|
Sau hai ngày chúng
ta làm việc
để
cùng nhau duyệt
xét và minh
định “Ḿnh
là ai”, ḿnh
đang
đứng
ở
điểm
nào trong các chuyển
động
của
Đồng
Hành, vấn
đề
c̣n lại
của
mỗi
thành viên cần
phải
nghiêm túc đặt
ra cho ḿnh trong trách nhiệm
đối
với
Nhóm trước
giờ
từ
giă nhau ra về,
đó
là câu hỏi:
“Vậy
trong cụ
thể
và trước
mắt,
tôi phải
làm ǵ?”
Câu trả
lời
thật
đơn
giản:
“Phải
tiếp
tục
dấn
thân, phải
lao ḿnh về
phía trước”,
đúng
như
chủ
đề
làm việc
của
sáng nay 2.9.2007
đă
đề
ra. Lư thuyết
th́ dễ
như
thế
nhưng
trong cụ
thể,
chúng ta đều
nhất
trí rằng
giữa
lư thuyết
và thực
hành, giữa
lời
nói và việc
làm là cả
một
khoảng
cách có khi rất
lớn,
rất
xa nhau. Ước
muốn
có trong ḷng th́ dễ
nhưng
thể
hiện
ước
muốn
ấy
ra bên ngoài mới
là điều
khó.
Kiểu
nói “Lao ḿnh về
phía trước
“ là của
thánh Phaolô. Nguyên văn
câu viết
của
ngài như
sau:
“Thưa
anh em, tôi không nghĩ
ḿnh đă
chiếm
được.
Tôi chỉ
chú ư đến
một
điều
là quên đi
chặng
đường
đă
qua, để
lao ḿnh về
phía trước
. Tôi chạy
thẳng
tới
đích
để
chiếm
được
phần
thưởng
từ
trời
cao Thiên Chúa dành cho kẻ
được
Người
kêu gọi
trong Đức
Giêsu Kitô. Dù
đạt
tới
đâu
đi
nữa,
chúng ta cũng
cứ
hướng
ấy
mà đi”
(Philipê 3 :13-14, 16).
Chúng ta được
kêu mời
suy nghĩ
về
hai điểm
này:
1. Phaolô,
sau khi được
ơn
trở
lại,
đă
lao ḿnh về
phía trước,
tức
về
Đức
Kitô như
thế
nào?
2. Với
chúng ta hôm nay, các thành viên của
Đồng
Hành, tiêu chí “Lao ḿnh về
phía trước
“ có nghĩa
là phải
chọn
ǵ và làm ǵ trong cụ
thể?
Thánh Phaolô trước
khi được
ơn
trở
lại
với
Chúa, ngài mang tên Saolê. Gặp
dược
Đức
Kitô rồi,
ngài đổi
tên thành Phaolô với
một
con người
mới
hoàn toàn. Từ
kẻ
thù địch
ghét cay ghét
đắng
các tín hữu
mang danh Kitô, ngài trở
nên người
bạn,
người
thày, người
sáng lập
và hướng
dẫn
của
rất
nhiều
Giáo đoàn
tiên khởi.
Đă
không một
tông đồ
nào dấn
thân, dốc
hết
tâm lực
và tài năng,
hiến
trọn
cuộc
sống
ḿnh cho Đức
Kitô, bất
chấp
mọi
nghịch
cảnh,
mọi
khó khăn
và trở
ngại
trong cuộc
đời
một
cách dứt
khoát ngay từ
bước
đầu
như
ngài. Ngài trở
nên như
một
con thuyền
căng
buồm
lao ḿnh về
phía trước để
chinh phục
thế
giới
về
cho Đức
Kitô. Có bốn
chặng
dấn
thân hoặc
bốn
cuộc
hành tŕnh dài mà ngài
đă
thực
hiện:
Trước
hết
ngài viếng
thăm
hầu
hết
các thành phố
của
vùng Tiểu
Á thời
đó,
nghĩa
là từ
Galatia đến
Êphêsô. Tiếp
đến
là Hy lạp
với
các thành phố
lớn
Colossêô, Athen và Corintô. Sau
đó
ngài đi
Philippê và Macêđonia.
Chặng
hành tŕnh cuối
cùng là tới
Roma qua đảo
Crêta. Đường
đi
thật
ṿng vo đầy
nguy hiểm
và gian khó. Trong thư
II Corintô 11: 25-27, ngài tường thuật
là 3 lần
bị
đắm
tàu, 24 giờ
lênh đênh
lạc
lơng giữa
biển
khơi;
cuốc
bộ
trên nhiều
đoạn
đường
đầy
sông ng̣i nguy hiểm,
bị
cướp
bóc và bị
đe
dọa
tứ
phía bởi
người
Do thái và Hy lạp
gây ra, vất
vả
mệt
nhọc,
đêm
thường
xuyên mất
ngủ,
rét mướt,
thiếu
quần
áo che thân. Nhưng
ngài luôn cả
quyết
rằng
không điều
ǵ cũng
như
không người
trần
thế
nào có thể
tách ngài ra khỏi
ḷng yêu mến
Thiên Chúa trong
Đức
Kitô (xem Rm 8: 35.37).
