|
Con vui một chút
nắng hồng
Con nghe một chút cay nồng trên mi
Sáng nay ngập cả lối đi
Bao niềm hạnh phúc những gì Thầy cho
Con gởi gió mọi buồn lo,
Mây đem ra bể, sóng to lấp rồi...
Đường đến sở, con
bước lầm bước lũi
Thành phố sương mù, con vẫn cô đơn
Hai vai nặng, con xóa những tủi hờn,
Chim hót đâu đây, chắc Thầy đâu đấỵ
Giòng đời đục
ngầu, như Thầy đã thấy,
Có vui gì, ngày tám tiếng, miếng cơm?
Chân con mỏi, tay chai cứng sớm hôm,
Những bổn phận nặng đè lưng bé nhỏ
Con trở về, tợ
đóa hoa trước gió
Vui với đời, chấp nhận một kiếp hoa
Tạ ơn Thầy, con có bố mẹ già,
Để sớm hôm được cùng chung kinh nguyện
Đám mây xám,
tương lai Thầy điều khiển
Con xin vâng, phó mặc mọi âu lo,
Lệ sắp tràn mi, Thầy đã gởi cho
Những vai con tựa, vòng tay thân áị..
Thầy ơi, con vững
tin Thầy luôn mãi:
Nụ cười hiền em bé lấp buồn đau;
Cánh bướm nhỏ thay cho những u sầu
Người bạn tốt, thiên thần Thầy sai đến...
...Gởi Thầy đoản
khúc Tạ ơn,
Thay cho lời nguyện giữa cơn muộn phiền,
Đời con bão tố triền miên,
Đồng hành bên cạnh, bình yên cùng Thầỵ..
Sương Mai
|
|