|
(Lc 15: 14-24)
Cha vẫn ngồi
đây, gốc thông già
Tuyết trắng trời đông mấy bận qua,
Cha vẫn chờ con từ thuở ấy,
Trăng vàng Thánh Giá, trăng thiết tha!
Mây trắng chiều nay hiện rơ h́nh
con về thất thểu, dáng điêu linh,
Cha vùng chạy đến, chân run rây,
ôm chặt trong tay con của ḿnh!
“Cha ơi, con đă phụ Cha rồi,
“ḷng con đă bạc trắng như vôi!
“Con không c̣n xứng t́nh Cha nữa,
“chẳng đáng đứng đây, giữa đất trời...
Lời con chưa thoát trọn bờ môi,
Cha đă hân hoan tha thứ rồi!
Tŕu mến nh́n con, mắt trong mắt,
dịu dàng sưởi ấm quả tim côi...
Cha mừng thôi đă hết xa xôi,
Cha vui nắm lấy bàn tay nhỏ,
Con lặng nh́n Cha nghẹn cả lời...
Nhẫn vàng gấm quí luôn chờ đợi,
nghĩa nặng t́nh thâm tự muôn đời.
Đông Khê
|
|