|
Tôi đang có mặt
trên cánh đồng Lộc Quang, ḷng tràn ngập niềm vui ngày mùa, viết mấy
ḍng chia sẻ với các bạn.
Công việc loan
báo Tin Mừng vùng Lộc Quang đă khởi sự từ 2 năm nay, nhưng chính thức
th́ mới chỉ hơn 10 tháng.
Mở đầu là Lâm
Vơi và Thị Snhô, một cặp vợ chồng Giáo Lư Viên Tin Lành xin trở lại,
hai nguoi đến xin cha xứ và kiên tŕ theo học giáo lư mỗi chúa nhật
suốt một năm trời.
Được hỏi tại
sao anh xin trở lại Công Giáo, lư do của anh thật đơn giản, v́ theo
Tin Lành, đi truyền đạo mấy lần bị Công An bắt, và một lần anh bị giam
giữ 5 ngày, bị nhốt chung với tội phạm h́nh sự, phải đấm bóp phục vu
Đại Bàng, anh sợ lắm, nhưng lư do chính là v́ Tin Lành có nhiều phái
khác nhau dễ gây chia rẽ. Thế c̣n từ ngày anh trở lại Công Giáo, sau
tuần lễ cầu nguyện gặp gỡ Lời Chúa, 3 đêm đầu anh nằm trằn trọc không
ngủ được, sáng ngày thứ tư, anh quyết định lên đường loan báo Tin Mừng
cho bà con của ḿnh, và anh không c̣n bị dằn vặt, dĩ nhiên, anh vẫn
tiếp tục bị xét hỏi, nhưng bây giờ th́ không ǵ ngăn cản nổi bước chân
anh, và cả vợ anh nữa, chị ta không biết chữ, nhưng khao khát được dự
tuần cầu nguyện, để biết Chúa nhiều hơn, và để có thể phụ giúp chồng
trên bước đường sứ vụ.
Cha xứ Lộc
Ninh tỏ ra ngần ngại khi thấy tôi kêu gọi anh em tham dự các khóa cầu
nguyện và học hỏi kéo dài cả tuần lễ, cha băn khoăn v́ chuyện gia đ́nh,
công ăn việc làm của anh em. Tôi chỉ tủm tỉm cười thưa rằng khi ngắm
nh́n cảnh Chúa gọi các môn đệ, tôi thấy Chúa có nói năng ǵ tới chuyện
gia đ́nh vợ con của các ông đâu. Hành tŕnh truyền giáo đă là như thế,
và măi măi vẫn là thế. V́ nếu Chúa ở vời người môn đệ trên đường loan
báo Tin Mừng, chắc chắn Người cũng ở với gia đ́nh của họ.
Tuần vừa qua
có một chàng trai đến dự khóa cầu nguyện hơi trễ v́ vợ mới sinh, phải
phụ giặt giũ quần áo, ngày thứ nhất rồi ngày thứ hai, chàng ta có vẻ
bồn chồn lo lắng, xin tôi cho gọi điện thoại về nhà, tôi mở trang Tin
Mừng có câu Chúa nói mọi sợi tóc trên đầu anh em đă được đếm cả, và
thế là anh an tâm đi hết hành tŕnh.
Trở lại với
cánh đồng Lộc Quang,
1- Các bạn
có thể theo anh em vào sóc CHẰNG HAI, một sóc người Kh�mer, anh em qua
lai thăm hỏi suốt cả năm trời, chỉ có hai ông bà già lụ khụ tin theo,
hằng tuần lội bộ ra dự thánh lễ, cho đến lễ Giáng sinh 2002, bà con
bắt đầu xin được làm quen, và đến nay đa\ được 54 gia đ́nh, thêm 18
gia đ́nh thuộc sóc này đă di chuyển sâu vào bên ḍng Suối Nuôi. Số anh
chị em xin được tuyển chọn làm Giáo Lư Viên là 9 người, trong đó người
số một là Lâm Ư lại mù chữ, nhưng khá lanh lẹ.
Lâm Vơi và Lâm
Ư nhận trách nhiệm phụ trách chung các Giáo Lư Viên vùng Lộc Quang.
