ĐH 2006.02 | "Anh Em Sẽ Là Chứng Nhân Của Thầy."

 

Trang chính Bao DH 2006 2006-02
.

Chút Gì Để Nhớ

.

     
  BPV 2006: Cuộc Họp Mặt Kỳ Thú

Qua cuộc họp của BPV năm nay, T cũng có những cảm nhận và tâm tình giống nhiều người. T cảm nhận được tình thương lan tràn và thấy những sự hy sinh quên mình của mỗi người. Giống như thánh Phanxicô Xavier đã nói "It is not the actual physical exertion that counts towards a man’s progress, nor the nature of the task, but by the spirit of faith with which it is undertaken." Nếu so sánh qua mắt của loài người thì sẽ thấy có người làm nhiều, người làm ít. Nhưng may mắn T được nhìn buổi họp này qua mắt của Đức Kitô. Từ các em cho đến các bác. Từ những việc làm lớn lao cho đến những việc làm rất âm thầm. Nhưng tất cả đều mang theo những tình thương rất đặc biệt và sâu đậm. Nét đẹp này là một trong những nhiều đặc điểm và là một trong những hồng ân của Đồng Hành.

Ngoài ra, qua những tâm tình sâu xa của mọi người từ trong đáy tim, T cũng khám phá ra được nhiều điều thú vị và mới lạ. Ai có biết cha Trí đã từng chạy "pocket rocket". Đua xe với Con Cá là phải! (xem hình trên DHWeb). Con Cá cũng không vừa, có vài bạn gái cũng có mộng chạy "pocket rocket" trong một ngày gần đây... để xem.

Đồng Hành cũng có rất nhiều đầu bếp tuyệt vời, với những specialty thật độc đáo. Hàng chè Chị Hương, bánh pâté chaud Bảo Điền, xôi Liên Hương, gỏi cuốn Quỳnh Hương, và nhất là nhà hàng Trúc-Anh. ĐH cũng mới khám phá ra được một người comedian. Anh Trinh có nghề ăn nói rất độc đáo, có thể làm bạn cười lòi bún [phèo]. Ngoài nghề ăn nói, anh Trinh còn có một cặp mắt rất thẩm mỹ. Bàn thánh trong những thánh lễ ở phòng họp Happy Heart Lane đều được anh Trinh trang trí không những đẹp mà còn có thêm ý nghĩa sâu xa. Phòng trà ở Happy Heart Lane luôn luôn có nhạc sống trong những giờ ăn với các nhạc sĩ trẻ đẹp, Tâm, Hân, và Thảo Vy. Hồi hộp của chị Mai Trinh và entourage trong sự sợ trễ máy bay vì ham vui chia tay của mọi người và vì sự mù đường của tài xế. Năm xe van nối đuôi nhau đi xem pháo bông, ngay ở thủ đô Washington, D.C. để mừng ngày lễ Independence. Được xem pháo bông từ ban-công của văn phòng của anh Liêm với đầy đủ tiện nghi rất là thú vị. Những chia sẻ trong nhóm nhỏ rất cởi mở dù nhiều người chưa từng biết nhau trước cuộc họp mặt này. Dù T đã không biết nhiều người, nhưng T đã cảm thấy một sự gần gũi mà ít nơi nào khác có được nét này.

Trong cuối tuần khi làm slideshow, T có hỏi một người giúp T. Sau khi mọi việc đã hoàn tất và T chưa kịp cám ơn người này, thì bạn đã xin lỗi T vì không giúp được gì nhiều. Nhưng đối với T, người bạn ấy đã giúp cho T quá nhiều và đầy đủ khi bạn đã ngồi bên T để cho T những ý kiến, những nụ cười và những lo lắng trong việc ăn uống của T. Tinh thần của người bạn của T đã là điển hình lời nói của Thánh Phanxico Xavier. Và T đã nhận ra Chúa qua bạn trong cuộc hành trình này.

Chị Yến là một trong những người cuối cùng ra phi trường. 4g sáng thứ Tư, chỉ được ngủ khoảng ba tiếng là cùng, nhưng chị Yến rất tỉnh táo và tinh thần rất hăng say trở về nhóm địa phương với lòng ao ước chia sẻ những hoa quả đã gặt hái trong cuối tuần qua. Và trong những lúc chia sẻ cuối cùng trên đường ra phi trường, Chị Yến đã giúp T thấy rõ hơn những vẻ đẹp của ĐH và đã nhận ra: Đây là những người mà Chúa đã gởi đến để làm chứng nhân cho Thầy.

