|
Chúa đã vì con, chịu đóng đinh
Nằm
trên THÁNH GIA, để hy sinh
Tủi
hờn, nhục nhã vì nhân loại
Giúp
chúng con đây, thoát khổ hình!
Ôi!
Chúa Giêsu, Chúa chí nhân!
Vì
thương nhân loại - trọng phù vân
Giuđa,
bán Chúa trong cuồng loạn
Còn
chúng con đây, nhiễm bụi trần.
Ôi!
Đẹp vô cùng lễ Hy sinh!
Giáng
trần đau khổ, cứu sinh linh
Mà
còn buộc tội, quên ơn Chúa
Trả
nghĩa đền ơn, những mũi đinh!
Đường
lên núi Sọ, dốc cheo leo...
Nhân
loại dửng dưng ngắm Chúa trèo!
Chúa
ngã ba lần, đau đớn quá!
Đồng
tình, gai nhọn cũng đâm theo...
Ôi!
Hỡi trần gian, bội bạc kia!
Biết
không vườn Giệt, lúc đêm khuya?
Cha
như run sợ, trong giờ ấy
Ngọn
lửa tình yêu, phải cắt lìa.
Ta
sẽ vì con chịu nộp mình!
Để
dâng cho trọn lễ hy sinh
Kính
Cha chí ái trên Thiên Quốc
Của
lễ toàn thiêu, xóa tội tình.
Ôi!
Hỡi trần gian hãy lặng im!
Mũi
dòng phản bội thấu qua tim
Máu
Cha chảy xuống, tran hòa đất...
Cứu
vớt muôn dân khỏi ngập chìm.
Hoài
Nam
|
|