Với
các anh chị
trong Đồng
Hành có mặt
tại
đây
th́ “Lao ḿnh về
phía trước”
cụ
thể
có nghĩa
là chọn
ǵ để
làm nếu
không phải
là chọn
một
nếp
sống
Kitô hữu
nào thích hợp
với
các điều
kiện
và khả
năng
của
ḿnh hầu
mỗi
ngày mỗi
làm cho rơ nét hơn
Dự
Án của
Thiên Chúa, Ư muốn
và Mong ước
của
Người,
Kế
hoạch
của
Người
cho mỗi
chúng ta. Vậy
điều
kiện
tiên quyết
cần
lên kế
hoạch
ngay — càng
chần chừ
càng sinh lười
biếng
và nguội
lạnh
— đó
là xác tín mạnh
mẽ
rằng
Thiên Chúa, khi cho mỗi
chúng ta vào
đời làm người,
dù là nam hay nữ,
ngoại
h́nh đồ
sộ
hay mảnh
mai, đă
có một
“dự
án” tốt
đẹp
và chất
lượng
cho từng
người.
Tuy nhiên dự
án này không
tự
động
đi
tới
kết
quả
nếu
không có sự
cộng
tác tích cực
của
mỗi
người.
Sự
thành tựu
của
một
đời
người
đ̣i
hỏi
phải
có hai phía: Thiên Chúa và ta cùng làm việc, cùng
song hành.Vậy nhiệm
vụ
cấp
bách là phải
tích cực
và nhiệt
tâm để
t́m cách khám
phá ra dự
án, ước
muốn
của
Thiên Chúa cho ḿnh. Một
khi đă
t́m ra, chúng ta phải
can đảm
và quảng
đại
dấn
thân để
nhất
định
đưa
nó vào thực
hành một
cách nghiêm túc. Chúng ta
đều
đồng
ư rằng
bất
cứ
một
quyết
định
, một
việc
làm nào của
chúng ta mà muốn
trở nên
nghiêm túc, đạt
thành quả
cao, đều
phải
có vất
vả,
có hy sinh và thập
giá, đẫm
mồ
hôi và nước
mắt.
Đi
vào cụ
thể
hơn,
tưởng
cũng
nên xác định
thêm về
kiểu
nói “Lao ḿnh về
phía trước”
dựa
theo kinh nghiệm
chung của
mỗi
người.
Khi chúng ta
đang xuống
dốc
trên một
con đường
mà lại
để
thân thể
ḿnh chúi đầu
về
phía trước,
đó
là thiếu
khôn ngoan, chắc
chắn
sẽ
bị
té nhào. Cái nguy của
việc
lao ḿnh về
phía trước
là như
thế.
Trái lại
khi muốn
lên một
con đường
dốc,
ta phải
đưa
ḿnh về
phía trước
th́ mới
tiến
lên dễ
dàng được.
Nói cách khác, cả
khi lên dốc
lẫn
xuống
dốc,
thân thể
chúng ta phải
ở
trong tư
thế
thăng
bằng
mới
không xẩy
ra tai nạn.
Đưa
h́nh ảnh
này áp dụng
vào đời
sống
nội
tâm thiêng liêng th́ có nghĩa
là chỉ
khi nào con người
chúng ta có quân b́nh
nội giới,
vị
trí đứng
có chắc
chắn
và trưởng
thành th́ mới
nên lao ḿnh về
phía trước.
C̣n nếu
đời
sống
ḿnh đang
xuống
dốc
- giống
như
các con đường
dốc
xung quanh nhà nguyện
đây
- mà liều
ḿnh lao đầu
về
phía trước
th́ chỉ
có té nhào là chắc
chắn
thôi. Vậy
cho được
lao ḿnh về
phía trước,
điều
kiện
tối
cần
là bản
thân thiêng liêng của
tôi phải
nhẹ
nhơm và ở
trong tư
thế
quân b́nh, để
ra bên tất
cả
những
thứ
cồng
kềnh,
rềnh
rang, những
chướng
ngại
vật
tâm linh vô thức
vô h́nh đang
đè
nặng
lên tôi. Thuở
xưa,
khi cậu
Môsê đang
chăn
chiên ngoài
đồng, bỗng
thấy
một
bụi
gai cứ
rực
lửa
cháy mà không tàn lụi,
liền
ṭ ṃ lại
gần
để
quan sát sự
kiện.
Bỗng
có tiếng
từ
bụi
gai phát ra: “Hăy dừng
lại,
cởi
dép ra v́ đây
là nơi
thánh” (Xem Xuất
Hành 3 : 1-8). Cởi
dép ra có
nghĩa là
tháo gỡ
khỏi
tâm hồn
ta, tâm trí ta những
cản
trở,
những
chướng
ngại
vật
để
có thể
lắng
nghe và nhận
ra lời
th́ thầm
của
Thiên Chúa mời
gọi.
Có lẽ
tôi cần
ổn
định
lại
lối
sống
hàng ngày của
tôi nói chung và
đời
sống
đức
tin nói riêng?
Tôi cần
dứt khoát
loại
đi
một
thói quen xấu
nào đó
vi nó đă
làm khổ
người
trong nhà hay người
láng giềng
mà tôi vẫn
tỉnh
bơ?
Tôi cần
nh́n ra và tôn trọng
các suy nghĩ
của
người
khác, biết
suy nghĩ
cho người
khác? Tôi được
kêu mời
quên đi
một
cái nhục
mạ,
chọc
giận mà tôi
chưa sẵn
ḷng tha thứ?
Tôi cần
kiểm
soát và làm chủ
các phản
ứng
bộc
phát của
ḿnh hơn?
Có quân b́nh nội
tâm rồi
th́ việc
Lao Ḿnh Về
Phía Trước
trở
nên khả
thi dễ
dàng.
Xin chúc các bạn
can đảm
vững
bước!
|
|