|
Tôi bị
đau
tụy
tạng
(pancreatitis)
đă
18 năm
rồi.
Cách đây
một
năm,
cơn
đau
nặng
hơn,
dồn
dập
hơn.
Tệ
đến
mức,
nhiều
lần
tôi phải
tạm
ngưng
bữa
ăn,
ngồi
nghỉ
một
lát mới
ăn
lại
được.
Bốn
tháng trước
đây,
sau bốn
lần
MRI, 3 scans, 2 Ultra sound, 4 Xray, bác sĩ cho biết
calcium build-up trong
ống
dẫn
đến
bao tử
do pancreatitis gây ra. Calcium build-up lại
càng làm cho vấn
đề
trở
nên tệ
hại
hơn,
và chẳng
có cách nào làm tan
được
lớp
calcium này. Ông ta lại
c̣n nhắn
nhủ
thêm rằng
nếu
phải
cắt
tụy
tạng
th́ sống
được
thêm vài năm.
Bác sĩ
giải
phẫu
c̣n thêm rằng
người
ta đă
thử
cắt
tụy
tạng
mà bệnh
nhân vẫn
thấy
đau.
Có lẽ
đây
là nụ
cười
hóm hỉnh
của
Chúa với
nền
y khoa của
nhân loại,
“Cho dù các ông tự
hào đă
biết
hết
mọi
sự
trên thân thể
con người,
đă
cloning, thế
mà vẫn
không hiểu
được
pancreatitis là ǵ.”
Đôi
khi bất
chợt
con đau
dịu
đi
cho đôi
ba phút, đây
là giây phút thần
tiên, tôi tưởng
ḿnh đă
lên thiên đàng.
Trung b́nh tôi
đau
bốn,
năm
lần
một
ngày. Đă
có một
lần
cơn
đau
nổi
lên lúc 2, 3 giờ
sáng, tôi đặt
tay lên chỗ
đau
và nói, “Nhân danh
Đức
Giêsu Kitô, cơn
đau
qủy
quyệt
này hăy ra khỏi
người
tôi.” 15 phút sau tôi không c̣n thấy
đau
nữa.
Ngay trong giây phút
đó,
tôi choáng ngợp
và chợt
hiểu
và cảm
nhận
cuộc
sống
của
các Thánh trong Giáo hội.
Các ngài được
những
ân sủng
đặc
biệt
để
thực
thi sứ
mạng
Thiên Chúa trao phó. Bên ngoài sứ
mạng
này, các ngài cũng
sống
chật
vật
phấn
đấu
như
chúng ta. Không phải
v́ có những
ơn
thánh sủng
mà các ngài có thể
làm những
phép lạ
nhăn tiền
biến
đá
thành thức
ăn,
phá cửa
ngục
tù... Tôi cảm
nghiệm
Thánh Phêrô chịu
chết
treo ngược
đầu,
Thánh Phanxicô Xaviê chết
cô đơn
và đói
rét rên đảo
... Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng
để
sống
với
sứ
mạng
Thiên Chúa trao, tất
cả
các phép lạ
đều
quy hướng
vê một
điểm
duy nhất:
Vinh quang Thiên Chúa và sứ
mệnh
Cứu
Chuộc
của
Chúa Giêsu. Chúng ta
đang
sống
trong ân sủng
Chúa, đời
sống
chúng ta phải
nói lên sứ
mạng
chúng ta đang
sống
với.
Làm sao để
mọi
người
nh́n vào đời
sống
của
chúng ta mà nh́n thấy
anh sáng Vinh quang và Cứu
Chuộc
của
Thiên Chúa ... Qua ngày hôm sau, cơn
đau
lại
đến
và mức
độ
c̣n tệ
hại
hơn.
Nằm
đó
lăn
lộn
với
cơn
đau,
nhưng
tâm hồn
b́nh an, tôi
đă
khóc v́ đă
nh́n ra: Thiên Chúa ban cho chúng ta tất
cả
các ân sủng
v́ “chúng ta
đă
đồng
thừa
tự
với
Đức
Kitô” (thư
thánh Phaolô) Chúng ta có các quyền
năng
do Thiên Chúa ban cho v́ Thiên Chúa
đă
tạo
dựng
chúng ta giống
h́nh ảnh
Ngài, do ảnh
hưởng
của
tội
lỗi,
các quyền
năng
đă
bị
giới
hạn.
