|
Vào một buổi
trưa nắng gắt, Con Thiên Chúa vừa mệt, vừa đói và khát, ngồi bệt
trên bờ giếng. May quá, một phụ nữ Samaria ra kín nước, Con Thiên
Chúa mở lời, “Chị ơi, cho tôi xin miếng nước uống. Lạ chưa, một
người Do Thái mà lại đi xin một phụ nữ Samaria nước uống sao, không
được đâu.
Nếu chị biết
hồng ân Thiên Chúa, và người đang nói với chị là ai, chắc chị sẽ xin
và người sẽ cho chị nước hắng sống.”
Thế là từ giếng
nước mát trong lành, Con Thiên Chúa đă dẫn chị đến suối nước hắng
sống, và Người muốn dẫn chị tới tận nguồn mạch sự sống, đến với
Thiên Chúa Cha để từ nay chị t́m thờ phượng Cha trong thần khí và sự
thật…
Rồi Chúa chỉ
cho các môn đệ thấy cánh đồng lúa chín vàng đang chờ ngày gặt hái.
Hôm qua cũng
như hôm nay, Thiên Chúa vẫn ấp ủ cánh đồng lúa chin vàng của Người
là thế gian này, một thế gian được Thiên Chúa yêu thương đến nỗi đă
ban Con Một, cái thế gian đầy tôi ác, có ǵ để Thiên Chúa nặng t́nh
đến nỗi đă sai Con của Người đến, và người Con được sai đến đă không
lên án, mà t́m mọi cách cứu sống.
Trước nỗi long
của Thiên Chúa, người môn đệ không khỏi xót xa khi nh́n thế gian tội
lỗi: bất công, bạo lực, vô t́nh và tàn bạo, sẵn sang biến cả những
nơi mua bán thành băi chiến trường, đầy đọa nhau trong cuộc chơi của
ân và oán, yêu thương và giận ghét, biết ḿnh không thuộc thế gian
này, nhưng ai cũng muốn chiếm hữu thế gian, xô đẩy bao người vào
cảnh nghèo đói và cơ cực. Ngay cả ít người môn đệ khi nài xin Cha
cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, nhưng khi nhận được rồi
th́ chỉ có ḿnh con thôi, và anh ta có thể ngồi chén những bữa thịnh
soạn trước những cặp mắt đói khát đang mở lớn. Người ta xót xa khi
được Chúa chỉ cho thấy cảnh Lazaro ngồi co ro đói khát trước cổng
nhà giầu, nhưng hôm nay ít ai chú đến biết bao Lazaro trước cửa nhà
ḿnh.
Cái thế giới
đáng trách trước Thiên Chúa lại là thế giới đáng thương và cần được
cứu sống.
Thế c̣n cái thế
giới đáng thương kia? Một thế giới đă làm Con Thiên Chúa xót xa v́
họ như bầy chiên bơ vơ không người chăn dắt, bơ vơ để rồi làm mồi
cho sói dữ.
Và người môn đệ
khi cảm nếm nỗi xót xa đă làm rướm máu trái tim Con Thiên Chúa, khi
ch́m sâu trong biển t́nh của ḷng thương xót và ơn tha thứ, biết
ḿnh được xót thương và cũng biết xót thương, anh đă xin được tiếp
bước theo Thầy, nhưng xem ra anh vẫn chưa dám lao ḿnh về phía trước,
anh chưa có được cặp mắt tŕu mến, chưa quen mở rộng đôi tay, anh
cần nài xin Chúa biến đổi ḷng anh, cho anh một trái tim nhận hậu,
êm ái, nhẹ nhàng, để không la to, không căi vă, âm thầm, lặng lẽ,
học nơi Thầy để biết nâng niu từng cây lau bị dập chứ không đành bẻ
găy. Lời nguyện lên đường của anh chính là lời kinh dâng hiến cho
đấng chịu đóng đinh và đem đặt tất cả trước uy quyền của Người.Và
anh đă xin được cất bước lên đường, cùng với những người bạn khác,
đến với những buôn làng xa xôi chưa nhận được ánh sáng Tin Mừng. Sức
mạnh nào dẫn anh đến với Chúa vả đẩy anh lên đường.
