ĐH 2004.02&03 | Becoming an Apostolic Body

 

Trang chính Bao DH 2004 2004-02
.

Cuộc Hẹn

Anna Đặng Liên Hương

 
 

Nhịp sống vẫn trôi trên ḍng đời mang đầy thử thách.  Sự  đó cũng b́nh thường trong những bất thường của đời tôi mà Thiên Chúa như đă quyết định và đưa vào chương tŕnh để thi hành, tiếp diễn đời ḿnh.  Có lẽ ai ai cũng không thoát khỏi ư định của Ngài với mục đích yêu thương cho mỗi cuộc sống riêng của từng người con Ngài.

Với sự yếu đuối của con người, v́ mang thân phận tội lỗi nên lắm lúc linh hồn cảm thấy nỗi sợ hăi, bất an.  Với biến cố thấy được c̣n dễ đương đầu, chấp nhận hơn phải đối diện với biến cố nội tâm không thấy được; v́ thế nỗi sợ hăi càng to lớn, “đêm đen” như lan tràn tạo nên  bóng tối kinh hoàng.  Sự bất an như bao phủ cả tâm hồn, nỗi lo sợ như có năng lực làm cả thể xác và tôi muốn qụy ngă!

Linh hồn tôi thỉnh thoảng lâm vào cảnh hấp hối trong cơn đói khát này, và phải đối diện với những cuộc chiến thiêng liêng mà tôi như người sẵn sàng thua trận!!!  Người thua trận không nhận ra “HIỆN TẠI” đang hiện hữu, càng khó nh́n thấy được ngày mai; mọi hứa hẹn như viễn ảnh thật xa vời, chỉ thấy ḿnh như ngă ḷng trông cậy, khi  sực biết ḿnh lạc vào một góc quá nhỏ bé trong thế gian, có thể tan biến cách lạc loài lúc mà chính ḿnh không c̣n nhận ra lấy ḿnh, không rơ ḿnh muốn ǵ, trông đợi ǵ, hay trông hoài không thấy! Không tuyệt vọng, cũng chả c̣n hy vọng, lơ lơ, lửng lửng như chiếc lá mùa thu, như mất đi mục đích cuả đời ḿnh. Như vậy là thế nào???

Trong phút yếu đuối nhất của linh hồn, tôi được một sự nhắc nhở là: hăy “gặp Chúa”; thế là tôi vội vàng xin cuộc gặp gỡ; tôi không muốn gặp Ngài trong vội va, trong chốc lát, hay trong sự hờ hợi theo thói quen mà xin một cuộc hẹn có chuẩn bị, có tin tưởng và khát khao được phép nhận ra Ngài, cùng để Ngài hiện diện trong tôi rơ hơn bao giờ hết.

Bỏ mọi việc không quá cần thiết, phải giải quyết trong ngày, vào pḥng tắm gội sạch sẻ, chuẩn bị cho sự thỏa mái thể xác để mong có sự thỏa mái tinh thần. “ Vào pḥng đóng cửa, t́m nơi thanh vắng”, tôi dựa vào gối, ngă đầu ra sau, tạo tư thế thỏa mái theo phương pháp linh thao. Tôi bắt đầu xin Thánh Thần Thiên Chúa dẫn tôi đi vào cuộc gặp gỡ này. Cuộc gặp gỡ mà tôi sực nhớ ra, tại nơi thanh vắng có một Thiên Chúa đang chờ đợi tôi, và luôn luôn muốn gặp tôi. Tại nơi thanh vắng này, đă hơn một lần, trong lúc thăng hoa nhất cuả linh hồn, tôi nghe được tiếng th́ thầm của Đấng đầy phép tắc nhưng không thiếu ḷng lành, và chính Ngài dạy tôi cách lắng nghe, nếu tôi thinh lặng đủ; trong sự thinh lặng tôi cảm nhận được mối liên hệ mật thiết Cha con, và tôi chiêm ngưỡng được Ngài.

Tôi xin sống lại cảm nghiệm ngày qua giúp cho lần cầu nguyện hôm nay, từ đó giúp tôi đi vào cảm nghiệm tuyệt vời, mà tôi biết Chúa Thánh Thần đang chiếu rọi ánh sáng mới trong tôi để linh hồn tôi nhận rơ, cảm thức cách no thỏa trong cuộc gặp gỡ đang thực sự xảy ra.

