|
Cuộc hành hương
World Youth Day 2002 của tôi băt đầu khi tôi và hai cháu ghé thăm
gia đ́nh người bạn tại thành phố Quebec dễ thương. Cùng với những
người thân đến từ California, Virgina, chúng tôi được cha Lâm cho
tham dự sinh hoạt hành hương của địa phận Quebec và cộng đoàn St.
Charles Borromee. Chúng tôi được cho bus pass, áo T-shirt, mũ, và
các kỷ vật như tất cả giáo dân trong cộng đoàn. Cùng với phái đoàn
Úc Châu, chúng tôi đi thăm các đại thánh đường, dâng thánh lễ, đi
kiệu Thánh Thể dưới cơn mưa tầm tă. Tại công viên thành phố vào tối
thứ sáu July 19, 2002, chúng tôi ca hát, nhảy múa với khoảng năm
ngàn người trẻ đến từ khắp nơi trên thế giới. Tinh thần vui vẻ của
thành phố và ḷng mong đợi đến ngày về Toronto bắt đầu rộn ràng nhảy
múa trong tôi.
Khi tới
Montreal, tâm hồn tôi đă được hâm nóng, sẵn sàng để tham dự cuộc lữ
hành WYD 2002. Tại nhà ḍng St. Croix trong thành phố Montreal, tôi
mừng vui gặp các anh chị em Đồng Hành nhóm Con Cá Virginia, nhóm Tứ
Phương Đồng Tâm Montreal, Portland, Austin, Houston và Dallas. Tôi
tưởng như ḿnh đang bước vào đại hội của phong trào Đồng Hành, khi
thấy các nhóm từ khắp các vùng kéo về, gặp nhau tay bắt mặt mừng. Có
những khuôn mặt mới gặp lần đầu, có nhiều khuôn mặt rất thân quen.
Có những mái tóc muối tiêu bên cạnh những mái đầu c̣n xanh.
Tất cả mấy chục
anh chị em chúng tôi kéo nhau lên L�Oratoire dâng thánh lễ Chúa Nhật,
cầu nguyện và viếng thăm đền thánh Giuse vĩ đại và nổi tiếng. Nhiều
anh chị em đă quỳ đọc kinh cầu nguyện hết mấy chục nấc thang và sau
đó trở lại làm kinh tối với nhau tại đây.
Nhà Ḍng St.
Croix đă rộng răi mở cửa đón phái đoàn hành hương Đồng Hành trong
những ngày này. Đâu phải chỉ có vài người như lời xin đầu tiên. Mỗi
ngày lại có thêm anh chị em ghé đến. Đông hơn, nhiều hơn, chật chội
hơn. Xin chân thành cảm ơn ḷng thương mến của nhà ḍng. Tạ ơn Chúa,
v́ phong trào có “đường dây riêng” với ḍng qua sơ Gia Diễm nên mọi
người có chỗ ngủ thoải mái. Phái nữ c̣n được access vào pḥng các sơ.
Xin tạ ơn nhà ḍng đă yêu mến và bảo bọc chúng ta trong những ngày
hành hương này. Các anh chị em Đồng Hành tại Montreal đă chu đáo lo
thức ăn, chỗ ngủ và hướng dẫn đi tham quan thành phố. Ngoài nhà ḍng
St. Croix, chúng tôi c̣n lấn sang nhà anh chị Hào & Bảo Điền, anh
chị Hiệp & Tú Lan. T́nh thương, sự ân cần, quan tâm của các anh chị
em tại Montreal làm tôi càng thêm yêu quư t́nh Đồng Hành.
Chiều July 23,
2002, anh chị em từ Toronto, Ottawa, Montreal, Virginia, Maryland,
New Jersey, Philadelphia, Boston, Tulsa, Kansas City, Dallas,
Houston, Austin, Portland, California va Đức Quốc đă tới trường Công
Giáo Father Serra b́nh an. Chúng tôi nhận gói hành trang từ ban tổ
chức WYD 2002, trong đó có Phúc âm, kinh nguyện, chương tŕnh mỗi
ngày, bản đồ thành phố, lộ tŕnh xe bus và metro. Ḍng Thánh Thể của
cha Long tặng mỗi người một áo T-shirt mầu xanh đậm. Xin cám ơn nhà
Ḍng đă cho chúng ta cha Long để ngài lo cho Youth Ministry và cho
chúng tôi áo mặc. Cha Long lo cho chúng tôi nón, 2 áo T-shirt vàng
và xanh da trời, sách ca nguyện và các vật lưu niệm. Chính nhờ những
mầu áo đồng nhất này, chúng tôi luôn tạo được sự chú ư trên đường lữ
hành, cũng như dễ dàng nhận ra nhau và đỡ bị lạc trong lúc di chuyển.