Những nẻo đường
đưa anh trở về thật kỳ diệu, anh đă tự ḿnh t́m đến Hội Thánh khi
chứng kiến cảnh khổ của buôn làng chưa biết Chúa, anh kể:
Dân làng con
trước đây rất khổ cực v́ tin kiêng cúng kiếng. Suốt thời gian gieo
hạt, làng cấm không cho người làng khác vào chơi, sợ lúa không lên,
v́ thế nếu có ai đền chơi một làng mà thấy đầu ngơ dẫn vào làng cắm
đầy các cây nêu th́ xin mau chân quay về, hàng nêu được mỗi gia đ́nh
trong làng làm và mang tới dựng san sát nhau như chào đón, nhưng đây
lại là dấu hiệu của mùa gieo hạt, chứ không phải mở hội đón khách
đâu, nếu người lạ cố t́nh đi vô sẽ bị làng phạt rất nặng. Mỗi khi
nhà ai có việc phải cúng th́ sau khi cúng lại phải kiêng từ 1 tới 7
ngày không cho ai vô nhà, c̣n người nhà muốn đi công chuyện không
được chào ai, cứ như câm với điếc, ai hỏi cũng không được trả lời ,
thậm chí một lần có người anh từ xa tới thăm em gái, anh em xa nhau
đă lâu mà em cũng không mời vô nhà, cuối cùng phải gặp nhau ng̣ai
sân, sau đó anh lo t́m đến nhà ai người nghỉ chân. Phong tục tập
quán giữ được kỷ cương cho làng, nhưng cũng là một gánh đè nặng trên
vai bà con, sanh con thiếu tháng cũng bị phạt, khi vợ anh sinh đứa
con đầu ḷng, chẳng biết già làng nhẩm tính sao mà cứ đ̣i vợ chồng
anh phải nộp phạt, làng th́ nói thiếu trong khi vợ anh lại tính đủ,
cuối cùng anh xin đọ sức với làng, anh sẵn sàng cùng với người đại
diện đă tố cáo vợ chồng anh ra suối hụp đầu trong nước, ai nhô đều
lên sớm sẽ phải đền làng, c̣n nếu không được nữa th́ anh xin trở về
lại quê ḿnh, vợ con muốn đi theo hay ở lại tùy ư, vợ anh nhất định
không chịu, bố vợ cũng la làng và thế là làng phải xử huề, chứ nếu
thua cuộc ít ǵ anh cũng phải đền một con heo, có những tội nặng
phải đền ba bốn con heo với cả con ḅ.
Hồi đó bà con
thường sống theo đại gia đ́nh trong một ngôi nhà rất lớn, đủ cho ông
bà với chú bác cô d́ và các cháu, nhà nào có người chết giờ nào th́
chôn giờ đó, nếu chết ban đêm th́ đợi tờ mờ sáng, mà chỉ có một
người đem chôn, vợ chết th́ chồng phải cơng xác cùng với cuốc sẻng
và phần đồ đạc chia cho người chết, đến nơi tự ḿnh đào chôn và lấp,
nếu có người phụ giúp th́ khi chôn xong người giúp phải ở lại rừng
sáu ngày đêm, về phải giết heo cúng, trong làng khi một nhà có người
chết th́ cả làng phải kiêng không được ăn trái cà và thịt mễn cho
đến khi nhà đám đâm trâu. Anh đă chứng kiến cảnh một em bé mới sinh
bị giết chôn theo mẹ, anh đau ḷng khi nh́n thấy cháu bé VÔ TỘI vừa
cất tiếng khóc chào đời đâu biết rằng đời CHÀO LẠI CHÁU BẰNG ÁN TỬ,
người ta đă dùng chân của xác mẹ đạp chết cháu bé rồi chôn theo mẹ,
lần khác có bà mẹ sinh đôi, sinh đôi là điềm dữ rồi, và bà mẹ đă
thuận ḷng trao 2 đứa con của ḿnh cho người ta đem bỏ đói trong khe
núi, 2 bé mới sinh vô tội khóc đến lịm đi suốt 3 ngày mới chết.