Vượt
trên những
ân sủng
này, Thiên Chúa khao khát và mơ
ước
rằng
tôi sẽ
sống
với
thánh ư của
Ngài, thực
hiện
thánh ư của
Ngài, và hoàn tất
trong thánh ư của
Ngài. Tôi đứng
trước
ngă ba: thần
ác bên trái nói tôi cứ
sống
và sử
dụng
các quyên năng,
ân sủng
của
Chúa ban, để
phục
vụ
cho cá nhân tôi. Trong khi
đó
thần
lành với
dọng
nhỏ
nhẹ
hơn
đă
nói tôi hăy làm
đẹp
ḷng Chúa Cha bằng
cách tuân theo ư Chúa Cha. Làm
đẹp ḷng
Chúa Cha bằng cách sống
và tuân theo thánh ư Chúa Cha th́ tốt
đẹp
gấp
vạn
lần
làm những
phép lạ
cả
thể
phục
vụ
cho ư riêng của
tôi.
Lạy
Chúa, tạ
ơn
Chúa đă
cho ban cho con người
thấp
hèn chúng con ân sủng,
quyền
năng
và tự
do. Nhưng
đồng
thời,
Chúa lại
ao ước
con sẽ
sống
theo thánh ư Ngài. Nội
tâm con là băi chiến
trường
khốc
liệt
giữa
ân sủng,
quyền
năng
đối
chọi
với
“sống
theo thánh Ư Ngài.” Và sau một trận
chiến,
Chúa lại
bảo:
Đừng
tự
hào với
chiến
thắng,
hăy đứng
dậy
tiếp
tục
đi
với
Ta...”
Mức
độ
đau
tăng
dần
và thuốc
an thần
cũng
gia tăng:
từ
Oxydocone 4 giờ
1 viên đến
morphine. Nhiều
hôm đau
quặn
lên trong thánh lễ,
tôi dâng Chúa Cha những
cơn
đau
này và xin cho các linh hồn
ở
luyện
ngục
sớm
về
Thiên Đàng.
Chẳng
c̣n giải
pháp nào, chẳng
c̣n thuốc
nào để
chữa,
bác sĩ
quyết
định
sẽ
cắt
giây thần
kinh từ
tụy
tạng
chạy
lên óc để
không cảm
thấy
đau.
Bác sĩ
của
Pain and Spine Center
đălàm
2 thử
nghiệm
để
xác định
chính xác giây thần
kinh cần
phải
cắt.
Kết
quả
rất
khả
quan, và tôi mong chờ
ngày được
đốt
thần
kinh. Do lời
xác tín của
bác sĩ
đầy
kinh nghiệm,
tôi đặt
hết
hy vọng
vào kỳ
đốt
thần
kinh vào thứ
ba hai tuần
sau đó.Tôi
tin lời
bác sĩ
và tôi hy vọng.
Không hy vọng
sao được?
Sau 18 năm
sống
trong đau
đớn,
chỉ
cần
20 phút giải
phẫu
là tôi được
giải
phóng khỏi
kiếp
đọa
đầy
của
đau
đớn.
Chắc
cuộc
đời
lúc đó
đẹp
lắm
nhỉ.
Tôi sẽ
sống
với
nụ
cười
trên môi. Tôi sẽ
cười
bằng
cả
toàn thể
con người
tôi, cười
bằng
cả
trái tim đă
bị
mổ
đôi
để
vá, cười
bằng
cả
bộ
ngực
và cái bụng
với
những
vết
mổ
chằng
chịt.
Để
vợ
tôi không c̣n phải
nói: “Anh đừng
nhăn
nhó bộ
mặt
nữa,
khó coi lắm.”
Đă
nhiều
lần,
tôi định
nói nhưng
rồi
lại
giữ
thinh lặng:
“Em ơi,
làm sao anh dằn
được
những
cơn
đau
khủng
khiếp
này, lúc nào cũng
dau buốt
cả
người
y như
bị
ai đâm
dao vào bụng
ḿnh mà xoáy sâu vào.” Tôi sẽ
được
giải
phóng khỏi
hỏa
ngục
đọa
đầy
của
đớn
đau
triền
miên. Chẳng
khác nào tôi
đă tin vào
ơn
Cứu
Chuộc
của
Đức
Giêsu Kitô, vào ḷng nhân từ
và thương
xót của
Chúa Cha. Tôi
đă
đặt
trọn
hy vọng
vào Thiên Chúa
đang
dẫn
dắt
tôi đi
trên đường
lữ
thứ
trần
gian. Cuộc
đời
tôi có ư nghĩa
và đáng
giá do ḷng thương
yêu của
Thiên Chúa. Tôi
đă
không xin Chúa cất
đi
những
thử
thách, những
đau
khổ,
nhưng
xin Chúa làm
đẹp ḷng
Chúa nhất
nơi
tôi.
Tôi hy vọng
ánh sáng của
ngày mai sẽ
tươi
sáng rạng
rỡ.
Tôi hy vọng.
Tôi hy vọng.
