ĐH 2007.03 | Họp Mặt Vùng

 

Trang chính Bao DH 2007 2007-03
.

Dư Âm Họp Mặt Vùng Trung Tây 2007

H.N.

     
 

Thứ Sáu ngày 31 tháng 8 năm 2007

“Đây là thịt bò đã ướp sẵn. Nhờ anh mang ra lò nướng dùm để mình ăn cơm.”  Vừa ngạc nhiên , vừa thích thú khi nghe tiếng chị Nga nhóm Tulsa vang lên đột ngột với một nụ cười cởi mở dành cho tôi. Mùi thơm của các gia vị đã ướp thấm vào thịt bò thật hấp dẫn. Thoáng nhanh, những cảm nghĩ về sự tiếp đón đơn giản, thân tình của Nhóm Tulsa tại phi trường gồm có chị Nga, chị Nguyệt và cô Jennifer.

Sau vài câu hỏi trao đổi, quấn quít xoay quanh những ngày tháng xa cách, kể từ buổi họp mặt vùng năm trước tại Houston. Một thoáng buồn man mát. Sự trở về của tôi tuy cùng gia đình, vợ con nhưng tôi vẫn nhận rõ ràng, sự thiếu vắng của anh chị em cùng nhóm đã như những khoảng trống thinh lặng vần vũ trong tâm trí. Chiều về từ lúc nào. Bóng tối đã nhá nhem. Tôi muốn được với thinh lặng, một mình.

Xe vừa đến trước cổng nhà Dòng Đồng Công. Tôi ngạc nhiên xen lẫn sự hãnh diện trước những toà nhà, những tượng hình, khuôn viên cây cỏ, một kiến trúc ngăn nắp tuyệt hảo lý tưởng của một dòng tu Công giáo. Đây là lần đầu tiên tôi viếng nơi này. Sau vài thủ tục ghi danh, nhận bảng tên và tìm phòng ngủ, tất cả cùng bước về nhà nguyện. Mọi người trong tâm tình kính cẩn, sửa soạn tham dự Thánh Lễ với cha Quốc Anh. Chúng tôi cùng dâng lên Chúa lời cảm tạ bình an, trong ngày đoàn tụ. Gia đình các nhóm vẫn tiếp tục trở về đến nửa khuya.

Đêm hôm đó, tôi ngủ thật yên, trọn giấc.

 

 

 
 

Thứ Bẩy ngày 1 tháng 9 năm 2007

Thánh lễ khai mạc lúc 8 giờ sáng trong bầu không khí trang nghiêm. Tôi nhận thấy xuất hiện thêm nhiều gia đình đã về đêm qua. Sau Thánh Lễ, những câu chuyện chào hỏi, rủ nhau theo bước chân, đi xuống nhà ăn để sửa soạn điểm tâm. Khi hầu hết tất cả mọi người đã vào phòng ăn, một linh mục hướng dẫn kinh. Dâng lời cảm tạ Đức Mẹ và ban phép của ăn. Mọi người đứng. Tiếng cầu kinh của các cha và các thầy vang lên đều đặn, trầm bổng tựa như dòng nước trôi thanh thản, nhịp nhàng. Mơ hồ như chốn thiên thai, nơi hằng sống.

Bún riêu, món điểm tâm đặc thù nét quê bắc. Đủ các loại rau, chỉ thiếu những cọng rau muống chẻ là đủ bộ. Bát bún riêu ghé thêm ít mắm tôm. Đậm đà, thơm ngon.

Chúng tôi vào đến phòng sinh hoạt. Là một nhà nguyện nhỏ trên tầng lầu hai, sau 10 giờ sáng. Qua những câu chào mừng của các anh chị trong ban tổ chức (BTC). Các nhóm lần lượt giới thiệu nhóm mình trước khi HLV bắt đầu đề cập chủ đề đầu tiên của buổi HMVTT năm 2007 là: “Lao Mình Về Phía Trước. Straining Forward To What Lies Ahead.”

