Quư độc giả Đồng
Hành thân mến,
Tờ báo này đến tay
các bạn đánh
dấu một giai
đoạn
mới về những thăng
trầm của Báo
Đồng Hành.
Tôi mượn lá thư
toà soạn như
một lời tâm
sự gởi đến các bạn, v́ cũng
đă
lâu rồi không
muốn dấn thân vào bụi trần mà chỉ muốn làm kẻ từ quan như
trong bài thơ
Phạm Thiên
Thư muốn
nghỉ ngơi
trong động
hoa vàng, ấm êm trong ṿng tay yêu thương
của Chúa, của Mẹ mà thôi.
Nhưng
vẫn không dứt
được "nợ t́nh" với báo Đồng Hành. Trong thời gian qua có nhiều lúc
muốn dứt nợ với báo v́ thấy sức ḿnh không cáng đáng
nổi, v́ những
người giúp part-time cho báo không c̣n th́ giờ nữa, v́ không c̣n hơi
để năn
nỉ xin bài,
và v́ buồn khi thấy chẳng có mấy người hồi âm.
Tờ báo không
những chỉ thiếu "t́nh" mà "tiền" cũng
rất… nghèo.
Ban báo nhiều lần ngồi lại với nhau cố gắng làm hô hấp nhân tạo cho
báo, gắn b́nh dưỡng khí cho báo sống qua ngày. Trong những cuộc thảo
luận này, tôi là người để cho những xao động của t́nh cảm lấn áp lư
trí. Tôi không muốn nh́n thấy sự thảm đạm của tờ báo trở thành một bản
tin. Tôi không muốn phải vào computer để t́m đọc những chia sẻ nồng ấm
về t́nh Chúa, t́nh người.
Sự dằng co của
chúng tôi trong ban báo kéo dài cả năm,
muốn ra báo nhưng
không có đủ
phương tiện
tài chính; nhưng
thay đổi h́nh
thức và nội dung cho hợp với "túi rổng" th́ lại không đành
ḷng.
Nhưng
rồi tin báo
Đồng Hành ốm yếu, thiếu vitamin T đến tai mọi người . Những lời thăm
hỏi ân cần
của các cha, những quan tâm của các anh chị đă
làm cho ban báo thật
ấm ḷng. Những lưu
tâm đặc biệt
của cha Thành, cha Tuớc, cha Tuấn, cha Quốc Anh đă
đem
cho ban báo một
năng lực
mới. Những lời chia sẻ chân t́nh của chị Đông
Khê, Châu Hoàn, anh Vũ
Tiến Long, và bao nhiêu người khác đă
làm cho chúng tôi nghĩ
rằng khi nào
c̣n t́nh đồng hành, th́ c̣n báo Đồng Hành.
Ai cũng
hiểu rằng báo
Đồng Hành được rất nhiều t́nh nhưng
tiền th́ không có bao nhiêu. Với t́nh thương
dành cho báo,
đă
có rất nhiều
nâng đở từ các cha, và các anh chị em Đồng Hành đă
đóng
góp tiền bạc
cũng như
t́m mọi phương
cách để giúp
báo hồi sinh. Đặc biệt là ba chị Mai Trinh, Thu Tâm, và Quang Tuyết mà
tôi gọi là "Ba Tê" đă
đứng ra lănh trách nhiệm này. Báo Đồng Hành rất cảm kích
t́nh thương
của "Ba Tê"
dành cho báo. Ngẫu nhiên hay tiền định mà Trinh, Tâm, Tuyết đă
đến với báo đúng
lúc như
vậy. V́ báo đang
ở trong t́nh
trạng "t́nh th́ thừa" nhưng
"tiền th́ thiếu" và đang
đi
đến chổ "từ
từ tiêu!"
Đây
là lời tâm sự
cuối năm
báo Đồng Hành
gởi đến độc giả. Hy vọng năm
2007 sắp tới báo sẽ được phát hành thường xuyên và đều đặn hơn
để không phụ
ḷng thương
mến của mọi
người.
|