Lạy
Chúa, con nh́n thấy
mỗi
con đau
là một
bước
đến
gần
thánh giá chịu
nạn
Chúa hơn,
mỗi
cơn
đau
là một
tia sáng rọi
chiếu
cho con được
nh́n và cảm
nghiệm
nỗi
đau
khổ
của
Chúa hơn.
Mỗi
cơn
đau
là đóa
hoa nở
từ
trong ḷng con, từ
trong nỗi
túng cực
, từ
trong đau
đớn
dâng lên Chúa Cha như
lời
ngợi
khen và cảm
tạ
v́ những
nỗi
đau
của
con bù đắp
cho thiếu
sót trong đau
khổ
của
Chúa Giêsu.
Ngày thứ
ba đă
đến
như
tôi trông chờ
và hy vọng.
Bác sĩ
đâm
4 cây kim điện
vào lưng
ṿng qua cột
xương
sống,
thử
nghiệm,
và đốt
4 lần.
Trong ḷng như
ḷ lửa
chợt
nóng phừng
lên. Một
tiếng
rưỡi
đồng
hồ
sau đó,
nhà tôi lái xe
đến
đón
tôi về
nhà và khen tôi có bộ
mặt
thật
tươi
đă
vắng
bóng sau 18 năm.
Ngày thứ
năm
kế
tiếp
(tức
là 2 ngày sau), tôi chợt
thấy
lạ:
không cảm
thấy
thèm ăn,
trong bụng
lúc nào cũng
phừng
phừng
như
bốc
cháy, không hề
chợp
mắt
cho được
một
phút. Suốt
một
tuần
mắt
tôi cứ
mở
trao tráo. Lúc nào cũng
cảm
thấy
bứt
rứt
khó chịu.
Không thấy
thèm ăn,
tôi phải
tự
bắt
ḿnh ăn
chút ít, nhưng
ăn
vào một
chút lại
đau.
Buổi
sáng, tôi hy vọng
đêm
sẽ
ngủ
được.
Khi đêm
về,
ôi chao sao đêm
đen
quá sâu, quá dài, quá tĩnh
mịch.
Nhiều
đêm
tôi ra năm
ngoài pḥng khách
để
nhà tôi được
yên giấc.
Nằm
đó
với
bóng đêm
vây phủ,
nước
mắt
tôi rơi
như
mưa.
Tất
cả
hy vọng
đă
sụp
đổ.
Tôi lại
quay trở
về
với
cơn
đau
cố
hữu
và mất
ngủ.
Ôi sao tôi chỉ
có một
ướcmơ
hiền
ḥa và giản
dị:
cơn
đau
sẽ
bay đi
và tôi sẽ
một
nụ
cười
tươi
với
Chúa và mọi
người.
Tôi sẽ
tiếp
tục
cười
bằng
bộ
mặt
nhăn
nhó của
tôi với
Chúa và với
mọi
người.
Và ngay cả
khi tôi đau
đớn
th́ xin mọi
người
nhớ
cho rằng
đằng
sau bộ
mặt
nhặn
nhó của
tôi là nụ
cười
thật
tươi
đẹp
nhất
trong nhân loại.
V́ nụ
cười
này đă
kết
hoa từ
nỗi
đau
đớn
thống
khổ
của
tôi và t́nh yêu thương
Thiên Chúa đă
ban cho tôi.
Lạy
Chúa, xin hăy tha thứ
cho con v́ con
đă
chót đặt
hy vọng
nhiều
nơi
nền
y khoa tân kỳ
của
nhân loại.
Con quá khờ
dại
và nông nổi.
Con tin nhân loại
hơn
tin Chúa. Con hy vọng
nơi
nhân loại
hơn
là hy vọng
nơi
Chúa. Lạy
Chúa, con chẳng
khác nào dân Do Thái, sau khi vượt
Biển
Đỏ,
đă
quay ra thờ
ḅ vàng nhơ
uế.
Con đă
thấy
rằng
chẳng
bao giờ
t́m thấy
được
một
giải
pháp toàn vẹn
nơi
nhân loại.
Lạy
Chúa con chỉ
thấy
một
hy vọng
toàn vẹn,
một
giải
quyết
đích
thực
và toàn vẹn
nơi
Thiên Chúa duy nhất
của
con. Và trong những
đêm
đen
không ngủ
này, con biết
Chúa đang
chờ
đợi
con và lau sạch
nước
mắt
con. Lạy
Thiên Chúa, Lạy
Thiên Chúa của
con. Ngợi
khen Chúa với
trái tim tan nát, với
cơi ḷng tan nát của
con. Ngợi
khen Chúa đến
muôn đời.
Đứa
con hư
hỏng
của
Chúa
|
|