“Thưa anh em, tôi không nghĩ mình đã chiếm được rồi. Tôi chỉ chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước. Tôi chạy thẳng tới đích. Để chiếm được phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa dành cho kẻ được. Người kêu gọi trong Đức KiTô Giêsu. Dù đạt tới đâu đi nữa, chúng ta cũng cứ theo hướng ấy mà đi.” - Philiphê 3: 13-14,16

Sau giờ cơm trưa. Đề tài workshop 1 đã làm tôi khá ngạc nhiên về tình trạng Đồng Hành trong giai đọạn hiện tại. Sự khó khăn trước tiên là mọi người không thể biết được con số chính xác của gia đình Đồng Hành Việt Nam, cũng như sự đông đặc không triển nở của CLC-USA và những phương thức chặt chẽ, liên kết của CLC-Đại Hàn. Những điều này đã dẫn tôi vào trong vòng tròn thứ nhất của biểu đồ: Tôi đang ở đâu? Where am I? Ngoài trời nắng đã ngã vàng phương Tây. Trong giờ cầu nguyên riêng, tôi đã tìm vào nhà nguyện chính của Dòng. Những ánh nến lấp lánh trên khu vực cung Thánh đã làm tôi quên hẳn cơn buồn ngủ trưa. Không khí mát lạnh, yên vắng đã giúp tôi tỉnh lại. Nhìn vào cuốn sách chương trình huấn luyện trong tay. Ơn xin trưa nay hiện ra trước mắt.

“Lạy thầy, Xin Thần Khí Ngài giúp con nhận ra con đang đóng vai trò nào trong cộng đoàn Đồng Hành của con và Thầy mời gọi những chọn lựa nào nơi con để con có thể sống trọn vẹn ơn gọi của mình.”

Cảm tạ Thầy, con đã nhận ngay được một điều. Cho dù bất cứ ơn gọi nào Thầy gọi con chọn lựa. Ơn gọi đó là cho con, do con và vì con.

Trở lại phòng họp. Chúng tôi được ngồi với nhóm của mình và cùng một hướng dẫn viên để ôn lại lịch sử của nhóm qua suốt thời gian thành lập đến hiện tại. Riêng tôi, khúc quanh mới, một nhận định khả quan, trong số tuổi non nớt gia nhập Đồng Hành. Qua Linh Đạo Thánh I Nhã, đây là một đại gia đình đang được trở nên đồng hình, đồng dạng với Đức KiTô. Nhờ sự sung mãn của quà tặng hoa trái từ Chúa Thánh Thần. Tôi có ước mơ, giữa vợ chồng con cái với nhau, có sự hiệp nhất phù hợp với tâm tình Đức KiTô. Nói như Thánh Tông đồ. Chúng ta được mời gọi mặc lấy Chúa Giêsu KiTô ( Rm 13,14 ). Và tôi có ước mơ, giữa anh chị em với nhau trong cộng đoàn của tôi cũng thế.

Chúng tôi cúi đầu, tay trong tay, cầu nguyện và Workshop 2 là ở vòng thứ nhì: Tôi như thế nào, How am I? Đồng Hành đang ở trong tình trạng nào. Nhóm tôi đang có trạng thái ra sao. Những chọn lựa chúng tôi đang phân vân và đến kết luận ở những quyết định gì trong tương lai. Những kinh nghiệm nêu ra điển hình trở ngại cho việc phát triển nhóm. Hầu như tất cả nhóm đều đã trải qua, vấp ngã. Những tâm sự trao đổi, những thăng trầm được chia sẻ và những ước mơ của Chúa tạo dựng dành cho mỗi nhóm đã sống động trở lại trong giờ Tâm sự nhóm địa phương. Sau tiếng nhắc nhở loáng thoáng sắp đến giờ cơm chiều. Mọi sinh hoạt ngưng lại, tiếc nuối.

Bữa cơm tối ngon thật. Canh chua cá kho tộ. Cả phòng ăn vang dội tiếng cười nói, hàn huyên, thân mật. Thỉnh thoảng vài ánh chớp sáng của các máy chụp hình. Một điểm ghi nhận, đời sống của các cha và thầy rất là ngăn nắp. Thoáng chốc, căn phòng sạch sẽ như mới. Khi bữa cơm đã xong tất cả mọi người đi về hội trường. Buổi tối là giờ sinh hoạt chung với các nhóm trẻ và cùng nhau thưởng thức cuốn phim Peaceful Warrior “To live fully the moment is to live with God.” Gần 10 giờ rưởi tối. Mọi người trở lại nhà nguyện để cùng tham dự Taizé. Âm giai của từng nốt nhạc như quyện vào tâm hồn của mọi người. Những lời cầu nguyện nhỏ đều nhưng thật mạch lạc. Chất chứa một tình yêu cộng đoàn. Để trở thành một sức mạnh chuyển gởi những tâm hồn mồ côi, bệnh hoạn, nghèo túng, bơ vơ, chia rẽ. Để dâng phó họ cho Chúa Giêsu trên thập giá, đấng đã phục sinh và là nguồn an ủi của chúng ta. Let us lift them up to Jesus on the cross, whose self-giving love is our source of our hope and salvation. Một cảm giác ngây ngất như hương nồng của những giọt rượu nho thoang thoảng.