Trăn trở và day
dứt, anh đă t́m gặp giáo phu xin rửa tội, và người giáo phu chỉ nhắc
nhở anh vài điều là rửa tội ngay, anh chưa hiểu ǵ về đạo, nhưng bí
tích rửa tội đă đem lại cho anh ơn giải thóat, đưa anh vào một cuộc
đời mới, biến anh thành con người mới, không c̣n lo sợ các thế lực
vẫn hằng đe dọa anh và dân làng bấy lâu. Anh được rửa tội từ năm
1994 nhưng măi tới năm 1997 mới bắt đầu học giáo lư, sau đó anh cưới
vợ rồi theo về sống ở quê vợ tại một làng rất xa quê anh, khác cả
tiếng nói, tại đây anh đă xin với gia đ́nh vợ cho anh được giữ đạo
của ḿnh, nhưng đất lề quê thói, anh vẫn phải theo phong tục tập
quán bên vợ, đi tuốt lúa thấy vợ nấu đồ ăn không nêm muối, hỏi ra
mới biết là kiêng, suốt mùa tuốt lúa không được ăn muối v́ muối mau
tan sẽ làm lúa hao hụt, không ăn thịt gà v́ gà ăn lúa làm lúa hết
sớm, không ăn chuối v́ cây chuối có mùi hôi thần lúa không ưng. Ngày
đầu tiên ra rẫy tuốt lúa, anh có việc cần phải vô bụi, đến khi ra đă
thấy cậu em vợ chờ sẵn không cho anh vô làm tiếp, cũng không cho về
nhà, rồi phải nhịn đói tới chiều về mới được ăn cơm. Phải kiêng muối
là cực nhất v́ không có muối một ngày th́ được chứ đến ngày thứ ba
là mồ hôi ra nhớt nhợt, mà vụ mùa kéo dài từ 2 tới 3 tuần lễ. Dần
dần anh đă đưa vợ cùng với gia đ́nh vào đạo, năm 2000 cả nhà lănh
nhận bí tích rửa tội, ơn giải thoát đă đến với nhà này. Một lần anh
nghe trong làng có bà mẹ sinh đôi, theo phong tục th́ 2 bé phải bị
giết chết, anh nói vợ tới gặp gia đ́nh xin đừng giết con trẻ, anh
hứa sẽ cầu nguyện dâng 2 bé cho Thiên Chúa và gia đ́nh sẽ chẳng gặp
nguy hiểm ǵ đâu, 2 cháu bé đó nay đă lớn, gia đ́nh cám ơn anh lắm.
Đến sống tại
quê vợ, giữa lương dân, anh nói bàn tay Chúa dẫn đưa cho anh gặp chị,
hai người quen nhau khi anh đi học khóa đào tạo cán bộ, c̣n chị tới
học bổ túc văn hóa, duyên trời se định đă đưa anh đi rất xa, anh
phải rời bỏ nhà cha mẹ và dân tộc của ḿnh, đến sống với bà con
Hlang, một nơi thật hẻo lánh, mỗi lần muốn đi đâu phải lội bộ gần 20
cây số mới có xe, loại xe chất người như cá hộp, nhưng anh vui lắm
và cám ơn Chúa đă se kết cho anh chị để bà con nơi chốn rừng sâu
thăm thẳm này nhận được ánh sáng Tin Mừng, khi làng bắt đầu có người
trở lại, làng làm khó anh, phạt anh ngày công lao động, phạt mấy
cũng được, nhưng làng càng phạt, càng có thêm người trở lại, đến nay
cả làng quê vợ đă nhận được ánh sáng Tin Mùng, hoặc theo công giáo,
hoặc theo Tin Lành, không c̣n phải giữ phong tục như truớc đây nữa,
kể cả 2 thầy cúng, và ngôi làng này không c̣n cảnh cúng heo gà ḅ
nữa, được hỏi anh đă nói ǵ với 2 thầy cúng mà họ bỏ nghề quá dễ
dàng như vậy, anh không nói ǵ nhiều, chỉ khuyên thầy cúng nghĩ đến
bà con, bỏ nghề cho bà con đỡ hao tốn tiền của.
