|
Ngày mai, Cha đến,
có con không?
còn lửa
Đức
Tin nung đốt
lòng?
còn giữ
tình thương
lan cháy mãi?
hay hồn
đơn lạnh
tựa
trời
đông?
- Như giòng sông
trôi về
biển
cả,
đời
con từ
gởi
ở
tay Cha
giòng nước
trôi nhẹ
nhàng êm ả,
đã
qua rồi
bão táp, phong ba...
Cha đưa tay ngăn
làn sóng dữ
Trao tặng
con vần
chữ
trang thơ
Cha đổi
mới
những
gì đã
cũ
Mang về
đây
hạnh
phúc vô bờ...
Mảnh
vườn
con bây giờ
xanh mướt
Khi Cha về,
sẽ
bước
trên nhung,
Vì con biết
ơn Cha vô
cùng
Nên đã
trải
lòng mình làm thảm,
Cha sẽ
nghe rất
nhiều
rung cảm
Qua những
bài con gọi
là thơ,
Cha sẽ cười
con vẫn mộng
mơ
Con sẽ
bảo:
“ Nhưng Cha
là thực”
Con biết
chắc
Cha mình có thực,
Con biết
rồi,
biết
lắm,
Cha ơi!
Vì thế,
nên mới
có môi cười,
mới
bất
chấp
đêm
tàn gối
lẻ...
Cha sẽ
ngồi
nghe con kể
lễ
Con trồng
hoa để
đợi
Cha về,
Con sẽ
hái một
cành hoa nhỏ
không phải
từ
luống
hoa trước
ngõ
mà từ
sâu thẳm
của
lòng con!
Cha sẽ
dặn,
con giữ
sắt
son,
mỗi
đứa
con : một
phần
Cha đó
!
Con có Cha, có mây,
có gió,
có bên mình dào dạt
vần
thơ,
có luôn cả
tình Mẹ
đợi
chờ
như trăng, như nước,
như bờ
Đại
Dương...
- Đông
Khê
|
|