|
“Yá Hường
ơi,
có khách.” Tôi
đứng
ngoài sân nói vọng
vào nhà bếp
báo cho soeur Hường
biết.
“Yá” là tiếng
Bana của
người
Dân Tộc
gọi
các nữ
tu. Yá Hường,
nữ
tu Ḍng Thánh Phaolô,
đang
phục
vụ
cho người
Dân Tộc
và người
phong hủi
ở
Kontum. Khách của
Yá là những
anh chị
em người
Dân Tộc
nghèo và bị
phong hủi.
Nh́n cảnh
các bà con Dân Tộc
đem
hai ba nải
chuối
đến
xin Yá đổi
gạo
đem
về
ăn
mà tôi nghẹn
ngào. Đây
là những
tháng đói
của
dân rừng
núi. Tôi ghé thăm
Yá Hường
vài ngày mà lúc nào cũng
có “khách” mang chuối,
mang củi
đến
đổi
gạo
về
ăn.
Nếu
đem
ra chợ
bán th́ mỗi
nải
chuối
bán được
khoảng
một
ngàn, mà giá một
kư gạo
rẻ
tiền
là sáu ngàn. C̣n
đem
đến
đổi
với
Yá Hường
th́ hai ba nải
chuối
Yá cũng
đổi
cho ba kư gạo
mang về,
chưa
kể
cho thêm một
hai kư ḿ ăn
liền
cầm
về,
cho thêm áo quần,
và dọn
bữa
cho ăn
trước
khi về.
Nhiều
bà con Dân Tộc
đi
từ
mờ
sáng mà đến
trưa
mới
đến
được
nhà Yá Hường.
Đổi
được
gạo
rồi
lại
đi
bộ
về
làng ba bốn
tiếng
đồng
hồ
nữa.
Tôi nói giỡn
với
Yá Hường:
“Yá buôn bán kiểu
này th́ bao nhiêu
tiền mới
đủ,
chi phí mỗi
tháng để
Yá giúp cho bà con Dân Tộc
nghèo đói
và người
Dân Tộc
phong cùi là bao nhiêu? Yá ‘đẻ’
đâu
ra tiền
mà lo cho họ
vậy?”
Yá cười:
“Chúa cho sao th́ xài vậy,
có nhiều
lúc tự
nhiên có người
Chúa gởi
đến
tiếp
tế.”
Yá cũng
cố
gắng
xoay xở
cách này cách nọ,
mấy
năm
trước
tôi ghé thăm
th́ thấy
Yá nuôi được
một
bầy
gà 2,500 con
để
kiếm
trứng
đem
ra chợ
bán, năm
ngoái bị
dịch
gà làm tiêu hết
trơn
rồi.
Năm
ngoái có ḅ nhưng
bị
dịch
ḅ lở
móng nên nay cũng
không dám nuôi. Trước
có gà, ḅ,
dê, heo, nay chỉ
c̣n heo thôi. Vỗ cho heo mập
để
bán kiếm
tiền
nuôi 220 người
Dân Tộc
bị
bịnh
phong cùi. Mỗi
tháng Yá cung cấp
cho mỗi
người
bị
phong mười
kư gạo,
một
kư cá khô, muối,
đường,
bột
ngọt,
v.v... Áo quần
th́ xin được
nên đỡ
phải
lo khoản
này. C̣n
“khách” đến
đổi
gạo
về
ăn
th́ đếm
không xuể.
Yá Hường
năm
nay 74 tuổi.
Một
cụ
già vào tuổi
này thường
ngồi
nghỉ
ngơi
vui hưởng
tuổi
già với
cháu chắt
và để
được
con cháu trong nhà nuôi ḿnh, c̣n Yá th́ tất bật
suốt
ngày nuôi 220 bệnh
nhân phong cùi
và các anh chị
em Dân Tộc
nghèo đói.