Gia đ́nh anh có
9 người con, đứa con gái thứ hai đă lấy chồng ở riêng nhưng vẫn ăn
chung nhà, đứa chị lớn nhất học hết lớp 9 phải nghỉ để phụ giúp gia
đ́nh, bé út mới 1 tuổi, năm học tới đây có thêm bé gái vào lớp một,
cháu bé này bắt anh nó phải ngồi lại lớp để có anh có em, và đứa anh
cũng sẵn sàng ở lại lớp cho em hài ḷng, có người chép miệng nói mất
đi một năm học uổng quá, nhưng thêm một năm học th́ khôn hơn là mấy,
ṿng đời lẩn quẩn thật đấy, những con người sống co cụm sớm tối có
nhau, thanh thản chứ không hối hả, th́ cuộc sống là ân nghĩa, đứa
anh lựa chọn như vậy là đúng thôi, c̣n trong thế giới văn minh luôn
nhắm lợi nhuận th́ lắc đầu tội nghiệp. Hai vợ chồng với chín người
con, thêm mẹ già, chàng rể và cháu ngoại, gia đ́nh đông miệng ăn như
thế, sức anh chị sao nuôi nổi, nhưng ngày qua ngày, con cái vẩn c̣n
đủ cả và khỏe mạnh, anh vừa lo việc nhà, vừa lo đi loan báo Tin Mừng,
và dĩ nhiên cũng phải dành nhiều thời gian học hỏi. Anh rất ham học
giáo lư, mới tháng trước, anh về học một tuần, tháng này đổi nhóm,
anh lại về một tuần nữa, và trưa thứ bảy vừa qua, anh em chia tay
nhau, anh về tới nhà cũng khuya lắm sau khi đă leo đèo lội suối
trong mưa suốt 6 cây số. Thế nhưng sáng chúa nhật anh lại vội vă lội
bộ tới các làng bên cạnh để kêu anh em xuống học giáo lư, và trưa
thứ hai anh đă dẫn tất cả xuống cùng với đứa con gái lớn rồi ở lại
học giáo lư tiếp với các bạn. Được hỏi sao vợ anh không ngăn cản, đi
hoài như thế chị có cằn nhằn không? Anh nói từ ngày học biết Chúa,
anh bỏ rượu, chăm chút việc Chúa cũng như việc nhà, vợ mừng lắm,
chẳng những không ngăn cản bước chân anh, trái lại c̣n khích lệ nữa.
Thói quen của anh trước giờ có chuyện ǵ luôn bàn hỏi vợ, đi đâu anh
cũng xin phép mẹ. 2 tuần nay anh vắng nhà, chị ngày ngày ra rẫy tỉa
lúa.
Thuận vợ thuận
chồng, con cái ngoan ngoăn, gia đ́nh an vui, trước đây anh đă bán đi
hết đàn ḅ 7 con để dựng lại ngôi nhà cho tươm tất, nhưng cuộc sống
th́ vẫn thiếu hụt trăm bề, nhà anh nghèo lắm, nhưng trong Thiên Chúa
th́ người nghèo khó luôn được no đầy, và người giầu có lại thường
trắng tay, gia đ́nh anh không có ǵ cả, nhưng tràn đầy ân nghĩa. Anh
không lên đường một ḿnh, nhưng bước đi trong lời kinh của vợ và các
con, chung nhịp bước với các bạn, những người cũng được tuyển chọn
và được sai đi như anh.
Nói là tuyển
chọn chứ thực ra đây là những người Chúa gửi tới, không theo tiêu
chuẩn tự nhiên, mặc dù một số đức tính tự nhiên cũng cần thiết như
ḷng kiên nhẫn, điềm đạm, lặng lẽ, dễ thương, dễ làm lành và biết
nghe, dù sao chính người môn đệ phải học với Chúa, để Chúa uốn nắn
cũng như sắp xếp đời ḿnh, để nếu đă biết đặt ḿnh trong quyền năng
của Thánh Thần mà sống th́ cũng phải biết tiến bước nhờ Thánh Thần.
