|
Đã
từ lâu không có dịp gặp lại.
Kể
từ ngày Cha trở về Quê Hương.
Một
Quê Hương mà Cha đã từ bỏ.
Để
nhận cho mình, một Quê Hương mới.
Đất
Nước Việt, làm công dân Nước
Việt.
Dẫu
không cùng tiếng nói với màu da.
Lòng
ước vọng bao năm trời trông ngóng.
Trở
về lại “Quê Nhà” để phục
vụ.
Cho
dẫu rằng bị từ chối, đuổi
đi.
Thân
tị nạn Cha đã từng chia sẻ.
Bao
năm trường trong nghèo đói khổ đau.
Tình
yêu đó làm sao mà diễn tả.
Kỷ
niệm buồn vui, một thời gần gủi.
Vẫn
sống mãi trong tâm trí lòng con.
Cha
mất đi, nhưng tình Cha còn đó.
Trong
tâm hồn những người Việt khắp nơi.
Những
gì Cha làm và đã rao giảng.
Tình
yêu thương mà Cha đã trao ban.
Hôm
nay đây Chúa gọi Cha trở về.
Trên
Quê Trời vĩnh cửu Ngài đợi trông.
Trao
phần thưởng cho người con dấu ái.
Đã
một đời hiến thân để phục
vụ.
Gần
bên Chúa, xin cầu cho chúng con.
Biết
yêu thương nhau, theo lời Cha dạy.
Để
khỏi sống mãi, cảnh đời tị
nạn.
Kiếp
lưu vong trong thân phận đọa đày.
Hầu
ước vọng nơi lòng Cha thành đạt.
Dẫu
không còn về lại nơi chốn xưa.
Quê
Hương mới một lần Cha đã
chọn.
Để
rao giảng tình yêu của Nước Trời.
“Quê
Hương Tôi1” Đất Nước Việt
mến yêu.
Trầm
Hương Thích Nhật Tụng
1
“Việt Nam Quê Hương Tôi” của Lm Dominici
Đỗ Minh Trí do Nhà Xuất Bản Diễn
Đàn Chúa Nhật ấn hành năm 1990
|
|