Số
tiền
khách thành phố
và Việt
kiều
ghé thăm
cũng
giúp được
phần
nào cho mục
vụ
này. Yá mở
trại
nuôi gà, heo, ḅ, dê
để
có tài chánh. Yá mua nho về
làm rượu
lễ
bán, xác nho c̣n lại
th́ làm ché rượu
cần
bán, chuối
và măng
người
Dân Tộc
đem
đến
đổi
gạo
th́ Yá ép làm chuối
khô và măng
khô để
bán. Tôi tính nhẩm
sơ
sơ
thôi th́ Yá phải
t́m ra trên một
ngàn đô-la
mỗi
tháng mới
đủ
lo cho công tác phục
vụ
này. Quả
bàn tay Thiên Chúa làm kỳ
lạ!
Ngài dùng một
cụ
già chừng
nấy
tuổi
để
nuôi chừng
đấy
người
Dân Tộc
và phong hủi.
Muốn
t́m Yá Hường
th́ cứ
vào cái nhà bếp
lụp
sụp
phía sau cùng của
nhà Ḍng th́ thế
nào cũng
thấy
Yá đang
lum khum làm việc.
Công việc
ngập
đầu
mà lúc nào Yá cũng
cười.
“Tính tiền
đi
bà chủ!”
Tôi ghẹo
Yá Hường.
Sáng nào tôi dâng lễ
cũng
được
bổng
lễ
một
trăm
ngàn (tương
đương
sáu đô-la,
bằng
hai ngày lương
lao động
ở
Kontum) và sáng nào tôi cũng
ăn
nơi
chỗ
của
Yá. Hôm nay
ăn
sáng xong th́ tôi cười
gọi
tính tiền
và đưa
cho Yá mấy
cái phong b́ bổng
lễ.
Yá rất
hiền
ḥa và b́nh dân nên ghẹo
mà Yá vẫn
cười.
Phải
nh́n nhận
một
điều
là người
mà không hiền
ḥa và b́nh dân giản
dị
th́ không
đến
được
với
anh chị
em Dân Tộc
và đặc
biệt
là người
Dân Tộc
bị
phong. Anh chị
em Dân Tộc
dễ
thương
lắm,
người
thân của
họ
bị
phong mà họ
chẳng
bao giờ
tách riêng ra mà cứ
để
sống
chung chạ
với
nhau như
b́nh thường.
Yá Hường
hiền
và b́nh dân nên anh chị
em Dân Tộc
cứ
liên tục
đến
viếng
thăm.
Những
công việc
của
Yá làm thường
là việc
“không tên.” Chuyện
lớn
mới
kể
tên được
chớ
việc
nhỏ
và làm lụi
cụi
suốt
ngày trong bếp
th́ nhiều
nhưng
làm sao kể
cho hết
được,
lặt
rau, xắc
thịt,
rửa
hành, rửa
chén mà cũng
kể
th́ đếm
sao cho xiết.
Vừa
qua có đại
hội
Giáo Phu của
địa
phận
(các giáo lư viên người
Dân Tộc)
về
họp
lên đến
1500 người.
Đức
Cha Micae
tổ chức
hội
họp
và nhờ
Yá Hường
đảm
trách phần
ăn
cho anh chị
em về
họp
ở
Kontum. Cả
khóa họp
mấy
ngày chẳng
thấy
Yá đâu
cả,
v́ lúc nào Yá cũng
túc trực
trong bếp
lo sửa
soạn
bữa
ăn.
Chiều
hôm trước
đă
phải
lo ướp
thịt
cắt
rau để
lo cho ngần
ấy
miệng ăn
cho bữa
trưa
hôm sau. Xong nhóm này th́ lại
đến
nhóm khác, cứ
vậy
mà nấu
với
xào. Hết
đại
hội
Giáo Phu th́ lại
đến
các khóa cầu
nguyện
và khóa huấn
luyện.
