|
Hồng
Hoa Trang ngày cuối
tháng 5, 07
Thăm
Chú,
Biết
là chú áy náy nên cháu vội
cho Chú hay đây,
mọi
sự
tốt
đẹp
hơn
cả
ḷng mong ước.
Chú yên tâm nhé!
Trời
bắt
đầu
đổ
mưa
từ
buổi
trưa,
một
chút buồn
và thất
vọng.
Nhưng
khi thấy
những
người
thân, bạn
hữu
đến
là cháu quên hết
à Chú ơi.
Chỉ
c̣n những
nụ
cười
và lời
thăm
hỏi
nhau ṛn ră. Có những
người
bạn
đă
chưa
gặp
lại
nhau một
lần
trong 25 năm
qua, nay tay bắt
mặt
mừng
hỏi
sao cháu không vui. Và nhờ
mưa
mà thời
tiết
thật
dễ
chịu.
Đêm
vào khuya, mùi hoa
gardenia thoang thoảng,
trời
xanh thẳm,
vài v́ sao lác
đác
chỉ
làm đêm
thêm huyền
bí mà thôi.
Chủ
nhật,
lễ
Chúa Thánh Thần
hiện
xuống,
cháu biết
chứ
nhưng
lại
không liên kết
được
với
thánh lễ
ḿnh xin. Nên khi bước
vào nguyện
đường
St Anne, cháu
đă
ngỡ
ngàng với
sự
trang hoàng cho một
lễ
trọng,
bàn thánh nghiêm trang, những
ngọn
nến
lung linh, bông hoa và màu áo
đỏ, cháu thấy
như
là một
món quà mà Chúa
đă
riêng cho. Hạnh
phúc nhiệm
mầu
trong lời
ca tiếng
nhạc.
Come spirit of love, come ...
Cháu đă
yêu thánh lễ
từ
những
ngày mới
lớn
với
bài học
vỡ
ḷng t́nh yêu là cho
đi,
như
t́nh yêu của
công chúa Tiên Dung dành cho Chữ
Đồng
Tử.
Đến
hôm nay, nửa
đời
người
qua rồi
để
hiểu
t́nh yêu mà Ngài
đă
giang đôi
tay, chết
cho nhân loại
“what more can I do?” Cháu
đă
yêu xiết
bao những
buổi
sáng Saigon
đạp xe
đến
nguyện
đường
c̣n lạnh
hơi
sương,
hay những
buổi
chiều
nơi
trại
tỵ
nạn,
cơn
mưa
ào ạt
đổ
xuống
mái nhà tôn không át
được
lời
kinh cầu.
Thánh lễ
với
áo dài trắng
trinh nhưng
thắm
tươi
v́ được
Thiên Chúa chúc phúc
lành hay thánh lễ
cũng
với
áo dài trinh trắng
mà khăn
tang đă
quấn
chặt,
nước
mắt
rơi,
trái tim đau
nhức
... Rồi
thánh lễ
nào Tina được
rửa
tội,
nước
mắt
của
hy vọng,
T. nói “Chúa
đă
đem
bố
đi
và hôm nay Chúa cho lại
ḿnh đây.”
Nhưng
cháu tham lam những
muốn
hết
tất
cả.
Ngày tháng ba, trời
vẫn
c̣n lạnh
nơi
vùng đông
bắc
đó
nhưng
đă
có những
bông hoa crocus âm thầm
hé mở,
mẹ
yêu sao hai bàn tay, bàn chân bé nhỏ
của
con đă
mở
lễ
hội
cho tâm hồn
mẹ.
Những
thánh lễ
vẫn
tuần
tự
đến
theo ngày tháng. Buổi
sáng mặt trời
chưa
lên hay buổi
chiều
đă
có v́ sao mai mọc.
Những
thánh lễ
của
cuộc
đời.
Như
cháu đă
say sưa
trong câu hát “...vinh danh ngôi ba là t́nh yêu Chúa Trời,
một
t́nh yêu không bờ
bến,
một
t́nh yêu sẽ
vô biên ...”
