Mùa đông năm nay
tại California lạnh nhiều hơn những năm về trước. Những ngày nắng ấm
thật hiếm. Tôi trân quý bầu trời xanh, những tia nắng ấm. Thật hạnh
phúc ngồi hưởng một ngày đẹp, một giờ đẹp, ghi ân ấm cúng, đẹp đẽ của
thiên nhiên.
Cảm tạ Chúa đã
ban cho tôi nắng ấm, cảm tạ Chúa đã ban cho tôi sức sống. Bốn tuần lễ
đầu tiên của Thao Luyện Nhẹ Nhàng đã dạy bảo, đã nhắc nhở tôi tri ân
tình Chúa dành cho vũ trụ, dành cho loài người và đặc biệt dành cho
cuộc sống của tôi.
Đây là lần thứ
hai tôi tham dự khóa TLNN, nhưng tôi nao nức yêu mến được tham dự một
lần nữa. Tôi biết con người yếu đuối của tôi. Tôi biết những khó
khăn bon chen của cuộc sống dễ dàng làm tôi xa Chúa.
TLNN giúp cho
tôi được giữ gìn Chúa trong tôi. Giúp cho tôi cảm nhận được tình Chúa
trong vũ trụ, trong cuộc sống thường nhật của tôi.
Bước qua giai
đoạn II của TLNN, trùng hợp với Mùa Chay. Tôi càng cảm nhận được
những ray rứt, hối cải về những bất toàn của mình đối với Chúa. Tôi
tự thấy thật ăn năn khi nghĩ đến những giờ phút cô đơn của Chúa trong
vườn Gietsemani. Tôi tự cảm thấy khi nghĩ đến đoạn đường thập giá
Chúa phải đi qua. Đây cũng là lý do tôi ngại ngùng không dám đi xem
“The Passion of Christ.” Vì cuốn phim nầy đã diễn tả trung thực những
đau khổ tột cùng mà Chúa gánh chịu vì tình yêu thương nhân loại, vì
tình yêu thương tôi. Tôi sợ nếu đi xem phim nầy, tôi sẽ không chịu
nổi những dằn vặt hổ thẹn vì chính mình là nguyên nhân cho cuộc thương
khó nầy.
Sự khó khăn hổ
thẹn, là vì sợ Chúa nhìn thấy mình, sợ Chúa nhìn thấy sự yếu đuối tội
lỗi của mình. Sự khó khăn không phải là “ see Jesus” nhưng “must let
Jesus look at us” như lời mời gọi của Đức Giáo Hoàng John Paul II với
Giới Trẻ trong ngày World Youth Day sẽ tổ chức tại Cologne, Germany
vào tháng 8 năm 2005 tới đây.
“ Let Jesus
look into your eyes so that you will have an ever greater longing to
see the light, to savour the splendour of the truth” - JOHN PAUL II.
Chúng ta đang
sống trong một xã hội chối từ không dám nhìn Chúa. Một thế giới ngập
tràn hỗn loạn đau khổ không bao giờ nguôi. Đau thương ở Iraq, hỗn
loạn ở Haiti, đau khổ ở VN, loạn cuồng nơi đất Mỹ.
Thế gian như
đã quay mặt đi không dám nhìn Chúa, hay nói đúng hơn không dám nhìn
vào đôi mắt thương yêu của Chúa. Mười bốn tuần lễ của khóa TLNN cho
tôi cơ hội, cho tôi thời gian nhìn Chúa, để thấy sự yếu đuối bất toàn
của tôi, và cũng để nhận thức được sư thương yêu vô vàn Chúa dành cho
mình.
Để được nhìn
Chúa, để được mặt đối mặt với Chúa, trong số báo nầy các cha như cha
Tuấn, cha Long, cha Tường, cha Thế, cha Thành và các thầy như Thầy
Quân, Thầy Tân đã “giới thiệu” cho mọi người cách nhìn Chúa, cách mời
gọi Chúa đến trong tâm hồn.
“ Lạy Thiên
Chúa của sự khôn ngoan và toàn năng.
Mỗi lần con nghĩ tới Chúa,
Con cảm thấy Ngài đang nhìn con.
Con thấy hơi sợ hãi vì biết có đấng có thể thấu hiểu mình từ trong ra
ngoài và từng giây phút.
Nhưng con cảm nghiệm Ngài nhìn con với ánh mắt trìu mến.
Và trong tim con, con biết Ngài nhìn thấy con và Ngài vui sướng.
Con thật kinh ngạc và lòng đầy cảm mến.”
TLNN I / Tuần
2
|