Vừa
rồi
các anh chị
em Dân Tộc
phong của
địa
phận
bao gồm
hai tỉnh
Gia Lai và Kontum gồm
150 người
đại
diện
đến
họp
để
nhận
quà Giáng Sinh. Nhóm Gia Lai do cha Nguyễn
Văn
Đông
đảm
trách và nhóm Kontum do Yá Hường
coi sóc. Linh mục
th́ nhiều
người
biết,
c̣n nữ
tu th́ không. Họ
tụ
đến
tham dự
lễ
ở
Kontum th́ Yá Hường
cũng
được
mời
lo phần
ẩm
thực,
tôi có
“nhân đức
ăn
uống”
nên cũng
được
mời
đến
tham dự.
Được
biết
có hai anh chị
ở
Mỹ
về
thăm
rộng
ḷng cho tiền
mua quà Giáng Sinh cho các anh chị
em Dân Tộc
phong. Thánh Lễ,
thuyết
tŕnh, sinh hoạt
và cám ơn
th́ cha Đông
lo, phát quà th́ các ân nhân rất thích
làm, c̣n việc
bếp
núc th́ Yá cứ
âm thầm
vui vẻ
phục
vụ
trong bếp.
Ngắm
nh́n Yá Hường
tôi thấy
phản
ánh cả
hai khuôn mặt
của
Mác-ta và Maria trong Phúc Âm của thánh
Luca. Mác-ta chỉ
lo phục
vụ
mà thiếu
sự
yêu thương
và cảm
thông, c̣n Maria chỉ
lo kết
hiệp
cầu
nguyện
với
Chúa mà thiếu
phần
đem
ra thực
hành. Phục
vụ
mà không có t́nh thương
th́ chẳng
ơn
ích ǵ. Kết
hiệp
với
Chúa mà không
đem
ra thực
hành là yêu nửa
vời.
Nếu
chỉ
cầu
nguyện
là đủ
th́ Thiên Chúa
đă
ở
trên trời
cầu
nguyện
cho con người.
Nếu
cần
cầu nguyện
mà thôi th́
Đức
Giêsu đă
sống
ẩn
dật
trong hoang
địa
cả
đời
để
cầu
nguyện
kết
hiệp
với
Chúa Cha.
Đức
Giêsu đă
phục
vụ
và cầu
nguyện
kết
hiệp
với
Chúa Cha liên tục,
để
có sức
sống
của
Thiên Chúa mà phục
vụ
trong quỹ
đạo
yêu thương
của
Ngài. Cho
nên khuôn mặt
trọn
vẹn
là phục
vụ
trong sự
kết
hiệp
với
Chúa. Bản
chất
con người
là thích
được
khen và sợ
bị
chê, làm ǵ tốt
th́ muốn
người
ta biết
đến.
Yá Hường
th́ không, Yá cứ
lui cui trong xó bếp
âm thầm
phục
vụ
trong niềm
vui liên kết
với
Thiên Chúa là
Cha t́nh thương
và giàu ḷng thương
xót.
Lạy
Chúa, con cảm
tạ
Chúa đă
mở
mắt
tâm hồn
để
con được
chiêm ngắm
những
anh chị
em xung quanh
đang
trên đường
dấn
thân trong yêu thương
phục
vụ
để
con bắt
chước
sống
theo. Xin dạy
con biết
phục
vụ
trong sự
kết
hiệp
với
Chúa. Xin nhắc
nhở
con bắt
đầu
từ
những
việc
nhỏ
nhất
và âm thầm
“không tên” nhất,
như
quét nhà, rửa
chén, xếp
áo quần,
chơi
với
em, nhịn
một
tiếng,
dâng một
lời
nguyện
cho bác ăn
xin góc đường.
Cám ơn
Chúa đă
cho con kinh nghiệm
sống
này. Năm
mới
con “ṿi” Chúa “ĺ x́” t́nh yêu và ân sủng
của
Chúa, để
con tiếp
tục
sứ
mạng
Chúa thương
trao ban. Amen.
Giuse Ngô Văn
Chữ,
S.J.
January 4, 2008
|
|