để thấy
hồn
ḿnh choáng ngợp
t́nh yêu nồng
nàn và ḷng rồi
quặn
thắt
theo câu kinh: “
đây
là Chiên Thiên Chúa
đấng
xóa tội
trần
gian, ... đấng
thứ
tha tội
khiên, ôi chiên
đă
hy sinh, thập
h́nh ngài đă
hiến
ḿnh ...” ơi
thánh lễ
ơi,
của
ăn
cho những
ai c̣n đang
khao khát, chờ
đợi
một
con tim sai
nhịp
đập,
phải
không Chú? Hôm
đó,
nguyên đường
St Anne, màu hoa và ngọn
nến
hạnh
phúc, cháu đă
có tay ôm của
gia đ́nh
tṛn vẹn,
T. nói lời
cảm
ơn,
các con thầm
th́ hai chữ
“love you,” có mẹ
và các em, các cháu ... Chú biết
đó,
bao chặng
đường
rố gia đ́nh
cháu đi
qua, nước
mắt
và nụ
cười
hẳn
đă
chưa
bao giờ
rời
xa nhau. C̣n các bạn,
các bạn
đến
như
con sóng biển
nào đă
một
lần
đẩy
chúng ta xa quê hương,
ra đại
dương,
bây giờ
lại
gom chúng ta lại,
để
nhắc
rằng
trong quá khứ
dường
như
đă
có lúc ḿnh mơ
tới
giây phút này.
Cảm
ơn
sự
hiện
diện
của
các bạn
đă
chứng
minh được
thời
gian chỉ
làm cho ḿnh thương
mến
nhau thêm mà thôi.
Chú à,
Từ
lâu cháu vẫn
mơ
ước
được
một
lần
viết
về
những
thánh lễ
mà trong cuộc
đời
ḿnh đă
dâng, đă
đón
nhận.
Trong những
thánh đường
nguy nga hay nơi
nguyện
đường
nhỏ
bé. Trên con
đường với
hai hàng cây sao ngày Sài G̣n xưa,
hay đường
đá
cũ
kỹ
của
Quebec, xứ
người.
Thánh lễ
với
tiếng
mẹ
nhiều
xúc cảm
hay ngôn ngữ
lạ
của
xứ
Người
nghe sao vẫn
dịu
dàng. Thánh lễ
tuyệt
diệu
như
thuốc
tiên chữa
lành mọi
bệnh
tật.
Và sẽ
c̣n một
thánh lễ
nữa,
thánh lễ
cuối
đời,
áo trắng
đă
đón
ta vào và rồi
cũng
sẽ
đưa
ta ra khỏi
cơi tạm
này. Xin Chú chúc lành và cầu
nguyện
cho cháu được
măi trung thành lời
khấn
nguyện
của
ḿnh trong những
thánh lễ
đă
qua và những
thánh lễ
nào sẽ
đến
nữa
Chú nhé!
Chú có biết
bài nhạc
này của
Paul Anka, sao mà tha thiết
quá, có lúc cháu
đă
nghĩ
“hay t́nh yêu
chỉ là một
sản
phẩm
tưởng
tượng
mà thôi.”
“...
Let me say it with
my eyes
And I’ll share it with the night
If in death the good Lord is kind
You’ll be the last thing on my mind
Do I love you, don’t
you know by now
Do I love you, must I show you how
Do I love you, must I always say
Do I love you, yes in every way
... ”
Nhưng
không, nó đă
thật.
Thật
như
“thy will be done” mà H.
đă
để
lại
trên mộ
D. vậy.
Vẫn
bàng hoàng. Hai mươi
lăm
năm,
chưa
đủ
dài để
biết
được
kết
thúc nhưng
cũng
không ngắn
cho những
thử
thách và chấp
nhận.
Cháu chỉ
biết
cảm
ơn
từng
ngày. Ngày vui cũng
như
ngày buồn.
Chú có c̣n nhớ
bài Chú giảng
trong thánh lễ
an táng của
D.? Có thật
không “người
đi
trong đau
thương,
sẽ
về
giữa
vui cười,”
“gánh nặng
bây giờ
sẽ
nhẹ
về
sau?” Chú à, thánh
lễ như
chiếc
phao giữa
biển
khơi,
như
bông hoa quỳnh
trong đêm
sâu thẳm,
vâng chỉ
có Chiên Thiên Chúa mới
có thể
là niềm
an ủi,
là chốn
nương
tựa,
là nụ
cười,
là nước
mắt,
là vầng
trăng
khuya, mặt
trời
dậy
sớm
... và là t́nh yêu của
một
con người
đă
cho một
con người.
Sẽ
c̣n bao nhiêu thánh lễ
nữa
trong cuộc
đời?
Sẽ
c̣n bao nhiêu nhịp
đập
con tim cho
đến ngày
sau hết?
Chú thân,
How’s Boston? Đám
cưới
vui lắm
Chú hở?
Hôm nào Chú lên
đây?
Ngày thường
cũng
được,
Chú ở
qua đêm
xem đêm
miền
quê tịch
mịch
ra sao, Chú
nhé!
h n h
|
|