|
C̣n nhớ cách
đây mấy tháng, anh chị đă điện thoại than thở là chưa có ai ghi danh,
tôi đă an ủi và hứa bừa:
“Anh Chị cứ yên
trí đi, mặc dù nơi em ở, cách địa điểm tổ chức hơn 400 km nhưng em
sẽ vận động và chắc chắn sẽ có 10 em tham dự.”
Nhưng mọi sự
đă diễn tiến tốt đẹp ngoài ước muốn, con số tối đa là 30 em do cha
Long đề nghị, nay đă vượt qua, nhưng trở ngại lớn kế tiếp là bạn
đường cầu nguyện, ai đây? Ai có đủ điều kiện?
Nhân dịp Cha
Tước sang giảng linh thao, anh chị Sao băn khoăn hỏi cha, ngài cười
cười nói:
- Th́ anh
chị làm thôi.
Ối cha mẹ ơi!
Hai ông bà nội đă 60 tuổi làm huynh trưởng cho cháu!
Nhưng rồi
cũng có sáu em thật tốt lành và đầy kinh nghiệm đến giúp khóa, đặc
biệt là Vũ, mặc dù đă là cha của một con rưỡi nhưng cũng đă hy sinh
rất nhiều làm anh chị Sao tiếc hùi hụi, v́ không có cơ hội để chứng
tỏ là gân cốt ḿnh cũng c̣n dẻo dai như ai.
Càng gần đến
khóa, chúng tôi vẫn không hết lo, các anh chị Đồng Hành ở Mỹ cũng
gửi thư khuyến khích lẫn đe dọa:
- Cha Long
sang Âu châu lần đầu tiên đấy nhá, các anh chị liệu đó, đừng để ngài
thất vọng nhé.
Chúa Mẹ ơi!
Chúng em c̣n run hơn cả các anh chị nghĩ nữa đấy!
Ngày cha đến,
cha run run vào khóa thứ nhất ở bắc Đức, chúng tôi hồi hộp cầu
nguyện, chẳng t́m ra bạn đường cầu nguyện th́ chính cha Long và cha
Hạnh, cha tuyên úy cộng đoàn lo giúp. Mọi việc tốt đẹp, hai cha thở
phào nhẹ nhơm, các em vui, gặp bạn khoe tứ lung tung làm các em khác
cứ tiếc hùi hụi. Chúng tôi đỡ lo...
Ngày cha đến
khóa trung Đức, ngài có vẻ bớt run nhưng vẫn lo lắng v́ qua kinh
nghiệm khóa trước, một số các em trong giờ chia sẻ hay nghỉ giải lao,
cứ ào ào tiếng Đức như khạc như nhổ vào mặt, làm cha không biết
tránh nơi mô? Bản dịch từ tiếng Anh sang tiếng Đức do máy dịch, đọc
cứ lùng bùng lỗ tai, thời gian không c̣n để gọt dũa, thôi th́ cứ
liều, vừa làm vừa sửa và vừa run, may mắn là các em cũng biết tiếng
Anh và tiếng Việt khá nhờ các lớp Việt ngữ cũng như sinh hoạt với ca
đoàn. Khi nghe các em hát thánh ca, chia sẻ trong nhóm hay viết thư
bằng tiếng mẹ đẻ, cha Long đă ngạc nhiên thích thú trước vốn chữ
tiếng Việt của các em.
Cha con đă
gần gũi, thông hiểu nhau ngay từ phút đầu gặp gỡ nhờ cha duyên dáng,
ḥa đồng và hiểu tâm lư các em. Phương pháp giảng pḥng nhẹ nhàng đi
kèm với hành động thực tế, những bài hát cha chọn rất thời trang,
gần gũi với đời sống, kèm theo những cử điệu đầy ư nghĩa lẫn tươi
vui khiến các em thích thú và đánh động các em dễ dàng khi nghĩ đến
Chúa và tha nhân.
Lúc đầu tôi
đă lo lắng khi nh́n thấy chương tŕnh khá nặng do cha đề nghị, bởi
tôi đă từng tổ chức những khóa tĩnh tâm cho giới trẻ, thường chúng
tôi chỉ dám đưa vào một chút về tâm linh, một chút đề tài nho nhỏ,
phần lớn c̣n lại là sinh hoạt vui chơi.
Nhưng lạ kỳ
thay, các em vui vẻ tích cực tham gia, không có em nào phá rối hay
có ư nghĩ bỏ cuộc và thấy thời gian qua đi rất nhanh. Trong các giờ
tâm linh, các em đă đưa cả tâm trí và thân xác lên cùng Chúa, những
giọt nước mắt chân thành đă lăn trên đôi má bầu bĩnh, trên khuôn mặt
c̣n quá non trẻ của các em làm tôi không cầm được nước mắt. Các em
đă luyến tiếc trong phút chia tay và đă ôm lấy cha, xin cha tiếp tục
hy sinh sang Đức. Các em cũng nghẹn ngào cám ơn và xin ban tổ chức
hy sinh mở các khóa kế tiếp. Các em cũng thắc mắc Linh thao là ǵ và
muốn nếm thử các khóa cho người lớn. Wow! con cứ trả lời, cứ hứa và
phần c̣n lại để Chúa làm việc nhé!
Minh Huy,
một em trong khóa đă mở một trang riêng trong Internet để các bạn có
cơ hội trao đổi, tâm sự. Xin gia đ́nh Đồng Hành hăy mở http://tran-huu,de/come-n-see/
để xem những h́nh ảnh trong khóa cũng như ghi lại tâm t́nh để làm
quen với các em ở Đức. Các bạn có thể viết bằng tiếng Anh hay tiếng
Việt nhé. Chắc chắn khi nhận được thư, các em sẽ vui mừng lắm đó.
Về phía phụ
huynh cũng đă rất ngạc nhiên khi thấy sự thay đổi rất lớn nơi con
ḿnh, lúc ghi danh đă phải ngọt ngào năn nỉ con, khuôn mặt thiểu năo
của một số em trong phút đầu tiên đến khóa đă biến đổi thành những
khuôn mặt vui tươi hào hứng, sự thay đổi này đă lây sang phụ huynh,
tôi thấy họ bớt đăm chiêu lo lắng và ḥa đồng nhảy múa vui vẻ với
các con trong thánh lễ bế mạc. Những phụ huynh v́ trở ngại đă không
đến đón con, khi nghe và thấy con biến đổi, đă điện thoại cám ơn ban
tổ chức, các gia đ́nh đă hứa giúp đỡ ban tổ chức trong những khóa kế
tiếp trong việc nấu những món ăn thuần túy Việt Nam cho các em
thưởng thức. Phần thưởng này thật vô giá cho chúng con, Chúa ơi!
Thừa thắng
xông lên, sang năm 2003, cha Long đă nhận lời sang Âu châu hai lần,
một vào mùa chay cho các khóa người lớn và một vào mùa xuân cho các
em, nghe đâu đă có bảy khóa được dự trù tổ chức tại Bỉ và Đức.
Tuyệt diệu
thay việc Chúa thực hiện qua sự tận tụy hy sinh của cha Long. Các
anh chị huynh trưởng và ban tổ chức. Chúng con chỉ biết cúi đầu tạ
ơn và sẽ tiến bước mạnh mẽ trong tin tưởng để lo cho các em, những
mầm non tương lai của gia đ́nh, cộng đoàn, quốc gia Việt Nam và giáo
hội để danh Chúa được vinh hiển hơn.
|
|