ĐH 2004.01 | Sent to the World, Members of One Body

 

Trang chính Bao DH 2004 2004-01
.

Hạnh Phúc và Đau Khổ

Ngố V N

 
  Chúa thương,

Hôm nay ngày mồng một tết năm Giáp Thân và con lại đến để chúc tuổi Chúa đây. Con đã định bụng sẽ viết cho Chúa từ sáng sớm nhưng rồi lại lu bu chưa viết được và con nghĩ chắc là Chúa trông lắm! ... Năm mới lại đến và cũng là dịp mà mọi người trong gia đình xum họp, cầu chúc những lời chúc tốt đẹp nhất cho nhau.  Con chợt nhớ đến một sự việc đã xảy ra từ Tết năm trước đã làm cho con phải chạnh lòng mỗi khi đi chúc tết ...

Cũng như thông lệ, con thường gọi chúc tết cho vài người thân quen.  Năm trước con đã gọi về Việt Nam để chúc tết những người bạn cũ.  Khi gọi tới một người bạn đã mất liên lạc từ lâu và con đã thật ngỡ ngàng khi người bạn con nói rất sợ mỗi khi xuân về và hầu như đã chưa bao giờ có mùa xuân ca ... Mỗi khi xuân về là mỗi lần nhìn rõ hơn những bất hạnh của mình ... Và rồi lòng con đã chùng xuống không dám mở miệng để chúc xuân nữa. Sau đó con đã suy nghĩ thật nhiều ... Suy nghĩ đến những may mắn trong đời con đã và đang có, suy nghĩ đến biết bao nhiêu người đã không được may mắn trong cuộc đời, trong gia đình, trong tình thân gia đình ... Và đang có biết bao nhiêu người trong những hoàn cảnh tương tự như vậy ... trong khi con nơi đất nước này gọi là đầy đủ thì đối với những người ở lại là đã dư giả lắm rồi ...

Con muốn dùng ít phút trong ngày đầu xuân này để cùng với Chúa nhớ đến những người đang đau khổ, những người đang sống trong tuyệt vọng, không thấy một chút ánh sáng của ngày mai và nhất là những người như một nhà văn người Nga đã định nghĩa mà con đã đọc được đâu đó là “đang sống ở tầng cuối của địa ngục”... Địa ngục đã là một hình ảnh của sự đau khổ vậy mà còn có tầng cuối cùng của địa ngục! Một tượng trưng của sự đau khổ tột cùng! Ngày xưa khi còn bé con vẫn nghĩ rằng cuộc đời này thật đơn giản - Sinh ra, lớn lên, sống trên đời và rồi đi đến sự chết.  Con đã nghĩ là cuộc đời có đau khổ nhưng mà chỉ là ở một mức độ nào đó mà thôi, còn những đau khổ tận cùng và cực độ có lẽ chỉ có trong những chuyện tiểu thuyết ... Vậy mà rồi khi đi vào giữa lòng cuộc đời con đã không tưởng tưởng được đã có những đau khổ, những vết thương thẳm sâu trong những người anh em của con và điều này đã làm cho con thay đổi hẳn cái nhìn về Hạnh Phúc và Đau Khổ trong con người ... Con cảm nhận được một điều, đối với những người đang sung sướng và hạnh phúc thì một lời nói hay một nụ cười có lẽ không là gì cả nhưng với những người đang đau khổ thì dù chỉ là một ánh mắt cảm thông, một lời nói ủi an, một nụ cười chân tình cũng đã có thể là tất cả hy vọng mà họ có được và một chút giúp đỡ về vật chất thôi cũng đã là một món quà lớn trong đời ...

Trước ngưỡng cửa của năm mới xin Chúa biến đổi, trước hết trái tim của con, xin biến đổi trái tim chai đá của con và ban cho con một trái tim bằng thịt, một trái tim biết yêu thương, một trái tim biết mở rộng hơn với những người anh em đang thiếu thốn và đau khổ. Con nhận biết rõ một điều rằng Chúa sẽ không làm phép lạ để làm cho họ bớt đau khổ, Chúa sẽ không làm phép lạ để mang của ăn vật chất đến trước mặt họ nhưng phép lạ mà Chúa đã làm là tạo dựng ra con để con có thể cùng đi với Chúa để xoa dịu nỗi đau trong muôn vàn nỗi đau của họ. Xin Chúa cũng nhớ đến từng người thân quen, từng bạn bè yêu mến và ban cho họ những ơn cần thiết trong năm mới này. Amen.

Con,

Ngố VN