Cứ 2 tháng một
lần, chúng tôi lại dành ra 1 tuần họp nhau để học hỏi, cầu nguyện và
chia sẻ kinh nghiệm trên đương. Được sai đi như một người thợ, nhưng
vẫn mang gánh nặng gia đ́nh, những gia đ́nh nghèo thường đông con,
chuyện nương rẫy anh theo thời vụ, làm việc trong vườn nho cũng đ̣i
thời gian, bước đầu chưa quen, có anh cả tháng chỉ đi được 1 ngày,
sáng đi tối về chứ không ở qua đêm, đi loan báo Tin Mừng mà cứ làm
như thể đi thăm bẫy. Khi một anh được hỏi những ngày chúa nhật c̣n
lại làm ǵ th́ được trả lời là đi đặt bẫy. Thế đấy, được sai đi lưới
người mà lại lo bẫy chuột. thật chẳng giống ai. Nhớ ngày đầu tiên
gặp anh, thấy mắt mũi anh lèm nhèm, dáng chậm chạp, yếu ớt, tôi
không muốn nhận anh vào khóa học dành cho những người lên đường,
nhưng anh nhất định xin theo, vậy th́ cái ǵ đă chặn bước chân anh,
anh găi đầu trả lời là con ham đặt bẫy lắm. Thực ra câu trả lời nằm
ở chỗ khác vừa thoáng đến trong đầu làm tôi xót xa, đúng vậy, cả
tuần làm rẫy, thói quen của người dân tộc là cuối tuần rảnh rang đặt
bẫy kiếm đồ ăn, cái món thịt chuột cuối tuần sẽ thiếu trong bữa ăn
của gia đ́nh mười mấy miệng ăn này nếu tuần nào anh cũng đi, nhưng
lúc này th́ anh không thể lùi bước được nữa rồi, v́ anh biết ḿnh
phải t́m nước Thiên Chúa trước, t́m cho ḿnh và cho người, và thế là
các tuần lễ tiếp theo, anh đều đặn lên đường, mà các làng anh được
sai đến cách xa hơn chục cây số, anh không có xe gắn máy, nếu có xe
cũng chẳng có đường mà đi, và chắc ǵ anh đă có tiền đổ xăng, anh
phải đi bộ hơn 3 tiếng đồng hồ, trong túi anh không có ǵ ngoài Lời
Chúa, cách đây 2 tháng, anh xin 11cuốn Tân ước, 3 tượng thánh giá để
lập bàn thờ gia đ́nh cho bà con làng anh được sai đến, và hôm nay
anh đưa mấy người mới xin trở lại về học giáo lư để trở thành giáo
lư viên tương lai.
Chúng ta hăy
nghe anh báo lại trong lần gặp gần đây nhất:
Con vào làng,
gặp một gia đ́nh có đứa con bị tâm thần chẳng làm được ǵ, con đă
nói chuyện rất lâu và xin mọi người cùng cầu nguyện cho đứa bé, qua
làng bên, gặp một gia đ́nh có 4 mẹ con, người mẹ đă xin cho 3 người
con vào đạo, rồi con vào thêm một nhà, nói chuyện suốt 4 tiếng đồng
hồ, sau đó ông xin cho một đứa con được lănh bí tích rửa tội, rồi
một ông nữa cũng xin cho 1 con theo đạo, rồi nhà kế cận xin cho 4
con vào đạo.
Lên đường, có
anh phân vân không biết sẽ gặp ai và sẽ nói ǵ.
Một anh kể lại:
khi bước chân tới làng, thực sự con chẳng biết sẽ nói ǵ đây, chỉ
nhờ Lời của Chúa nói trong ḷng con mà thôi. Chúa đă dẫn anh đến gặp
một thanh niên, sau một hồi tṛ chuyện, anh thanh niên sẵn sàng đón
nhận Tin Mừng và cũng sẵn sàng theo học các khóa giáo lư để trở
thành giáo lư viên .Không biết nói ǵ, nhưng để Chúa đặt Lời vào
miệng anh, việc của anh tiếp theo là sắp xếp để những người mới xin
trở lại có điểm cầu nguyện và anh thanh niên hôm nay nếu không có ǵ
trục trặc, sẽ trở thành người phụ trách cộng đoàn non trẻ tương lai
của làng anh bao gồm những người sẽ trở lại, anh này sẽ thi hành
phận vụ một giáo lư viên trước khi lănh nhận bí tích rửa tội, để
người được sai đi cứ đi măi, từ làng này tới làng khác mà không bao
giờ dậm chân tại chỗ.
