Lần thứ hai, giă từ thế
tục
Cha
trở về với Chúa trên cao
Cha
ra đi
Hồn
nhẹ như cánh hoa đào
Con
ở lại, muôn vàn thương tiếc...
Cha
không dạy con bằng hiểu biết
mà
dạy bằng gương sáng từ nhân
Cha
hiền lành, nhẫn nại, ân cần
và
chỉ nói về T́nh Yêu Chúa...
Khi
bất trắc, tinh thần không héo úa
Cha
vững vàng phó thác Niềm Tin,
Cha
vẫn dạy con: “đừng nao núng
Lời
Phúc Âm ghi khắc vào Tim.”
Cha:
người Chiến Sĩ hào hùng
của
Thiên Chúa, tay không cần súng
Cha:
nước hồ thu phẳng lặng
phản
chiếu T́nh Thiên Chúa vô biên...
Bốn
mươi ba năm
Trong
Ánh Sáng thần thiêng
dâng
hiến đời ḿnh, làm Linh Mục,
Cha
là người Mục Tử chứng nhân
Sáu
mươi tám năm giữa gian trần
Cha
là hiện thân T́nh Yêu Thiên Chúa.
Đời
sống Cha là bài ca muôn thủa,
là
Lời Tán Tụng Đấng Hóa Công!
Hôm
nay Cha đến trước Bệ Rồng
Cửa
Thiên Đàng mở rộng đón Tông Đồ
dấu ái
Ngàn
hoa thiêng tung văi giữa không trung...
Mọn
hèn tội lỗi
Nhặt
cánh hoa Trời
Môi
con mỉm cười
Ḷng
con: nước mắt rơi!
Đông
Khê
|