Chúa kính yêu,
Ba ngày trên Núi
Thánh sao b́nh an, thư thái mà ngắn ngủi quá! Ước chi con được ở lại
lâu hơn! Từ lúc xuống núi con vẫn c̣n đi là đà, chân chưa chấm đất hẳn.
T́nh yêu dịu ngọt của Chúa làm cho con cảm thấy ḿnh nhẹ nhàng, thanh
thản chi lạ. Thấy yêu đời yêu người v́ ḷng tràn ngập niềm vui.
Theo lời Chúa dạy
để t́nh yêu và b́nh an của Chúa bắt rễ trong tâm hồn con. Con tập tành
để biết Chúa hơn chứ không chỉ biết về Chúa thôi. Con làm phút hồi tâm
năm bước đơn giản Chúa dạy thấy nhẹ nhàng và rất dễ làm. Con tập lại,
bắt đầu lại suy niệm những bài phúc âm trong khóa và cảm thấy không
ngại ngùng nữa. Tạ ơn Chúa.
Một buổi sáng
trong khóa khi con đi đánh thức mọi người, có một cô rất trẻ, mở mắt
nh́n con rồi nhắm lại ngủ tiếp, và con không biết phải làm ǵ. Chợt
nhớ lại ánh mắt nhân từ và lời dặn thương yêu của cha linh hướng là �nếu
không dậy nổi cho kịp giờ kinh sáng th́ gặp lại ở lúc điểm tâm, v́
phải ăn mới có sức mà cầu nguyện.� Con khép nhẹ cửa và đi gơ tiếp
những cánh cửa khác. Chúa ơi, kỷ niệm nầy đă ghi đậm nét trong ḷng
con, v́ con vốn nóng tánh và không nhân từ nhiều.
Có nhiều nghi
thức và chương tŕnh trong khóa rất mới đối với con nhưng con không
cảm thấy đuối sức khi chạy theo. Con rất tiếc là giờ huấn đức hơi ngắn
mà chỉ biết �xin vâng� để chờ mong đến khóa sau được nghe tiếp.
Trong khóa nầy
con cảm thấy con được thao luyện toàn diện và đầy đủ. Sau khi con
exercise my body (thánh vũ và kinh sáng), exercise my brain (đọc và
suy niệm phúc âm), th́ con được exercise my senses (chặng đàng Thánh
giá và nghi thức rửa chân) và exercise my faith (Sơ Brenda không cho
mượn alarm clock và nghi thức sai đi). Những nấc thang kế tiếp nhau
này, những nước mắt và những lời nhắn nhủ trong ṭa giải tội, cộng với
t́nh yêu, ân sủng, ḷng nhân từ thương xót Chúa tuôn đổ xuống mỗi
người chúng con trong khóa này, đă đánh động ḷng con một cách êm đềm
mà thắm thiết, có sức thúc dục con tiếp tục cố gắng để kết t́nh thân
mật với Chúa hơn.
Catherine Lam
Linh Thao
Houston, Sept. 11-14, 2003
|