|
Hoa tay tô điểm
đẹp đời,
“Hoa chân” dấn bước, không lời thở than (1)
Bảy mươi năm chẳng vội vàng
Đông, Tây, Nam, Bắc ngút ngàn vết chân
Tóc cha bạc, trí lâng lâng
Con đàn, cháu đống... độc thân suốt đời
Môi cha luôn sáng nụ cười
Mắt cha hiền dịu, những lời thiết tha
Ai hỏi: “Cha, Tây Ban Nha...?”
“Chúa ôi! Họ PHẠM, quê nhà Việt Nam!”
Cha mong có dịp về thăm
Trung tâm Đắc Lộ những năm vui buồn
Cha đi khắp mọi nẻo đường
Sài G̣n ra Huế yêu thương chan ḥa
Nước Việt c̣n, nay đă xa
Nối ṿng tay lớn một nhà Linh Thao
Dẫu chúng con tận phương nào
Cha đâu quản ngại, dạt dào, đỡ nâng
Chúng con rải rác, lớn dần
Âu lo, sầu khổ, bao lần long đong
Như chim nhỏ lại chờ mong
Cha già an ủi tất ḷng yên vui
Bruxelle chỉ biết một lời:
“CÔNG cha: tạc dạ; THÀNH người: ơn cha!”
Chúng con kính
tặng Cha Thành
tháng 3-2007
(1) Các anh chị
Đồng Hành hay trêu là cha Thành có hoa chân nên đi cùng khắp, khéo đi!!!
|
|