VTT

 

 
 
     
  I am back to Calif . - Thank you...

A. Liêm,

I got your message yesterday. I did not call back because it is hard for me to say what I want to say. Cám ơn anh đã gọi.

Em cũng vậy. Thấy thiếu thiếu vì không kịp say good bye to every one. Có lẽ vì vậy mà em thấy nhớ mọi người nhiều hơn.

A. Liêm có hỏi cảm nhận của em trong những ngày qua. Thật rất khó mà trả lời vì em không biết single it out what is best. It is so unfair to say just one thing. Có lẽ em đã tham lam và muốn cất giữ tất cả những kỷ niệm đẹp đẽ, dù lớn hay nhỏ.

Có một cảm giác mà em có thể nói, đó là hai chữ "hết mình". Mọi người đã yêu hết mình, cho đi hết mình, chia sẻ hết tâm tình, và tận hưởng hết mình (this applies to me.) Như anh Trinh đã nói "Sống như bạn đang sống ngày cuối cùng của cuộc đời bạn."

Em biết có rất nhiều hy sinh để cho riêng em được tận hưởng kỷ niệm tuyệt đẹp này. Và em trân qúi những hy sinh đó.

Cảm giác của em đối với Đồng Hành giống như hai người bắt đầu dating, đang còn nhiều excitement, uncertainty, and full of expectation. I know something great is waiting at the end of our journey.

Thôi nhé, bây giờ em phải get back to work Please help me to say thanks to Chị Anh Vinh and mọi người. I will write to each of them at a later time.

God bless you and your love ones,

Kim Yến

 

 
 
 
  Anh Cường và nhóm Nazaret thân mến...

Một trong những tâm tình qúy mà Hưng cảm nhận được trong kỳ họp Ban Phục Vụ vừa qua là:

Phương cách tiến hành của một cộng đoàn, gồm:

1. Discerning (Nhận Định)

2. Sending (Sai Đi)

3. Support (Nâng Đỡ)

4. Evaluate (Lượng Gía)

Discerning: Khi có một biến cố, một sinh hoạt, một ơn gọi, một thao thức chớm nở thì cộng đoàn cùng nhau nhận định, xin ánh sáng, nhìn ở nhiều góc cạnh của vấn đề, giúp nhau đặt những câu hỏi để mình hiểu sâu hơn về những ẩn ý và những mù quáng của mình.....

Sending: Sau khi đã xong phần nhận định chúng ta ôm ấp (embrace) this mission as our own and sai đi the person who received this passion, this call, this vocation.... lên đuờng thực hiện.

Support: Cả cộng đoàn cùng nhau support "hết mình" mission của "cộng đoàn" even if one person being sent to do this mission but it is no longer his or her mission. It is transformed from personal to communal mission. The key word is nâng đỡ hết mình là như thế nào? Không phải chúng ta cùng làm một việc nhưng góp những gì chúng ta có thể làm with the same passion of the one who is carrying out the mission for the community.

Evaluating: Cái này là cái Hưng cảm thấy tụi mình cần học hỏi the most. Có những biến cố xảy ra sometime it seems like a wonderful thing, other time it seem "BAD". For example, something happened at the camping last year. We needed to take time and not just avoiding the issues .... do a serious evaluation on the event. Và rồi xin ánh sáng để chúng ta khám phá ra những gì Chúa đang mời chúng ta học as one community. What I found most important is not "success or failure" of the mission but while doing it, it brings us closer to the one who sends us, in this case, God and our community.

Wow, Hưng thấy Chúa mở ra cho mình một hiểu biết rõ hơn về nếp sống của chúng ta. Có nhiều khi vì muốn tránh mất lòng nhau, vì sợ đau, vì sợ đối diện với thất bại mà chúng ta mất đi những cơ hội qúy để đi sâu hơn trong tình thân mật với nhau và với Chúa. The goal of mission then is not success but by doing it we are being draw closer to God and each other. This understand đổi cái nhìn của Hưng về Mission 180 độ .. .

Chút tâm tình chia sẻ với nhóm,

Mến,

ng & Kim Anh