2- Sóc Bù Nồm:
mới chính thức gặp nhau vào ngày tết cổ truyền của người Khmer tháng 3
vừa qua, khi anh em vô tổ chức vui chơi tết cho bà con, vậy mà đă có
23 gia đ́nh xin theo, có 4 ngưồi được mời làm Giáo Lư Viên, 3 người đă
qua 1 tuần cầu nguyện, c̣n Thi Khleng, một phụ nữ góa chồng ngày ngày
làm thuê nuôi 4 đứa con, vậy mà vẫn c̣n giờ tham gia các sinh hoạt
chung của cộng đoàn, và ngôi nhà của chị cũng là điểm tiếp đón bà con
tới cầu nguyện. Sắp tới đây, chị sẽ tham dự khóa cầu nguyện một tuần,
chị không lo lắng đi lâu lấy ǵ ăn, mà chỉ không muốn rời đứa con nhỏ.
Tôi đă đồng ư để chị đem theo đứa con, chỉ cần có thế là chị an ḷng.
Khóa cầu nguyện có các bà vẫn vậy, họ đem theo con thơ, rồi c̣n đem
theo một người phụ giữ con trong giờ cầu nguyện nữa. Thế c̣n khi không
có người theo giữ th́ sao, chuyện dễ hiểu, nếu Chúa muốn tṛ chuyện
với mẹ th́ chính Ngài lại phải t́m cách giữ đứa con. Một chị ở Dak
Tich, vào giờ cầu nguyện, nh́n đứa con lăng xăng quậy phá, chị đơn sơ
thưa Chúa ơi, xin nói nó ngồi im. Và thật lạ lùng, đứa bé về lại bên
mẹ, hết ngồi lại nằm chứ không tới lui như trước nữa.
3- Sóc Bù
Tam, một sóc người STiêng, mười năm về trước, khi vào một sóc bên kia
Suối Mẹ, Tôi đă lặn lội qua đây, thế nhưng, Bù Tam vẫn là sóc về muộn,
tới nay mới chỉ có 6 gia đ́nh tin theo, mà lại có những 5 người xin
làm Giáo Lư Viên, trong đó có vợ chồng Lâm Vơi và Thị Snhô.
4- Giáo điểm
Lộc Quang: giáo điểm không đất không nhà.
Mỗi chiều chúa
nhật, cha xứ Lộc Ninh vào dâng lễ tại nhà một giáo dân, bàn thờ đăt
trên hiên nhà, bà con đến dự lễ đứng đầy ngoài sân và các gốc cây với
các hiên nhà kế cận, nếu trời đổ mưa, ai thi gan th́ đứng yên tại chỗ,
c̣n không th́ chạy tán loạn, bà con nhiều lần đi dự lễ về ướt nhẹp,
tuần vừa qua mới che thêm 2 cái bạt, vậy mà cũng đỡ khổ lắm. Tương lai
sẽ có nhà thờ, nhưng biết đến bao giờ mới được phép của địa phương,
chỉ nguyên việc rời địa điểm về đất dự tính làm nhà thờ cũng đă phải
đợi chờ mấy tháng nay rồi mà vẫn chưa biết khi nào mới được chấp thuận.
Một giáo đoàn tản mác th́ giáo diểm cũng tản mác, để dạy giáo lư cho
trẻ em, lại một nhà khác, rồi nơi bà con tập trung trước giờ lễ cũng
nhà khác, dĩ nhiên chẳng nhà nào chứa hết mọi người, bà con sinh hoạt
trong tuần lại nhà khác nữa, đây là một ngôi nhà nhỏ được dựng sẵn
trên phần đất nhà thờ, muốn dựng thêm một nhà sinh hoạt kế cận cũng
c̣n nhiều e ngại. Đúng là Giáo Hội lữ hành, mỗi lần tham dự thánh lễ
phải đi từ nhà nọ tới nhà kia mà vẫn không tới nhà thờ, nhưng cũng
chính ở điểm này mà Giáo Hội trở nên đích thực, một đoàn dân thờ
phượng Thiên Chúa trong tinh thần và trong chân lư.
Và Lời Chúa
mỗi ngày lan rộng, những người tin theo ngày thêm đông.
Dom MMsj
|
|