Những thắc mắc về cuộc sống, những khó hiểu về Thiên Chúa, những hoài nghi về ḷng “thế gian”, sự mong đợi ngày sau, những mất mát, v.v., tất cả bị đổ tan như đống đá trước mắt, như  không c̣n cách nào bù đắp được. Nhưng với ánh sáng mới, cho tôi một ḷng tin mănh liệt và chỉ cách;  tôi chỉ cần t́m một viên đá nguyên trong đám đá nát vụn đó, từ viên đá nguyên đó tôi sẽ xin dùng để xây dựng lại.  Viên đá đó là viên đá “GÓC TƯỜNG”; đă giúp tôi lấy lại được ḷng tin yêu.  Giờ đây tôi được tiếp xúc với Chúa và nhận ra Ngài trong run rẩy, của lần rung động nhất của tâm hồn.  Giờ đây tôi biết thế nào là thật sự rung động; trong cuộc gặp gỡ này, linh hồn tôi không ngưng vang dội ngợi khen Ngài, trong vang dội như khám phá ra niềm vui mới: nhắc nhở tôi vai tṛ làm con Thiên Chúa.  Được nhắc nhở chức tước làm con Ngài đem lại tôi bao an vui, mọi sự như tất cả được phục sinh trong tôi. Trong thinh lặng, tôi tiếp xúc với Ngài qua Lời của Ngài. Lời mà lâu nay tôi được nhắc nhở trong giờ tĩnh tâm:  “Hăy đọc Lời Chúa như đọc bức thư t́nh.”  Trước kia đă bao lần ép ḷng, ép trí để chiêm ngưỡng bức thư t́nh, nhưng lắm lúc thấy khô như ngói.  Nhưng giờ đây! Lời Chúa c̣n hơn bức thư t́nh, v́ thư t́nh không có ánh sáng, không mang sức mạnh, cũng chả đem sự sống nào, nếu không nói, đôi khi người ta không biết họ viết ǵ! Như một cái mode cố phóng đại chuyện t́nh, lăng mạn hóa cuộc t́nh. Khi Lời Chúa được “tiêu hóa” th́ tôi nghiệm ra rơ hơn: “Chúa có Lời ban sự sống.”

Vâng! Chính Lời Ngài ban cho tôi sự sống, sự sống mà lúc này đây linh hồn tôi đang được Lời tiếp sức, sự sống đầy năng lực giúp tôi vượt qua những lo âu, sợ hăi, đe dọa cuả bóng đêm. Sự sống mang đầy ánh sáng để tôi nhận rơ, biết ḿnh phải nên làm ǵ. Tôi dùng Lời Ngài để tiếp xúc với Ngài.  Ngài không chỉ ở lại trong tôi qua Thánh Thể, mà c̣n bằng chính Lời Ngài.  Khi tiếp xúc được với Lời, và từ Lời ấy đưa tôi đi vào trong Cha ḿnh để tôi được nhận ra cuộc hành tŕnh thật sự mở; Cha tôi đón tôi từng chặng đường, giúp tôi không chỉ thấy Ngài qua tạo vật, mà được gặp Ngài trong đức tin và ḷng mến cuả ḿnh. Nhờ sự khát khao được gặp Ngài quá đỗi, Ngài cho tôi ly nước trường sinh, cùng nhắc nhở: nếu tôi khiêm nhường đủ, ngay từ trong ḷng ḿnh, sẽ không tự đặt ḿnh vào vị trí cao của nấc thang thánh thiện, ngoài việc cố gắng làm đẹp ḷng Chúa, để không thất vọng, ngă ḷng. Và nhớ rằng: ḿnh luôn luôn ở trước mặt Chúa.

Lạy Cha! Xin giúp con biết đặt ḿnh trống không trước mặt Cha, giúp con biết rơ ḿnh thêm mỗi ngày, mà thưa với Cha rằng:  Vườn hoa linh hồn con chỉ nở có bấy nhiêu, có những hoa vừa nở th́ đă tàn, có những nụ hoa chưa nở đă tàn, do sự thiếu kiên tŕ, thiếu khiêm tốn của con. Xin giúp con biết đào xới những gốc rễ làm nghẽn nguồn tiếp liệu trong vườn linh hồn con bằng sự hết ḷng khiêm tốn để không bị cội rễ cuả mọi tội lỗi ngăn đầy, để con có thể mang vai tṛ, sứ mạng ra đi, từ trong gia đ́nh và đổi những bất thường của đời ḿnh ra trong Thánh Ư.

 

Anna Đặng Liên Hương

San Diego