Lạy Chúa, con xin dâng Chúa tất cả gia đình chúng con, đặc biệt các gia đình trẻ hoặc các gia đình đang thiếu hạnh phúc. Xin biến đổi chúng con thành khí cụ hiệp nhất và bình an của Chúa.

O Lord, hear my prayer, O Lord, hear my prayer, come and listen to me.

Màn đêm đã buông phủ từ lâu. Giấc ngủ đã đến với tôi dễ dàng. Vì tôi tin, đã có Thầy ở lại cùng.

 

 

 
 

Chúa Nhật 2 tháng 8 năm 2007

Thánh Lễ sáng Chúa Nhật, tất cả vui mừng được tin Cha Trí và anh Liêm đã về đêm qua.

Hai vị đã tham dự buổi HMV của gia đình ĐH ở California. Sự phân chia vội vàng cho trọn vẹn nhiệm vụ đôi bên đã để lại vài nét ưu tư, hơi mệt mỏi trên khuôn mặt. Tôi không ngạc nhiên, vì chính bản thân mình cũng đã cố gắng sắp xếp để tham dự cùng lúc khóa Canh Tân Đời Sống Hôn Nhân và HMVTT trong một khoảng cách thời gian thật gần.

Workshop 3 sáng nay đã diễn tiến những bước quan trọng hơn, sâu sắc hơn. Tôi là ai? Who am I? Từ đó chuyển dần đến trọng tâm của buổi học. Cùng nhìn lại lịch sử của Nhóm để khám phá ra tên gọi mà Thiên Chúa đã dành sẵn cho Nhóm, dĩ nhiên song song với sứ mệnh của nhóm để tạo nên hình ảnh Nhóm trong giấc mơ của Thiên Chúa. Trong giây phút này tôi chợt nghĩ, một ý nghĩ thức thời hay còn hơi sớm? Cần sự cải tiến để được trưởng thành hơn.

Bữa ăn trưa đã làm phòng ăn nổi bật nhiều mầu sắc. Từ những tô bún sông Hương, núi Ngự (bún bò Huế) đỏ tươi mầu ớt, những đĩa rau chấm phá nét xanh, tím, trắng, ngà xen vào những mâm đầy hoa quả tráng miệng. Dưa hấu, dưa gang, nho, chuối, ice cream. Quả thật đúng là bữa ăn ngày Chúa Nhật, thịnh soạn khác thường. Khoảng hơn 2 giờ trưa, gia đình TT lại được chia làm hai. Nhóm trẻ theo cha Trí về bên hội trường. Nhóm chúng tôi trở về nhà nguyện để cùng bước vào đề tài cuối cùng của chương trình.

Workshop 4 Hướng Về Tương Lai.

Tất cả tâm tình, trọn vẹn ước mơ trong tương lai. Xin gói trọn trong lời nguyện của vùng.

Lạy Chúa Giêsu,
Con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.

Chúng con chỉ xây nhà trên cát
Vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy
Nhưng lại không dám đem ra thực hành
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời chúa
Đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ

Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng trưởng

Ước gì ngôi nhà đời của chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc
đó là Lời Chúa
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con
Amen

 

Cuối buổi học, đề tài được trình bầy cặn kẽ với những giải đáp, làm thế nào vùng cũng như cộng đoàn địa phương đáp ứng nhu cầu Phục Vụ, Huấn Luyện, Gia Đình và Giới Trẻ. Để kết thúc, anh Liêm đã nhấn mạnh đến mục tiêu của chúng ta. Đào tạo ít nhất 100 người và 30 nhóm với một nền tảng vững chắc về ơn gọi ĐH để giúp cả cộng đoàn phát triển với một sự sống mới trên cùng một chiều hướng và trong hiệp nhất. Tôi ước vọng, mình phải làm gì, thay đổi thế nào, hy sinh bao nhiêu để trở thành một trong số 100 viên gạch nền tảng ĐH đó. Tôi muốn nói lên lời tâm tình với nhóm mình. Để mọi người biết đích thực, trung tín và vững chắc với lý tưởng này. Phải chèo ra chỗ sâu, thì mới lưới được nhiều cá. Điển hình của sự tăng trưởng và phát triển.

Ơn xin cuối của workshop này: Xin Chúa cho con nhận ra nơi Chúa đang chờ đợi con. Chúa đang mời con làm một bước nào cụ thể để đến nơi hẹn đó? Chúa đang mời con cộng tác với nhóm như thế nào để cùng tiến đến điểm hẹn đó?

