ĐH 2006.02 | "Anh Em Sẽ Là Chứng Nhân Của Thầy."

 

Trang chính Bao DH 2006 2006-02
.

Cầu Nguyện

Lê Xuân Hy

 
  Sáng sớm, lúc trời c̣n tối mịt, Người đă dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó. Ông Simôn và các bạn kéo nhau đi t́m. Khi gặp Người, các ông thưa: "Mọi người đang t́m Thầy đấy!" (Mác-cô 1:35-37).

Trước nhà tôi, ngay cạnh chỗ xe đậu, là một miếng đất nhỏ trồng một loại cây mọc sát mặt đất tên là periwinkle, với hoa màu xanh da trời đậm h́nh ngôi sao, nên tôi tạm gọi là "cỏ sao." Cỏ sao mọc rất dầy, cỏ dại ít chen vào nổi. Ở ngay mép mảnh đất đó, thỉnh thoảng bánh xe cán lên, nên đất bị nén xuống, cỏ sao không mọc được, nhưng một vài loại cỏ dại lại mọc mạnh và đâm rễ sâu.

Có lẽ đời sống đức tin phần nào cũng giống như việc trồng cỏ sao. Khi ta bận rộn với nhiều công việc th́ ḷng ta cũng giống như mảnh đất hay bị bánh xe lao công của cuộc đời cán lên, làm cỏ tốt khó mọc, c̣n cỏ xấu dễ mọc. Ngay cả khi ta bận rộn với việc tốt, kể cả việc tông đồ, "Mọi người đang t́m Thầy đấy!" ḷng chúng ta cũng có thể bị xa Chúa.

Nhiều người cho là triết gia Nietzsche phạm thượng khi ông viết "Thượng Đế đă chết," nhưng ít người đọc cả đoạn để hiểu rằng ông đang cảnh cáo chính những người có đạo đang đánh mất Chúa: "Thượng Đế đă chết, tao nói cho bây nghe, chính chúng ta đă giết Người. Chính chúng ta hành quyết Người. Cách nào? Làm sao chúng ta uống cạn cả đại dương? Ai cho chúng ta cái giẻ lau mất cả chân trời? Đấng thánh nhất và quyền năng nhất mà vũ trụ từng biết đă chảy máu đến chết dưới lưỡi dao của chúng ta."

Tôi cảm nhận việc Thượng Đế chảy máu đến chết ngay trong hồn tôi và nhiều người chung quanh khi chúng tôi quá bận rộn trong cuộc sống. Ban ngày th́ đi làm kiếm cơm. Khi đủ cơm rồi th́ kiếm nhà lớn hơn, xe đẹp hơn, đồ chơi hiện đại hơn, phim ảnh và truyền h́nh điền vào mọi khe hở trong cuộc sống, và việc tông đồ cuối tuần càng làm bận thêm. Khi không sống gần Chúa, th́ chuyện nhỏ xé ra to, mất thêm giờ và tâm sức tranh căi những chuyện không đâu. Đại dương và chân trời, cũng như ḷng đạo, không chen vào trong cuộc sống được, mặc dù tôi vẫn đi lễ, dạy giáo lư, và có vẻ sống đàng hoàng.

Rất may Chúa nhập thể, không những dạy chúng ta với dụ ngôn gieo giống (Mác-cô 4:13-20), mà c̣n làm gương cho chúng ta nữa, "Sáng sớm, lúc trời c̣n tối mịt, Người đă dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó." Kinh nghiệm của một số người cho thấy là giờ cầu nguyện buổi sáng rất giúp ích, cho dù đôi khi phải cố gắng đi ngủ sớm hơn để thức dạy sớm hơn. Lúc đó thân xác chưa mệt mỏi, không khí thành phố c̣n tương đối trong lành, chúng ta dễ tâm t́nh với Chúa, cảm nhận Chúa, và bàn với Chúa về một ngày sắp tới. Đây có lẽ là lúc dễ chiêm niệm hơn. Ngược lại, đa số chúng ta khá mệt mỏi vào buổi tối, ngại bắt đầu giờ cầu nguyện, dễ bị chia trí khi chiêm niệm.

Lời Nguyện: Chúa ơi, con đây.