn, lớn đến nỗi đè bẹp t́nh yêu Chúa dành cho anh.
Khóa học đă kết
thúc, mọi người ai về nhà nấy, và em th́ đă nhen nhúm cho ḿnh một ngọn lửa
nhỏ, nhỏ thôi để ư thức và sống tinh thần khiêm nhường phục vụ.
Chúa ơi, xin cho
mỗi người chúng con là một cọng củi đỏ hồng trong bếp lửa mà Chúa đă nhen
nhúm năm xưa để nướng cá bên bờ biển Tibêria cho các tông đồ. Xin cho con
biết góp một tay cùng Chuá sưởi ấm và mang lại cho anh chị em ánh sáng tin
mừng. Amen.
Bach Thu Hiền
Nhóm Đất Sét
San Jose, Nov 20, 2006.
• • •
Tôi Mơ
Đọc bài “Để T́nh Yêu Chúa Lớn
Hơn Nỗi Sợ”
Một bài
chia sẻ đơn sơ của một bà mẹ trẻ mới sinh con được bốn tháng, gọi là đơn sơ
nhưng tôi nghĩ e cũng không đơn sơ đâu nếu dừng lại ở từng chi tiết của
những hàng chia sẻ ngắn ngủi này. Tôi xin chia sẻ một vài tâm t́nh của tôi.
1-
T́nh cờ mà đi khóa huấn luyện: Gần như trong tất cả mọi việc, yếu tố
t́nh cờ đôi khi là yếu tố quyết định. V́ sao anh lại bận vào giờ chót? T́nh
cờ mà không t́nh cờ v́ đă có một thôi thúc nào đó, một sắp đặt nào đó. Và
nếu ḿnh bỏ qua cơ hội này? Tôi sợ quả tim của ḿnh sẽ trở nên khô cằn trước
nhưng tiếng mời gọi nho nhỏ của Chúa qua cái t́nh cờ này.
2-
Tâm t́nh dễ bảo: Kinh nghiệm cho tôi thấy, thường thường người ta hay do
dự trước một dấn thân. Có con c̣n rất nhỏ, sáng ngủ dậy mở mắt ra đến tối
mịt đi ngủ lúc nào cũng làm việc không ngơi tay: cho con bú, thay tă, ru con
ngủ, chuẩn bị bữa ăn tiếp cho con, người đàn bà vắt kiệt sức sống của ḿnh.
Vậy mà chị Hiền sẵn sàng quên ḿnh để dấn thân vào một việc không nhẹ nhàng
chút nào: điều hợp viên thao luyện nhẹ nhàng. Tối thiểu th́ cũng phải đọc
bài vở, dọn dẹp nhà cửa để đón bạn bè... Tâm t́nh dễ bảo, một tâm t́nh nhẹ
nhàng dễ thương.
3-
Không muốn ḿnh là người thanh niên quay lưng trước đề nghị của Chúa Giêsu:
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu giải quyết hết tất cả các hoàn cảnh, các vấn đề
dân chúng nhờ đến Ngài, trừ chàng thanh niên trẻ này. Chính chàng đến hỏi
Chúa phải làm ǵ để vào nước Trời, khi Chúa nói đề nghị của Chúa th́ lại
buồn bă bỏ đi. Đọc đoạn Phúc Âm này, tôi hiểu v́ sao ḷng người lại khó thay
đổi đến như thế. Tôi muốn điều tốt, nhưng đừng đụng đến tôi. Tôi muốn thay
đổi, nhưng đừng đụng đến tôi. Ở vào thời buổi cá nhân chủ nghĩa ngày nay,
hơn bao giờ hết, sứ điệp của đoạn Tin Mừng trên mang tính thời đại: tôi
không thể để mơ ước của Chúa buồn bă đi vào quên lăng. Thật sự ra nếu tôi
thực hiện mơ ước của Chúa th́ chính tôi là người được hưởng ân phúc trước
tiên.
Qua việc
t́m hiểu về thao luyện nhẹ nhàng, tôi hiểu thêm về Lời Chúa, qua việc chia
sẻ với các anh chị em, đời tôi sẽ được phong phú hơn và nhất là con tôi, từ
tấm bé, được lớn lên trong bầu khí tin tưởng thương yêu. Đây sẽ một dịp may
không phải một em bé nào cũng có.
4-
Muốn là que củi trong bếp lửa nhà Chúa: Một ước mơ lăng mạn nhưng không
phải là không thực hiện được. Ai cũng biết tinh hoa của một tôn giáo thể
hiện qua lối sống của người theo tôn giáo đó, họ mang khả năng truyền đạo
mạnh mẽ và trực tiếp hơn là giáo điều nằm trong sách vở. Sống Lời Chúa là
làm cho “que củi đời ḿnh” lúc nào cũng cháy rực. Làm sao que củi ḷng tôi
cháy rực măi được nếu tôi không cố gắng dấn thân. Nếu que củi đời tôi không
cháy sáng th́ chẳng khác ǵ tôi nói cho có nói, tôi chia sẻ những lời hoa
mỹ mà chẳng dám đụng tay vào? Tôi nhớ một lời thánh Inhă nhắc nhở trong bài
cuối cùng của Linh Thao, trước khi trở lại với đời thường: T́nh yêu hệ ở
hành động chứ không phải ở lời nói.
Nghĩ đến
h́nh ảnh que củi đỏ hồng của em Hiền, tôi mơ gia đ́nh tôi là căn nhà có bó
rơm rực cháy trong ḷ sưởi, tôi mơ tôi dùng căn pḥng khách nhà tôi làm nhà
nguyện nho nhỏ – pḥng khách là căn pḥng trang trí ít được dùng nhất v́ bạn
bè thân quen đến nhà đều chui vào bếp nói chuyện. Bạn bè đến có nơi chốn
thinh lặng ngồi trầm ngâm – những giây phút thinh lặng này thật quư hiếm –
tôi cần những giây phút thinh lặng này để lấy sức làm việc tiếp. Trong nhà
nguyện này, tôi sẽ có một kệ sách nhỏ để các sách vở, bài viết, các bài giúp
tôi t́m đến với Chúa, giúp tôi sống với Chúa một cách mật thiết. Tôi mơ mỗi
buổi tối chồng con tôi cởi dép bước vào căn nhà nguyện nhỏ này để làm phút
hồi tâm, để gia đ́nh được gần nhau hơn.
Mấy hàng
tôi viết lên để cám ơn lời chia sẻ ngọt ngào của em Hiền và mong em mạnh dạn
thực hiện ước mơ nhẹ nhàng của em.
Lâm
Linh Thao Bắc Mỹ.
|
|