Chúng con đến
làng thứ nhất, vào một nhà, ăn uống xong xuôi vẫn chưa biết mở lời
ra sao, chúng con đi tiếp làng thứ hai, gặp 2 thanh niên bị té xe,
lúc đó khoảng 19g30, chúng con phụ giúp 2 anh sửa lại xe, vào làng,
chúng con hỏi thăm bà con về chuyện làm ăn sinh sống, khoảng 21g15,
gia đ́nh mời chúng con dùng cơm, có ché rượu cần, hôm sau chúng con
đi thăm 5 nhà, qua tâm sự, chúng con biết gần đó cũng có 2 người
theo đạo Thiên Chúa nhưng tối ngày say sưa. Thật tiếc v́ giữa một
cánh đồng lúa chín đang chờ thợ gặt, nhiều người đang khao khát Chúa
mà người biết Chúa rồi th́ quá hững hờ. Chia tay rồi nhưng chúng con
hứa sẽ trở lại để giúp bà con biết giữ vệ sinh pḥng bệnh và nhất là
tiếp tục kể cho bà con về Chúa Giêsu.
Các bà các cô cũng có thể lên đường chứ.
Thử nghe 2 cô
gái tâm sự xem sao nhé:
Chúng con đi
chung với các chú đến một làng và gặp chừng 10 người, chúng con đă
tṛ chuyện, an ủi và động viên một vài người đă theo đạo trước, để
những người này cố gắng giúp đỡ bà con trong làng hiểu về Chúa, buổi
chiều chúng con tới một làng khác và đặt một tượng thánh giá tại một
gia đ́nh mới xin trở lại. Lần thứ hai chúng con đi tới làng thứ ba
và có dẫn một số em theo để phụ đờn cho chúng con tập hát, chúng con
tập hát suốt cả ngày, rồi chia sẻ bài Tin Mừng chúa nhật cho bà con.
Mọi người hăng say tập hát, nhiều người không biết chữ cũng ráng
lắng nghe để hát và cố thuộc ḷng.
Lần thứ ba
chúng con tới làng thứ tư, v́ các anh chị em ở đó yêu cầu chúng con
đến tập hát và giúp các em thiếu nhi sinh hoạt, và kể chuyện Chúa
Giêsu cho các anh chị em nghe. Trên đường chúng con nài xin Thần Khí
Chúa luôn ở với chúng con, cho chúng con có đủ sức khỏe để càng ngày
chúng con có thể đi nhiều hơn và xa hơn.
Khi gặp cảnh
yếu đau bệnh tật, anh đă làm ǵ?
Vào một nhà,
con gặp một cháu nhỏ đang bệnh, mà trong túi con chẳng có thuốc ǵ
hết, con nói cha mẹ cháu cùng con cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho
cháu, cha mẹ cháu đồng ư, và con đă xin đặt cháu trong tay Chúa, để
Người săn sóc. Sau 2 ngày con tới cháu đă khỏe và đi học, cha me
cháu cám ơn, con nói hăy tin vào Chúa, hăy trở về với Chúa, mọi sự
đều do Chúa ban cho.
Cứ mỗi lần chia
tay sau mấy ngày cầu nguyện, các anh lại nhận lấy Lời banThánh Thần
và Lời ban b́nh an cùng với Lời ban lệnh lên đường, các anh đă được
Chúa trao lời Chúa và các anh cũng có một lời hứa, và cứ mỗi lần lên
đường, mỗi anh lại có một lời kinh, lời kinh đặt anh trong tay Chúa,
để anh biết rằng anh đang đi với Đấng ban sức mạnh cho anh, anh bước
tới trong thần lực, và cũng lời kinh ấy để anh đặt những người ḿnh
gặp trong ṿng tay yêu thương này. Lời kinh để anh đưa tay cho Chúa
dẫn đưa, cùng lúc để bàn tay ấy nhận ch́m tất cả trong biển t́nh bao
la của Đấng quá nặng t́nh với thế nhân. Trước mắt anh không c̣n
những khuôn mặt dễ ghét, nhưng tất cả là đáng thương và dễ thương,
v́ Con Một yêu dấu của Cha đă đón nhận tất cả, chịu đựng tất cả, và
đă nói lời tha thứ tất cả, yêu thương tất cả.
MM sj
|
|