|
29 tháng Sáu
2003.
Hôm nay, trong
Thánh Lễ chiều Chúa nhật của nhà thờ Saint Michael có nghi thức gởi
hai gia đình đi sứ vụ Thừa sai, trong đó có gia đình Anh Thiều.
Trái với gia đình
người Mỹ kia, là đôi vợ chồng son; Anh Thiều và chị Elizabeth có 3
cháu - Một trai và hai gái; 8, 6, và 2 tuổi. Cháu trai lớn đứng cạnh
bố, vui vẻ ra mặt. Hai cháu gái xúng xính trong những chiếc áo dài
Việt Nam đỏ. Cháu út say sưa bú tay. Các cháu cũng như bố mẹ, đầy
thích thú. Anh Thiều và chị Elizabeth đều cắt tóc ngắn. Như thường
lệ, chị Elizabeth không son phấn, hiền hoà và hồn nhiên.
Linh mục giới
thiệu Anh Thiều có văn bằng kiến trúc, và chị Elizabeth có văn bằng
thần học.
Chị Elizabeth
không đẹp, không xấu, nhưng đúng là mẫu người phụ nữ dễ thương, thu
hút mọi người bằng nhân cách, và những đức tính nổi bật của mình. Một
phụ nữ nhìn vào thấy ấm lòng. Áo quần chị thường không thẳng nếp, vì
hầu như luôn luôn có con dại trên tay. Anh Thiều có nét mặt vừa
nghiêm trang, vừa phúc hậu.
Linh mục chủ tế,
vị đại diện dòng truyền giáo Maryknoll, và toàn thể giáo dân đều nhìn
hai gia đình sắp hàng đứng trước bàn thờ với thương yêu và cảm phục.
Mọi người cầu nguyện cách tha thiết, vổ tay cách chân thành. Có những
phút toàn thể giáo đường chìm trong thinh lặng vì cảm động; người
người đều hướng đôi mắt nhìn lên 7 người ra khơi như muốn gởi gắm một
chút ước ao, lồng trong thương mến.
Sau bốn tháng
tập sự ở New York, anh chị sẽ đi Thái Lan ba năm. Ra đi, cùng với ba
con và hành trang gọn, để lại mẹ già, anh chị em. Anh chị theo tiếng
gọi của Thiên Chúa phục vụ tha nhân, người bất hạnh, khổ đau, nghèo
đói.
Câu hỏi có thể
xoắn vào tim óc con người là sau ba năm, khi trở về, không còn việc
làm, nhà cửa, cuộc sống sẽ ra sao? Nhưng vị linh mục nhắc lại chuyện
ngày xưa: khi Đức Kitô kêu gọi các tông đồ, họ đâu biết tương lai sẽ
thế nào, vẫn xếp thuyền, xếp lưới, đi theo Ngài.
Sứ Vụ Tông Đồ,
cụm từ xinh đẹp làm sao! Những danh từ, đọc lên, nghe ngây ngất trong
tâm hồn, nghe lòng mình chan chứa một tình yêu bát ngát, nghe tay mình
mọc cánh, chân mình nôn nao... Hiện ra, mơ màng trước mắt, gần gũi
trong tim, cánh đồng bao la tận chân trời xa tít, cánh đồng luá chín
thiếu người gặt hái, săn sóc, chăm bón, nâng niu... Ôi! cánh đồng muôn
ngàn dấu yêu, người rất gần tôi và cũng xa tôi, nhưng người vẫn là lẽ
sống của lòng tôi....
Đông Khê
|
|