ĐH 2007.03 | Họp Mặt Vùng

 

Trang chính Bao DH 2007 2007-03
.

Kinh Nghiệm Gặp Chúa

Đông Khê

     
     
 

Tôi không viết “Tiu S”, v́ tiu s ca tôi không có ǵ đáng nói. Tôi ch viết Li Tâm S.

 

Tuổi mi ln: NI BUN TH NHT:

“Một ngày đưa M vào Bnh Vin
“Nghe người ta nói: “M điên”
“Mẹ ơi, nhát búa đập vào đầu
“Mẹ biết ḷng con bao đớn đau

 

NỖI BUN TH HAI:

“Đám cưới Heo quay vi Rượu vàng
“Nhà trai trổi nhc đón dâu sang
“Bao nhiêu long trọng và Nghi L
“Mà một cuc đời phi nát tan

 

Vợ chng tôi có 3 con. Năm tôi 36 tui, chng tôi b nhà theo v bé bng na tuổi tôi.

Tôi không có đạo. Là con gái út ca mt gia đ́nh nho phong, tôi ngơ ngác nhn ra rng bng cp không làm nên đạo đức, v́ chng tôi đậu C Nhân Văn Khoa và Lut Khoa.

Tôi choáng váng: đất tri sp đổ?

Nhưng:

“Thà không tri giác như cây c
“Lỡ có tâm hồn vi nước non

Tôi vận dng tt c ư chí để đương đầu vi hoàn cnh.Tôi luôn luôn nh tôi là cây ct duy nht ca nhà ny, là Xương Sng ca gia đ́nh. Ba con ch có tôi là nơi nương ta.Tôi tâm nim phi nuôi con nên người. Chúng phi no cơm m áo, hc hành thành đạt. Tôi không nh́n thy tôi đâu c, tôi ch thy ba cuc đời u thơ trước mt và trong tim ḿnh.

“Anh làm xô lệch gi chăn xưa.
“Tôi tiếc đời tôi phn hương tha,
“Một ḿnh, tôi nuôi đàn con di
“Lầm lũi bước đi tháng, năm dài.
“Nước mt chảy vào trong,
“không để ḿnh su mng,
“tôi nuốt hết đơn côi.
“Tránh nh́n cả gương soi
“tôi chối b nhan sc ḿnh c̣n đó

Đi làm, săn sóc con, mi ngày tôi ch “th” khi ngi trên Cyclo đến s và v. Người cô ph nh́n thi gian trôi qua, năm ny ri năm khác, từng năm, li tng năm.

“Thế gian vn lm no ṃn
“Đường qua ph vng vn c̣n đọng mưa

 

NỖI BUN TH BA:

Con gái chết, 7 tui, sau 3 ngày mc bnh st xut huyết. Mc du cháu vi m, (ba cháu đă b m con tôi t năm năm qua) trong gi hp hi, 4:00 AM, cháu quay mt qua bên phi, hi, “Ba đâu?” và quay bên trái, “Ba đâu?” Ḷng tôi đau như muối xát. (Chú thích: T́nh huyết nhc thiêng liêng dường y, xin đừng phá thai!) Cháu trút hơi th cui cùng trên tay tôi, 4:05 AM, ch có hai m con trong bnh vin. Chính đau thương ny, sau này, vi Ơn Chúa, đă thúc đẩy tôi đi làm thin nguyn để xoa dịu đau thương ca người khác.

“Thương con trong huyt lnh
“Nhớ con dưới m sâu
“Con ơi, su t bit
“Bao giờ c̣n thy nhau?

 

Tôi khóc ngất:

“Khi đặt con nm ḷng đất lnh
“Mẹ mun thét lên đến tn tri!

 

Những ngày Vit Nam khói la, tôi không dám ng riêng, tối nào cũng kéo tm nm mơng nm ng dưới đất cnh giường hai con, đề pḥng nếu có bom đạn th́ m con sng cùng sng, chết cùng chết theo nhau.

Một thân ṿ vơ, va làm m, va làm cha, mi ngày, tôi cm ci sng vi bn phn, trách nhim, công vic. Phi thú nhn tôi bám vào đó mà sng, không dám buông lơi, s ḿnh sc nh đến ni cô đơn ca đời cô ph.

Nỗi khó khăn nht ca người thiếu ph tóc hăy c̣n xanh, phi mt ḿnh đảm nhn trng trách nuôi các con không phi là đời sng vt cht, mà là đời sng tinh thần. Thiên nan vn nan, con đường dài hiu qunh. Nhưng không phi là không vượt qua được. Khi có mt Lư Tưởng cao hơn s mưu ích cho riêng ḿnh, con người có th quên ḿnh. V́ sao? V́ Thượng Đế không bao gi b quên con người. Gia vũ tr, vn có mt sức thiêng làm đ̣n bt, giúp con người vượt thng hoàn cnh, dù đen ti đến đâu. Chng c là có mt ngàyđời sng tâm linh ca tôi bt đầu.