Tại trường
Father Serra Elementary School, mọi người ngủ trên sàn xi-măng, với
tất cả hành trang bên cạnh. Sau mỗi ngày mệt lả v́ đi bộ, phơi nắng
và tham gia các sinh hoạt, khi về đến nơi chúng tôi lăn ra ngủ quên
đời. Một thích thú đáng ghi nhớ là pḥng tắm nước lạnh lộ thiên
trong sân sau của trường học được dựng tạm cho chúng tôi sử dụng.
Mọi người chỉ có thể tắm sáng sớm khi thức dậy hoặc rất khuya lúc về
tới trường học. Có nhiều bạn đă phá kỷ lục tắm nhanh trong những
ngày này.
Chúng tôi chính
thức bước vào WYD 2002 bằng cuộc đi bộ 4 cây số. Chúng tôi lên xe
bus, đổi sang metro, rồi hợp cùng các đoàn lữ hành khác đi bộ qua
các nẻo đường trong thành phố Toronto tuôn về Exhibition Center để
nghe giảng và dâng thánh lễ. Dân chúng hai bên đường vẫy tay chào,
hỏi thăm từ đâu đến, chúc một chuyến hành hương đẹp, hoặc cám ơn
chúng tôi đă đến. Tôi rất cảm động khi thấy toàn thành phố đă chuẩn
bị đón chào và quư mến sự hiện diện của chúng tôi. Hạnh phúc thay
nếu cả thế giới sống yêu thương, thân thiện với nhau như vậy.
Tôi biết bao
ngựi đă hy sinh làm việc để tạo mọi thuận lợi cho chúng tôi. Những
người chỉ dẫn các đường xe bus, xe metro. Những người đứng đón chào
và chỉ đường. Cảnh sát hướng dẫn lưu thông để bộ hành băng ngang
đường. Biết bao người âm thầm dọn dẹp những núi rác chúng tôi để lại
mỗi ngày. Chính họ là ánh sáng, là muối cho tôi. Họ làm việc suốt cả
ngày để lo cho chúng tôi. Tinh thần phục vụ của họ là gương sáng cho
tôi.
Trong
Exhibition Center, tôi nh́n thấy nhiều người trẻ đến từ Bắc Mỹ, Nam
Mỹ, Mỹ Châu La Tinh, Úc châu, Âu Châu, Đông Âu, Phi Châu và Á Châu.
Anh chị em Công Giáo của tôi gồm đủ mầu da, ngôn ngữ, văn hoá nhưng
tất cả có chung một niềm tin Đức Kitô Phục Sinh, mang chung một khát
vọng muốn làm ánh sáng cho thế gian, làm muối cho đời. Tôi thấy Giáo
Hội của tôi bao la quá. Đức tin đă vượt qua mọi biên giới và nối kết
tất cả nên một trong Đức Kitô. Đứng giữa ḷng Giáo Hội hoàn vũ cho
tôi những cảm giác khác với khi tôi ở giữa cộng đoàn địa phương. Một
sức sống mănh liệt chuyển qua tôi. Một t́nh yêu mới, một cái nh́n
mới về Giáo Hội đă đến trong tôi. Dù chỉ là một phần tử nhỏ bé,
nhưng tôi cùng với các Kitô hữu khác là Giáo Hội đa dạng và đầy sức
sống. Trong đoàn người đi hành hương tôi thấy có các linh mục và tu
sĩ, cùng đi bộ, tham dự các sinh hoạt, ăn, ngủ cùng một nơi, chia sẻ
một hoàn cảnh như chúng tôi.
Vâng lời Thầy
chúng con thả lưới. (Luca 5:5)
Trở lại sinh
hoạt của giới trẻ Đồng Hành tại WYD 2002, tôi cảm phục tinh thần
phục vụ của nhóm Con Chiên đă chuẩn bị thức ăn, nước uống, đưa đón
trước khi mọi nguời tới. Đồng thời các em vẫn phải phụ trách các
công tác của cộng đoàn. Nh́n thấy phái đoàn Đồng Hành gồm mọi lứa
tuổi, đến từ các thành phố khác nhau, với những mong đợi trái ngược
nhau, tôi đâm lo. Không biết chúng ta có hiểu lầm, có xung đột với
nhau chăng? Tôi thấy cha Long đă quá liều lĩnh khi mang hai trăm
người này đến đây cho họ hành hương với nhau trong một tuần lễ. Tôi
phân vân, với hơn chục em trẻ tại Toronto, cha Long đă mất bao ngày
đêm chuẩn bị cho chúng tôi. Ai đă mua và khiêng bao nhiêu thùng đồ
ăn, nước uống đến trường học? Ai dă chia pḥng, xếp chỗ, in
T-shirts, soạn sách ca nguyện? Hy vọng các em nhận ra t́nh thương
cha Long, nhóm Con Chiên và các anh chị em địa phương dành cho ḿnh.
Mong các em nh́n thấy gương sáng phục vụ này và cố gắng noi theo.
