|
Miami là một
thành phố biển với cát trắng, làn nước ấm giống như t́nh người của đại
gia đ́nh Đồng Hành. Dọc theo hai bên lề đường với hàng phượng vỹ đỏ,
hàng me xanh. Thời tiết Miami bất thừơng làm tôi nhớ đến thành phố
Phan Thiết, quê hương tôi.
Miami với t́nh
người thân thương, ấm áp của gia đ́nh Đồng Hành như gịng biển Miami.
Tôi là người thích biển nhưng ngại xuống biển, vậy mà biển Miami đă
quyến rũ tôi với gịng nước ấm, tôi thả người trôi theo ngọn sóng nhẹ.
Hồn tôi lâng lâng trong t́nh yêu Chúa. Cảm tạ Chúa cho con có nhóm
Mục Đồng, có cộng đồng An Phong, có đại gia đ́nh Đồng Hành. Tôi là
người trầm lặng, ít nói, lặng lẽ, tôi nghĩ rằng chắc ḿnh sẽ lẻ loi
khi đến đây, v́ ḿnh chưa bao giờ gặp các anh chị Đồng Hành và ban tổ
chức, chỉ đọc và biết trong tờ báo Đồng Hành. Khi chúng tôi tới
parking lot của hotel, nh́n thấy nụ cười chào đón của anh Hưng và nhóm
Arizona, tôi mới biết ḿnh rất được welcome và t́nh yêu của Chúa qua
các anh chị trong các nhóm. Mặc dù tôi chưa biết ai, họ cũng chưa
biết tôi, nhưng có một t́nh thân thiết kết hợp giữa người với người mà
tôi đă nhận ra trong t́nh yêu Chúa Kitô.
Sau 4 ngày thong
dong và ngắm nh́n Miami, chúng tôi ngồi quây quần bên nhau trong buổi
cơm tối với tô phở tái, ḅ viên nóng hổi cộng thêm t́nh người khó mà
quên trong tâm trí. Tôi tự hỏi tại sao mọi người từ các tiểu bang xa
xôi, bên Canada, các anh chị lại tới đây? Với thời tiết nóng và bị
muỗi cắn nữa, cái ǵ hấp dẫn chúng ta tới với nhau? Tôi đă được câu
trả lời trong ánh mắt và lời chia sẻ của các anh chị trong ban chấp
hành, đó là lời mời gọi và t́nh yêu Chúa trong mỗi một người chúng ta.
July 22, 2004 là
ngày mà tôi khó quên trước cộng đồng CLC của Mỹ, với hơn 60 người Việt
Nam nhỏ bé từ một tuổi trở lên, và tấm banner với mười cánh chim dính
liền cánh tạo thành khối h́nh tṛn lớn cho họ một cảm giác ngậm ngùi.
Khi anh Liêm, trưởng nhóm lên tŕnh bày về quá tŕnh tiến triển của
gia đ́nh Đồng Hành đă trải qua trên hai mươi năm, từ năm 1972 cho tới
bây giờ, tôi nh́n thấy ánh mắt ướt lệ của các nhóm thuộc sắc dân khác.
Phải chăng đây là thánh ư của Chúa đă cho CLC thấy sự hăng say, thương
yêu trong t́nh người được chứng khiến với các dân tộc khác, họ thật sự
công nhận sự mạnh mẽ và ḷng thương yêu của Chúa qua các cháu nho, đến
các bác và các anh chị trong ban tổ chức. Anh Liêm nói: “đây là dấu
chỉ của một thời đại mới mà Chúa đang dẫn cộng đoàn Đồng Hành bước vào
phục vụ như một cộng đồng.” Cảm tạ Chúa đă cho con tới đây.
Qua sự làm việc
không ngừng trong tinh thần thương yêu của ban tổ chức, nhiều đêm làm
việc bàn luận đến hai, ba giờ sáng để buổi họp được kết quả tốt đẹp.
Vào trưa thứ bảy với thánh lễ do Đồng Hành tổ chức do cha Tuấn, cha
Thành và một cha người Đại Hàn đồng tế. Thánh lễ sốt sắng với điệu múa
“dâng hương” của hai bác và đội dâng hoa của các cháu nhỏ trong đồng
phục áo dài, khăn đóng đă làm cho thánh lễ thêm cổ truyền. Qua thánh
lễ, tôi cảm nghiệm Chúa đă hướng dẫn chúng ta phải phục vụ khắp thế
giới, đưa t́nh yêu Chúa đến với mọi người, không riêng ǵ cộng đoàn
Đồng Hành, mà là khắp mọi nơi trên trái đất này. Ôi vỹ đại quá, làm
sao con có thể làm được. CLC to lớn hơn ṿng tay của tôi, lạy Chúa,
xin Chúa hăy cùng đi với chúng con, chúng con không biết được tương
lai rồi sẽ ra sao? Trước mắt là một cộng đồng với nhiều sắc dân khác
nhau, nhiều tiếng nói khác nhau, phải chăng đây là một sứ điệp mới mà
Chúa gởi đến cho Đồng Hành sau nhiều năm hoạt động và chờ đợi. Xin
Chúa Thánh Thần thánh hóa mỗi người chúng con, đặc biệt cho ban chấp
hành sức mạnh, ḷng can đảm, sự thương yêu để đi đoạn đường mới mà
chúng con không biết đi về đâu, chỉ biết phó thác.
Miami 2004
|
|