 

 

 
 

GIÂY PHÚT TRÙNG PHÙNG

Quá bận bu vi nhim v nuôi con, vi đau thương cht ngt tháng ngày, tôi không nhn ra Thiên Chúa, mặc dù Ngài luôn luôn có mt. Không biết nguyn cu, tôi không hiu rng Ngài vn có chương tŕnh gii thoát cho mi thương đau thế trn.

Không bao giờ b k kh đau, Thiên Chúa t́m mi cách mi gi tôi đón nhn Ngài để Ngài bước vào đời tôi, giúp tôi thoát khổ. Trong dp cùng hai con đi ngh mát - tht ra là đi t́m quên - tôi nm trên thm c nh́n thác nước rơi trong bóng đêm. T ánh đèn dưới chân thác, nhng lung nước phun lên cao, vi nhiu màu sc khác nhau. Mt gi ư t đâu hin ra trong trí tôi: Như mi lung nước có mt v đẹp riêng, mt màu sc riêng, tôi có th dùng t́nh cm, tâm trí, năng lc ca ḿnh để phc v mt Lư Tưởng khác: Đổi T́nh Yêu ra T́nh Nhân Loi, ly T́nh Thương làm Hnh Phúc .

Tôi không đủ sc, cũng không đủ li để mô tả giờ phút y! Gi phút gp g Đấng To Dng nên ḿnh, Người đă dùng chính hơi th ca Ngài để chuyn cho tôi sc sng! Màn mây như thp xung. Tôi nghe toàn thân ḿnh mt trng lượng, tr thành nh tênh. Không mt tiếng động, không mt bóng h́nh, mà tôi biết chc mt thân thương gn gũi đang bao trùm tâm hn tôi, che ph tôi. Ràn ra nước mt, tôi ngước nh́n tri xanh. Bu tri im vng, như chính tôi không tht nên li.

Khổ Đau càng nng, th́ Ḷng Biết Ơn li càng sâu.
Như người va tnh cơn mê, tôi bàng hoàng thổn thc:
“T́nh Cha sâu lắng, mênh mông qúa
“Con lặng cúi đầu, nước mt dâng.

 

Tôi quyết định ra ti để theo Người đă yêu tôi, đă chết cho tôi, đồng hành vi tôi trong vui bun cuc sng.

Linh Mục đổ nước trên đầu tôi, và đọc nhng li kinh. Tôi không biết kinh ǵ, v́ tôi đang bn đọc “Li Kinh” ca ḷng ḿnh: “Cha ơi, hôm nay, con mang trong ḿnh Du n ca Cha. Cha ơi, con s là con Cha măi măi.” Ngng đầu lên, tôi mm cười mt ḿnh, git nước mt rơi xung bàn tay.

“Lạc loài t độ năm nao
“T́m về
với Chúa trăng sao sáng ngi
“Biển ơi, bin có bi hi
“Có nghe rộng m mt Tri Yêu Thương?

Hết ri, nhng năm tháng “chết lm hn, v́ thiếu vng Đức Tin.”

“T́nh Cha như phép Nhim Mu
“Như hoa n mun trên đầu mái hiên,
“T́nh Cha là chiếc đủa tiên
“Mang con trở li vi nim an vui

Biệt tài ca Thiên Chúa là đổi Nguy thành An, biến Ha thành Phúc.

Chồng tôi vn bin bit, con gái đă qua đời, nhưng đời tôi có mt ư nghĩa mi: tôi sng trong T́nh Yêu Thiên Chúa, mt T́nh Yêu bt dit, không đổi thay. Một T́nh Yêu sng động mi ngày. Ngài lng nghe, du dàng, tha thiết, cm thông và tha th, che ch và phù tr, an i và đỡ nâng. Ḷng tôi m áp.

Tôi vẫn nh con gái mi ngày nhưng tôi tin con đang bên Chúa, và M con tôi s gp li nhau, sau này.

Tôi vui và hay khôi hài. Biết ơn Ngài quá đổi, tôi mun làm mt cái ǵ cho Cha ḿnh.

 

“Bởi l Phúc Âm là Ngn Nến
“Lửa hng xin đốt trong con

Từ khi v hưu, và con cái trưởng thành, tôi mt ḿnh, đi làm thin nguyn. La hng ca T́nh Yêu Thiên Chúa dùng tôi như chiếc thuyn nan bé nh chuyên ch T́nh Thương ca Ngài đến nhng người kh đau, người bnh hon nơi Bnh Vin, tù nhân nơi Khám Đường, nhng k Khn Khó nơi xóm nghèo. Tôi say sưa vi công vic này v́ qua h, tôi thy Chúa, Thiên Chúa ca ḷng tôi, và tôi thấy tôi ngày trước, bơ vơ, cô đơn, thèm khát t́nh thương, mt T́nh Thương, không phi li Ân Ái.