Trong những ngày này, tôi nhận thấy một số bạn trẻ từ các nhóm cũng
hăng hái đứng ra nhận lănh trách nhiệm tổ chức, lo lắng, phục vụ mọi
người. Tuy trẻ nhưng các em có tinh thần trách nhiệm cao.
Các giờ kinh
sáng linh động và dă chiến thật phù hợp với tinh thần lữ hành của
những ngày này. Sáng đầu tiên chúng tôi ngợi khen, ca tụng Chúa
trong băi đậu xe. Ngày kế mọi người kéo nhau ra sân sau. Hôm sau
chia nhóm nhỏ chia sẻ trong nhà. Lạy Chúa chúng con cố gắng với
những ǵ có trong tay để hướng tâm hồn chúng con về Ngài.
Chiều thứ năm
Đức Thánh Cha đến nói chuyện với giới trẻ tại Exhibition Center. Sau
khi nồng nhiệt chào đón Đức Thánh Cha, mọi người lắng đọng, chăm chú
nghe những lời Ngài nhắn nhủ về Tám Mối Phúc Thật mà Chúa Giêsu
giảng hơn hai ngàn năm trước. Hôm nay bên bờ hồ Ontario giới trẻ
được mời gọi sống tám phúc của Hiến Chương Nước Trời. Tất cả những
ồn ào náo nhiệt, tiếng hát, tiếng trống, tiếng đàn đă im bặt. Chỉ
c̣n lại tiếng của vị Cha chung đang dậy dỗ các tông đồ trẻ của Giáo
Hội hôm nay. Ôi một h́nh ảnh đẹp biết bao!
Chiều thứ sáu
chúng tôi cùng nhau cuốc bộ xuống trung tâm thành phố để đi Đàng
Thánh Giá. Các bạn trẻ diễn lại cuộc tử nạn của Chúa Giê-su trên các
đường phố đă đập mạnh vào tâm trí tôi những đau đớn thể xác và tâm
hồn Chúa đă trải qua. Các chặng thánh giá với tôi từ nay không c̣n
là h́nh, ảnh, tượng nữa. Tôi được đánh động mạnh khi người trẻ ngồi
xe lăn phụ Chúa vác thánh giá. Lẽ ra phải là tôi. Sao lại là một
người tật nguyền ngồi xe lăn? H́nh ảnh này đă mở mắt tâm hồn tôi.
Khi chấp nhận các khó khăn, đau khổ, bệnh tật, bất công, nghèo đói,
là tôi đang phụ Chúa vác thánh giá lên đồi Calve. Tôi cảm thấy xấu
hổ v́ đă nhiều lần than van trách móc, những khi mệt mỏi muốn bỏ
cuộc, những lúc đó tôi để Chúa vác thánh giá một ḿnh. Lạy Chúa của
con, xin Ngài tha thứ.
Ngày thứ bảy,
mọi người lũ lượt tuôn về Downsview. Họ đi như dân Do Thái trốn ra
khỏi Ai Cập, hành trang đơn sơ, nhẹ nhàng để có thể đi bộ nhiều cây
số. Trước mắt tôi cả rừng người đổ về Downsview, sau lưng tôi ḍng
thác người như ḍng sông cuồn cuộn chảy vào Downsview. Tất cả tạo
nên một bức tranh muôn mầu sống động, người, cờ xí, tiếng hát, tiếng
cười, tiếng ḥ reo xen lẫn với tiếng đọc kinh. Khi đứng trong ḍng
người này tôi cảm nhận được sức mạnh của niềm tin, tất cả chúng tôi
đang góp phần xây dựng Giáo Hội. Tôi có phần vụ và trách nhiệm đóng
góp cho Giáo Hội trong cương vị hoàn cảnh của tôi.
Sáng Chúa Nhật
chúng tôi được Chúa đánh thức sớm và Ngài đă rửa mặt cho chúng tôi
bằng một trận mưa tầm tả. Những ai ngủ nướng dậy không kịp, được
Chúa thương rửa từ đầu tới chân. Lần đầu tiên tôi dâng thánh lễ
trong mưa băo. Tuy bị ướt nhưng mọi người vẫn sốt sắng tham dự và
chú tâm lắng nghe lời giảng dậy của Đức Thánh Cha, vẫn nồng nhiệt
hoan nghênh, cổ vơ Ngài. Thật cảm động khi nghe người Cha già giao
phó nhiệm vụ cho giới trẻ phải yêu mến và xây dựng Giáo Hội.
Sáng thứ hai
chúng tôi chia tay nhau. Mỗi người đi một hướng. Trong ḷng vẫn vang
vọng câu hát “Là ánh sáng giữa gian trần, nên men muối ướp đời. Vào
thế giới xóa tan bóng đêm bằng cuộc đời trao ban t́nh yêu.”
Chúng tôi rời
trường Father Serra vào đời thi hành sứ mệnh là ánh sáng, là muối.
Xin cho ánh sáng chúng con thật ấm áp và muối chúng con luôn mặn
nồng.
|
|