“Dù đạt tới đâu đi nữa, chúng ta cũng cứ hướng ấy mà đi” - Philiphê 3:16.

Anh Trưởng PT đã nhắc lại lời Thánh Tông Đồ như một tuyên hứa của buổi HMVTT 2007 năm nay.

Bữa cơm tối ngày Chúa Nhật đã đưa mọi người trở về với quê hương miền Nam. Thịt heo kho trứng, dưa muối chua.Thêm tô canh bún tầu với lòng gà. Anh Ân ghé tai nói nhỏ với tôi và một số anh em khác. Tối nay chúng mình sẽ lo phần dọn dẹp, rửa chén vì gia đình ĐH ăn trễ hơn giờ ấn định. Nên để các Cha, Thầy nghỉ sớm. Nhưng cuối cùng, anh em chúng tôi không thực hiện được, vì tấm lòng hiếu khách của các Ngài không cho phép.

Buổi tối này đã dài hơn, vui hơn, nhiều kỷ niệm hơn vì một tiết mục hấp dẫn Trung Tây By Night. Các em trẻ với những tiết mục văn nghệ nhiều ý nghĩa. Vui nhộn, dễ thương, cảm động xoay quanh đề tài: Cùng nhau bước tới Cơ hội và thử thách của Nhóm. Một ghi nhận nổi bật. Tổng số các em tham dự HMVTT năm nay đã nhiều hơn số người lớn chúng tôi. Các em rất cởi mở, hoà đồng, ngoan ngoãn trong những giờ sinh hoạt chung. Riêng nhóm chúng tôi, với một thời gian ngắn kỷ lục, đã tạm chuyển đổi lời một nhạc phẩm của nhạc sĩ Y Vân. Sàigòn đẹp lắm! Sàigòn ơi  Sàigòn ơi ra thành Đồng Hành đẹp lắm! Đồng Hành ơi  Đồng Hành ơi  v. v...

Tất cả chia tay sau khi viếng thăm nồi chè đậu xanh ngọt lịm. Lòng mọi người tràn dâng niềm vui.

 
 

 
 

Thứ Hai Ngày 3 tháng 9 năm 2007

Vì là ngày cuối cùng của HMVTT. Tôi thức giấc khi rạng đông chưa xuất hiện. Hơn 5 giờ sáng. Bước xuống thang lầu với ý định dạo quanh khuôn viên của nhà Dòng. Một hình ảnh đặc biệt hiện ra trước mắt. Lác đác từ mọi phía. Những bóng người trong vạt áo chùng the đen. Nhẹ nhàng trong thinh lặng bước đi đổ dồn về hướng nhà nguyện. Trong giây lát, tiếng cầu kinh thoát ra từ các khung cửa, len qua hàng cây, kẽ lá. Rót nhẹ vào tai tôi, êm đềm, thánh thiện, bình an. Tiếng kinh ngân nga như dòng nước chẩy. Nước hằng sống.

Trong tâm tư bật lên một ý tưởng. Phải như mình được ở đây mãi, không phải ra đi.

Bữa ăn điểm tâm bình dị, đơn giản với những đĩa xôi lạc nóng thơm phức. Nhưng nhìn sâu hơn trong từng khuôn mặt mỗi người. Có nét buồn man mác. Thánh Lễ Sai Đi đã chia đều ơn sủng từ một tấm bánh thiêng liêng đến từng cá nhân. Chúng tôi đã được nhắc nhở lại sự hiệp nhất cùng một chi thể với Đức KiTô. Sau những giây phút của ba ngày đoàn tụ, ngắn ngủi. Giờ chia tay và ra đi của mọi người đã đến. Thoáng có vài ánh mắt long lanh. Ngước lên Thánh Gía, tôi thì thầm lên Ngài. Lạy Thầy! Xin đồng hành với con trên hành trình sai đi. Vì con không thể dừng chân, ở lại.

Dòng chữ cuối của chương trình HMVTT thay cho lời kết.

Lạy Chúa Giêsu,
Cuối cùng con đã tìm thấy ơn gọi của con,
Ơn gọi của con chính là tình yêu
Con đã tìm thấy

Chỗ đứng của con trong Hội Thánh
Nơi trái tim Hội Thánh, con sẽ là tình yêu,
Và như thế con sẽ là tất cả,
Vì tình yêu bao trùm mọi ơn gọi trong Hội Thánh,

Lạy Chúa, với chỗ đứng Chúa ban cho con,
mọi ước mơ của Ngài nơi con được thực hiện.

hn