 

Đức Kitô là ai ?

Bây giờ, các Bn đă thy Đức Kitô là ai, đối vi tôi.

Ngài là T́nh Yêu, là Lẽ Sng, là tt c ca ḷng tôi tŕu mến, gn bó, tin yêu.

Tuy nhiên, yêu Thầy thiết tha là thế- v́ rt d hiu: không có Thy, chc chn tôi không tài nào sng ni đời ḿnh, tôi vn nhiu vp phm. T ngày theo chân các sơ Têrêsa, tôi hiu Bác Ái không biên gii. Tôi cũng nhn ra rng nhng ti tôi phm thường là tội thiếu ḷng Bác Ái. V́ thiếu ḷng Bác Ái, đời sng tôi chưa đẹp ḷng Chúa như tôi ao ước.

Một trong các điu lut ca Hi “Giáo Dân Tha Sai Bác Ái” ( Lay Missionary of Charity, thành lp bi M Teresa Calcutta) mà tôi theo là Cu Nguyn vi sách: “Giờ Kinh Phng V”.

Lần đầu m sách GI KINH PHNG V tôi ch thy chán nn. Dài quá. Kinh sáng, kinh trưa, kinh chiu. Thánh Vnh, Kinh Sách, Li Chúa, Đáp Ca, Thánh Ca, thôi th́ đủ th. Tôi nghĩ thm: “Th nào cũng tương t nhau, viết ǵ mà lm thế.”  Tôi ngồi đếm có ngày 14 trang luôn. Tính làm biếng trong tôi ni dy và tôi thy ngi ngùng.

Nhưng tôi hiu đọc Thánh Vnh là cùng cu nguyn vi Giáo Hi, nên tôi ráng th. Tôi đọc chút chút xem sao.  Mi sáng đi l,tôi nói vi Chúa: “Xin Chúa cho con siêng ng đọc Gi Kinh Phng V, sao con ngán quá.”

Từ t, tôi đọc nhiu lên và dn dn b lôi cun. Càng đọc, tôi càng yêu thích li cu nguyn sâu xa này .Tôi ham mê, thích thú đọc, có khi c̣n tiếc sao đă đến trang cui ri. Đọc Thánh Vnh, con người gn gũi Thiên Chúa, v́ Thiên Chúa hiện din trong các mu chuyn sng động, v́ Thánh Vnh mô t tâm trng con người trong đời sng thc tế.

Những li ca ngi Thiên Chúa toàn năng và nhân t, li than văn phn ḿnh, li tha thiết ăn năn, li thành khn xin ơn, tt c là h́nh nh thiết thc ca cuc sng hôm nay, ngay trong đời này. Chng nhng người đọc cm thy chính ḿnh trong đó, mà c̣n cm thấy Chúa đang lng nghe, đang nói vi ḿnh tng li.

Tôi quên mất ngày xưa, dân Do Thái cu nguyn vi nhng Thánh Vnh này, tôi ch c̣n thy chính tôi vi Thiên Chúa mt đối mt, qua nhng li Thánh Vnh than văn và ngi khen.

Đặc bit nht là Thánh Vnh rất có ích: Khi bun kh, bi ri, Thánh Vnh 51 giúp ḷng tôi lng du. Ngày băo Katrina, tôi đọc Thánh Vnh 29 và t́m li được B́nh An. Có nhng câu tôi thuc ḷng, v́ chúng là chính tiếng nói ca ḷng tôi: “Muôn ngàn đời, Chúa vn trn T́nh Thương.”  Không ai ngờ được Thánh Vnh có mt t ba ngàn năm trước, mà gi đây đọc lên nghe như chính tâm can ḿnh tht ra bng li: “Ngày con kêu cu, Chúa đă thương đáp li, đă gia tăng ngh lc cho tâm hn.”

Có hai câu mà tôi đắc ư nht: “Xin bác ái là mưa sa tưới gội, cho ḷng con hoa thm n b́nh an.” Tôi mê hai câu này v́, như trên đă nói, ti tôi phm thường là v́ thiếu bác ái, nên tôi coi hai câu này là phương thuc cha bnh cho ḿnh.

Cứ thế, tôi đi vào đi ra, làm vic ǵ cũng nhm đi nhm li hai câu này sut ngày.

 

Lạy Chúa, con t ơn Ngài, - dù bác ái trong con, vn chưa phi là đủ - nhưng v́ T́nh Yêu Chúa bao dung, Ngài đă bù đắp, và cho con B́nh An.

 

Đông Khê