ĐH 2002.01  |  "Anh Em Là Muối Cho Đời.  Anh Em Là Ánh Sáng Cho Thế Gian."

 

Trang chính Bao DH 2002 2002-01
.

Cha Dominici

Nghĩa-Phương

 
  Vào gần cuối năm vừa qua, khi được tin Cha Dominici bị đau nặng và phải chữa trị bằng chemotherapy, chúng tôi đă quyết định sẽ đi thăm Cha.

Chỉ gặp Cha qua ba khoá linh thao khi ngài đến giảng tại thành phố chúng tôi ở, Ngài đă để lại những lời dạy dỗ đơn giản nhưng không kém phần khó khăn, mà suốt cả cuộc đời một người theo Chúa vẫn luôn phải cố gắng để đạt tới được. Đó là Ngài luôn nói về Thiên Chúa là T́nh Yêu. Nếu muốn giống Chúa, ḿnh phải là người biết yêu. Yêu vô điều kiện, không tính toán,và phải là người tiên khởi để đi bước trước trong t́nh yêu. Như thế mới giống Chúa Kitô được. Những linh mục thừa sai hy sinh cả cuộc đời để đi phục vụ tại các đệ tam quốc gia đánh động chúng tôi rất nhiều. Tại Việt Nam, các ngài đă hoàn toàn đồng hoá với dân tộc ḿnh, và sống chết với người Việt Nam cho đến khi bị trục xuất, sau đó lại đi qua các đảo để tiếp tục phục vụ những người kém may mắn, tâm hồn các ngài vẫn luôn thương yêu dân Việt chúng ta vô cùng. Do đó chúng tôi muốn đi thăm Ngài, v́ chúng tôi biết ơn Ngài là ân nhân của dân tộc Việt, dù cho các Ngài chẳng bao giờ có ư nghĩ như vậy... Khi biếu Ngài chút quà, Ngài đă nói: “Tôi sẽ gửi về Việt Nam.”!!!

Giờ đây Ngài đang bị ung thư gan!
Một linh mục luôn rao giảng về t́nh yêu của Chúa có bị xao động về biến cố này không? Là thân phận con người, có lẽ không nhiều th́ ít, chắc Ngài cũng không tránh khỏi những bối rối về căn bệnh nan y của ḿnh.

Ngài đă chia sẻ:

“Tôi thấy t́nh yêu của Chúa, khi được bề trên gọi về Ư, nhờ đó mà khám phá được căn bệnh ung thư ruột, rồi khi về Việt Nam, lại kịp thời được khám phá để đi chữa trị mắt ở Singapore, sau đó về lại Ư, th́ 10 ngày trước khi đi mổ mắt lại được tin bị ung thư gan!

 

Tôi đă mấy lần tĩnh tâm riêng một ḿnh, cầu nguyện và lắng nghe Chúa muốn nói ǵ, và tôi đă cảm thấy thật rung động khi cảm nhận được lời Chúa nói: ‘Let me love you my way, not your way.’

Tôi đă cảm nhận được sự b́nh an và niềm vui khi biết Chúa luôn yêu tôi.”

Đây là một đoạn thư Ngài đă viết trước khi chúng tôi sang gặp Ngài:

“Now God does not want me to come to the States any more, and perhaps He doesn’t want me to go to Việt Nam either... I am on chemotherapy again, I do not know the outcome, but I am still confident to overcome this illness and to be able to do some work for Him... In any case I am in peace and joyful, since this illness is a new way to me as a missionary. Jesus lived 30 years in Nazareth working, three years preaching the Good News, finally he spent just a few hours on the Cross, but He saved humanity through those few hours of suffering and dying... I offer everything out of love for Him, so I am confident not to be less useful to His Kingdom now than when I was busy giving retreats in the U.S.”

Tuần vừa qua chúng tôi đă sang gặp Ngài và được tin vui, một bác sĩ giỏi từ Pháp sang, làm đủ mọi thí nghiệm, đă nói rằng loại ung thư của Ngài không đến nỗi bi quan lắm, v́ không phải bắt đầu từ gan, nếu như vậy th́ vô phương, nhưng v́ là di căn, cho nên tuy không khỏi hẳn được, nhưng có thể làm cho không lan ra, và hy vọng Ngài có thể sống cả 10 năm nữa.

Cảm tạ Chúa và xin chúng ta tiếp tục cầu nguyện cho Ngài.

Khi định sang thăm Cha, tôi chỉ nghĩ là ḿnh sẽ thăm Cha và tiện dịp thăm vài người bạn nữa mà thôi, không dè lại có dịp được Cha và Cha Thành tuy rất bận, nhưng cũng xếp giờ để đưa chúng tôi đi thăm viếng hầm giam của Thánh Phêrô và Phaolô, nhà của ông bà Clemente, căn pḥng của các Kitô hữu đầu tiên dùng để hội họp, cầu nguyện và bàn tán về tin ngày mai ai bị chém đầu, ai bị thắt cổ v́ đạo Chúa...  Được hiện diện tại những nơi đó, tôi cảm nghiệm được 2000 năm trước như chỉ là thời gian gần gũi đây thôi, không khác mấy chục năm rời xa quê hương Việt là mấy... Tôi h́nh dung ra nhóm người này đang hội họp và cầu nguyện cũng như bao nhiêu nhóm ngày nay cũng họp hành, cầu nguyện và học hỏi để sống đạo, noi gương các Kitô hữu tiên khởi ngày xưa. Khi ở trong căn pḥng họp đó, tôi cảm thấy người sống và người chết thật gần gũi, và làm cho Đức Tin của tôi thêm phần vững mạnh. Cha Thành và chúng tôi cầu nguyện tại căn pḥng họp đó, xin cho chúng con được vững mạnh qua những cuộc bách hại, dù có thể những bách hại không giống như khi xưa, nhưng thời nay Giáo hội cũng bị rất nhiều bách hại, cách này hay cách khác mà thôi.

Chúng tôi đi xem các di tích của Đế quốc La Mă, vị vua nào cũng muốn để lại những di tích thật vĩ đại cho thời vàng son của ḿnh, nhưng rồi chẳng có ǵ tồn tại và cũng bị quên lăng theo năm tháng mà thôi...

Thế mà hầm giam tối tăm lạnh lẽo, căn pḥng họp đơn sơ nhỏ bé của nhà ông bà Clemente lại là những thửa vườn vun xới và nuôi dưỡng những hạt giống Đức Tin để ngày nay Giáo hội được lớn mạnh, và nhiều người đang được biết Chúa hơn và yêu Chúa hơn, nhờ những Kitô hữu sống động, sống đời sống chứng nhân T́nh Yêu của Chúa trong cuộc sống này.

Chúng tôi ra về với tâm t́nh cảm tạ và tâm hồn b́nh an.

Ngày mai này bắt đầu Tuần Thánh, nguyện xin cho mỗi người chúng ta được thật sự rung động v́ T́nh Yêu của Chúa và hiểu được lời Ngài nói:

“Let me love you my way, not your way.”

 

LạyChúa,

Xin cho trái tim con được thanh thản và được no thoả T́nh Yêu của Chúa.

 

Amen.

 

Nghĩa-Phương