Thầy chết từ ngàn
năm
thăm thẳm tận chân trời
trên sườn đồi Do Thái
rất xa quê hương tôi,
Giờ đây sao sống lại
sống lại ở trong tôi?
Con đang nghe
những lời
người mù bị bỏ rơi
lê lết đời tăm tối
bật kêu lên: “Thầy ơi!”
Con thấy nắng
trên đồi
người chăn chiên đơn côi
Thấy cỏ lùng đêm tối
thì thầm lời tội lỗi
Đằng kia là
Đền Thờ
một thời mái dọc ngang
khói hương trầm toả lan
Sao bây giờ hun hút?
tiếng loài vật kêu than
tiếng roi Thầy vùn vụt?
Con nghe lòng
áo não
chuyện người con hoang đàng
Cha già ôm chiếc áo
tựa cửa nhìn đông sang!
Con thấy người
môn đệ
thụt lùi trước Vòng Gai
Thầy vươn tay ôm mãi
hoài vọng bóng hình ai?
Đông Khê
|